"Ầy... Vị tiểu tỷ tỷ kia!"
"Vị tiểu tỷ tỷ nào?"
"Đôi chân dài!"
Khóe miệng Triệu Khách giật một cái, không kịp hỏi vì sao Tiết lại mang theo một cái đầu người chết.
Cẩn thận kiểm tra một chút, phát hiện tuy tổ chức huyết nhục của đầu đôi chân dài rất kỳ quái, nhưng hình như cũng không có quá nhiều ảnh hưởng với thân thể.
Lúc này, Triệu Khách cũng không quan tâm nhiều như vậy, chỉ cần xác định không có hại là được, dù sao chờ trở lại hiện thực, Lưu Gia cũng có thể khôi phục nguyên dạng.
Dùng Phân hồn thuật rót linh hồn của Lưu Gia vào trong thân thể, vì thân thể là của Lưu Gia, nên lúc Triệu Khách rót linh hồn của Lưu Gia vào cũng không có bất kỳ trở ngại gì.
Chỉ thấy sau khi linh hồn Lưu Gia bị rót vào thân thể, thân thể bắt đầu run rẩy dữ dội.
Qua khoảng thời gian ngắn ngủi, Lưu Gia đột nhiên mở to mắt, vì đôi mắt bị chỉ đen khâu kín, sau khi mí mắt mở ra một khe hở nhỏ cũng không mở ra nữa.
Triệu Khách đưa ngón tay gọi ra một đạo kiếm khí, cắt toàn bộ những chỗ bị khâu lại trên mặt Lưu Gia.
Chỉ thấy con ngươi màu đen dần co lại, lộ ra tròng trắng mắt giống với người bình thường, chỉ là đồng tử trở nên đặc biệt đen bóng.
"Không có vấn đề gì chứ."
Tiết Đào tiến lên trước, cẩn thận kiểm tra vết thương một lúc, phát hiện vết thương khép lại rất tốt, không để lại một vết sẹo nào.
Lưu Gia lắc đầu, há miệng ra, một côn côn trùng màu đen bay ra từ trong miệng.
Sau khi côn trùng hạ xuống, nhanh chóng hư thối thành một vũng nước đen.
"Phì, các ngươi đúng là bớt việc!"
Lưu Gia nhổ ra mấy ngụm nước bọt, con côn trùng hư thối này là trùng giữ mạng của nàng, giúp nàng hút sạch sẽ những thi độc trong đầu ra, tuy hiện tại cảm thấy đầu óc mờ mịt, nhưng cảm giác mạnh hơn trước đó rất nhiều.
Tuy Tiết Đào tìm một cái đầu quái vật, nhưng Lưu Gia cũng không già mồm như vậy, chỉ cần có thể còn sống, biến thành quái vật thì thế nào.
Ánh lửa ở nơi xa vẫn đang tiếp tục, một cái quan tài lớn như vậy, theo lời của Thuỷ Lộc chiếc quan tài gỗ này cũng không phải dùng gỗ thường, đốt một đoạn thời gian cũng không có vấn đề.
Trong lòng Triệu Khách cũng thịt đau, đây là cái giường mới của hắn, nhưng hiện tại không phải lúc để phàn nàn những điều này.
"Các ngươi đi nhanh lên, phải thật cẩn thận, có lẽ ta không kéo dài được bao lâu."
Triệu Khách quay đầu nhìn về phía Tiết Đào và Lưu Gia, nói thật hai phần mười khả năng thắng của Triệu Khách đều ở trên người Tiết Đào và Lưu Gia, loại cảm giác giao mạng mình vào tay những người khác thật sự khiến trong lòng Triệu Khách thấy không thoải mái.
Nhưng hiện tại muốn tìm được một đường sống, ba người nhất định phải phối hợp, thiếu đi bất kỳ một ai, mọi người đừng nghĩ sống sót rời đi.
"Đến lúc đó ta sẽ thông báo cho ngươi, ngươi còn mang theo côn trùng chứ."
Triệu Khách gật đầu, lấy ra một cái Truyền âm trùng từ trong sách tem, hình như vì Lưu Gia đã trở lại thân thể của mình, Truyền âm trùng lại trở nên sinh động.
"Huynh đệ, cái này cho ngươi."
Tiết Đào suy nghĩ, lại lấy ra hài tử thế thân từ trong sách tem của mình ném cho Triệu Khách, nếu Triệu Khách tìm được nơi thích hợp, có thể dùng hài tử này trực tiếp trở về hiện thực.
Trước đó Lưu Đào từng dùng nhưng nhắc nhở không cách nào sử dụng, lúc này đưa cho Triệu Khách cũng là cho Triệu Khách một sự an ủi trên mặt tâm lý.
"Cẩn thận!"
Sau khi ba người tạm biệt, chỉ thấy Tiết Đào đưa tay ôm eo Lưu Gia, cơ bắp hai chân kéo căng, chợt nhảy vọt một cái, sau khi xông ra hơn mười mét đã nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.
Nhìn hai phần thắng đã biến mất trước mặt mình, Triệu Khách không khỏi thở sâu, nhìn quanh hai bên thấy bốn bề vắng lặng, cúi đầu kéo đũng quần ra: "Tuy không biết ngươi có nghe thấy hay không, nhưng chẳng may ta chết ở chỗ này... Kiếp sau, lão tử tiếp tục mở nắp quan tài của ngươi."
Triệu Khách nói xong, ngẩng đầu nhìn về phía phương xa, dùng giọng nói mà bản thân cũng không nghe được lẩm bẩm: "Nhưng phải biến đổi đến mức rất mạnh mới được."
Hắn chậm rãi xoay người, ánh mắt nhìn về phía phía trước, chỉ nghe trong không khí quanh quẩn một tiếng xé gió, ánh lửa nơi xa chiếu rọi vào trong mắt Triệu Khách.
Chỉ thấy ngọn lửa càng nhảy càng nhanh, dần khiến không khí xung quanh ấm lên, biển lửa bốc lên, một quả cầu lửa như bị vây ở bên trong, đè ép đến không gian rất nhỏ.
Thậm chí Triệu Khách có thể thấy ngọn lửa như là dòng nước, vặn vẹo theo quỹ tích trong không gian bị phong bế.
"Oanh!"
Đúng vào lúc này, quả cầu lửa ầm vang nổ tung, ngọn lửa bị phong bế ở bên trong như là núi lửa phun trào trút xuống Triệu Khách, gần như trong nháy mắt đã bao phủ Triệu Khách ở trong biển lửa.
"Tên khốn nhà ngươi!"
Trong tiếng nổ mạnh, chỉ thấy bóng dáng Mai cửu cô dần rõ ràng trong ngọn lửa, trông rất chật vật, trên người có rất nhiều chỗ bị bỏng nghiêm trọng, đặc biệt là tay trái của nàng, có mấy chỗ đã thành than.
Xem ra vì ngăn cản Vạn Thọ quan nổ tung, nàng không thể lựa chọn tự vệ trước tiên, mà là ngăn cản.
Đáng tiếc cuối cùng đã chậm một bước, Vạn Thọ quan đã bị nổ vỡ nát trong một tiếng ầm vang.
Đương nhiên, thứ nổ nát bấy không chỉ có Vạn Thọ quan, còn bao gồm phân thân cùng một sợi phân hồn của hắn.