"Ngươi điên rồi!!!"
Nhìn Triệu Khách ném ra đại đỉnh như là một viên sao băng thiêu đốt tầng huyết quang màu đỏ nhạt này, phá không rơi xuống.
Vẻ mặt Mai cửu cô thay đổi, sau khi phát ra một tiếng rít đã liều lĩnh không ngừng vặn vẹo từng tầng từng tầng không gian xung quanh mình.
Chỉ thấy từng tầng tấm gương xuất hiện ở không gian trước mặt Mai cửu cô, mỗi một chiếc gương đại diện cho một mặt không gian vặn vẹo.
Hơn mười cái gương xếp vào nhau, có thể thấy những không gian này chồng lên nhau sẽ to lớn đến mức nào.
Nhưng theo Hạ đỉnh rơi xuống, chỉ thấy trước mặt lấp lóe một vòng ánh sáng mạnh, những không gian vặn vẹo này lập tức như là trang giấy bắt đầu vỡ nát.
"Ầm ầm ù ù..."
Toàn bộ thế giới rung động như rơi vào tận thế.
Trong sân trường, tòa nhà dạy học vốn chỉ còn sót lại một chút vài mặt tường đổ nát, lại hoàn toàn sụp đổ.
Vô số đá vụn lăn xuống, đập xuống cái hố ở phía dưới sân tập, chỉ thấy Ngô công quái lao ra từ phía dưới, đuổi theo Tiết Đào đang phi nước đại.
Chỉ thấy trên vai Tiết Đào đang khiêng một nữ nhân, đối mặt với mặt đất đang rung động như tận thế, Tiết Đào không khỏi nhìn về phía Triệu Khách, trong lòng giật mình, không biết rốt cuộc Lâm Hiểu Đông đã làm cái gì, lại gây ra động tĩnh lớn như vậy.
"Ong ong ong..."
Ngay vào lúc này, vô số côn trùng chui ra từ trên mặt đất, sau mông đám côn trùng này còn phun ra từng sợi tơ nhện, quấn quanh trên người Ngô công quái, bắt đầu lôi kéo nó vào trong hố sâu.
Đừng xem thường đám côn trùng này, số lượng to lớn sinh ra lực lượng kinh người, nắm kéo Ngô công quái không chịu để nó leo ra.
Theo tòa nhà dạy học sụp đổ thành vô số đá vụn, trong chốc lát chỉ thấy nửa thân thể Ngô công quái bị đè ở trong đống đá vụn.
Từng tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, nửa thân dưới của Ngô công quái đã bị tảng đá nện đứt.
Thấy thế, tinh thần Tiết Đào và Lưu Gia lập tức trở nên nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt lo lắng vẫn nhìn về phía Triệu Khách, không biết hắn thế nào.
"Đi, người đã tới tay, chúng ta đi xem hắn thế nào!"
Tiết Đào nói xong liền dự định vác theo nữ nhân trên vai nhanh chóng rời đi, nhưng lúc chuẩn bị rời đi lại thấy Ngô công quái đột nhiên há miệng.
"Ọe!"
Cái miệng to lớn phun ra một quả trứng đen sì.
Lưu Gia và Tiết Đào liếc nhìn một cái, chỉ thấy Lưu Gia cất bước đi lên trước xem xét, quả trứng đen sì rơi trên mặt đất, bên trên dính đầy nước xanh biếc sền sệt.
"Ngô công quái phun ra một quả trứng?? Thứ gì đây??"
Chỉ thấy Lưu Gia nói lời này, đưa chân nhẹ nhàng đá một cái, một quả trứng cao cỡ nửa người này lại bị Lưu Gia tùy tiện đá ngã lăn.
Quả trứng đen lăn sang bên cạnh một vòng, lúc này Lưu Gia và Tiết Đào mới nhìn rõ ràng quả trứng màu đen này chỉ có một nửa, trong vỏ trứng trống rỗng, không có cái gì.
Thấy thế, đồng tử Lưu Gia đột nhiên co rụt lại, luồng khí lạnh leo lên theo cột sống!
Một cơn gió nóng thổi lên, theo hạt cát trên mặt đất đập vào mặt khiến người ta đưa tay lau mặt một cái, cảm giác như xoa da chết trên mặt xuống.
"Khục khục... Khụ khụ khục..."
Triệu Khách vung tay xua hạt cát trước mắt, vùng vẫy mấy lần mới bò dậy từ dưới đất.
Liếc nhìn xung quanh một chút, Triệu Khách đặt mông ngồi dưới đất, cảm giác xương cốt cả người đều tan thành từng mảnh, đặc biệt là một số hạt cát rơi vào vết thương.
Chỉ hơi động đậy đã cảm thấy vừa đau vừa ngứa, khó chịu đến mức hận không thể để người ta móc khối thịt này xuống.
Đây còn chưa phải khó chịu nhất, hiện tại Triệu Khách ngồi dưới đất, ngay cả hít thở cũng chỉ thở một nửa, thở nhiều sẽ cảm giác phổi sắp nổ tung.
Người bị tiêu chảy mấy ngày đều hiểu loại cảm giác này, tỳ hư hụt hơi, khó chịu muốn chết.
Sử dụng Đại Hạ đỉnh một lần, Triệu Khách cảm giác hắn đã kéo vào cả nửa cái mạng, thật ra lúc năng lượng trong cơ thể hắn bị nhen lửa cảm giác còn rất tốt, chỉ là hậu di chứng quá mạnh, huống hồ lần này đã trừ 170 điểm bưu điện của hắn.
So với một lần hắn sử dụng kỹ năng của Sử linh, đối với Triệu Khách vốn đã thiếu điểm bưu điện, đúng là một khoản tiền thật đau đớn.
Thở ra một hơi, Triệu Khách nhanh chóng lấy ra một cái Bánh bao hoàng kim dược từ trong sách tem, bỏ vào trong miệng gặm cắn.
Ngoại trừ Bánh bao hoàng kim dược đã trải qua Tiểu bổ di tình gia trì, còn có một bình tinh hoa nhân sâm nhỏ.
Đáng tiếc sau khi sử dụng Đại Hạ đỉnh, tạm thời không có cách nào tiến vào không gian Đại Hạ đỉnh, nếu không hắn sẽ đâm Thủy Lộc một đao, uống mấy ngụm máu hươu, chắc hiệu quả càng tốt hơn chỉ ăn hai cái Bánh bao hoàng kim dược.
Triệu Khách nhìn thoáng qua số lượng còn lại trong sách tem, ngoại trừ Bánh bao hoàng kim dược đã trải qua Nhị độ gia công của “Hắc công xưởng”, chỉ còn lại ba cái Bánh bao hoàng kim dược phổ thông.
"Trở về lại làm thêm cái khác."
Tuy mùi vị của Bánh bao hoàng kim dược không tệ, nhưng Triệu Khách ăn mỗi ngày cũng chán ăn, dự định trở về làm thêm món khác.
Hắn nhớ Thuỷ Lộc từng nói còn có một lão Thụ Yêu, quay về sẽ đi xem một chút, nếu đủ to thì chặt làm quan tài.
Khôi phục một lúc, Triệu Khách cảm giác đã đủ rồi, bò dậy từ dưới đất.