Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1273 - Chương 1273. Thi Trùng Kịch Độc (2)

Chương 1273. Thi trùng kịch độc (2) Chương 1273. Thi trùng kịch độc (2)

Lúc này mới quay người đi đến trước mặt Lưu Gia và Tiết Đào.

Trạng thái của Triệu Khách đã rất không tốt, nhưng từng tiếng gọi đầy căm hận bên tai lại càng ngày càng rõ ràng.

Hắn cố gắng giãy giụa, mở mắt của mình ra, mơ hồ thấy bên cạnh có một khuôn mặt vặn vẹo, đang không ngừng giãy giụa trên người Ngô công quái.

Lúc đầu rất mơ hồ, Triệu Khách gần như không thấy rõ khuôn mặt kia, chỉ là khuôn mặt này quá đột ngột.

Những khuôn mặt trên người Ngô công quái đều ngoan ngoãn duy trì trầm mặc, chỉ có khuôn mặt này đang không ngừng giãy giụa.

Không biết có phải vì hiện tại hắn đã sắp chết hay không, thậm chí bên tai sinh ra ảo giác nghe nhầm, nghe được tiếng reo hò của nó.

Triệu Khách cố gắng lắc đầu, tập trung tinh thần nhìn kỹ, lúc này hình dáng trước mặt dần trở nên rõ ràng.

Khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt Triệu Khách không phải ai khác, chính là Vương Hằng đã chết vì chứng tan nát cõi lòng.

Lúc này, chỉ thấy Mai cửu cô đi đến trước mặt hai người Tiết Đào và Lưu Gia, cười nói: "Thật đáng tiếc, vốn ta còn muốn khai đao với tên hươu tinh kia trước, nhưng không sao, không phải các ngươi muốn đi ra ngoài à? Đây chính là lối ra."

Mai cửu cô chỉ đoàn vòng xoáy huỳnh quang sau lưng, lối ra chân chính là cái này, nhưng phải cho cái vòng xoáy này ăn no trước, mới có thể mở được lối ra.

Mai cửu cô cũng xuất phát từ mục đích này, mới giữ lại mạng nhỏ của hai người, đưa tay túm tóc Lưu Gia, cứng rắn giật nàng từ trên thập tự giá xuống, trong chốc lát chỉ thấy thân thể Lưu Gia bị thô bạo xé xuống từ đinh sắt.

Lưu Gia phát ra tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, nhưng tiếng kêu thảm như vậy lại là tiếng khen ngợi đẹp nhất trên thế giới này với Mai cửu cô.

"Có biết không? Vì hôm nay, ta chuẩn bị bao lâu?"

Mai cửu cô kéo Lưu Gia như kéo chó chết, vừa đi vừa tính toán: "Lúc trước vì tìm ra nữ nhân ngày sinh tháng đẻ xứng đôi với ta, ta đã tốn mười năm."

Lúc nói chuyện, chỉ thấy Mai cửu cô giơ Lưu Gia lên.

"Không! Không muốn! Cầu xin ngươi..."

Lưu Gia liều mạng giãy giụa nhưng thân thể nàng căn bản không thể hành động, thân thể của nàng bị Mai cửu cô dùng không gian sụp đổ nghiền nát mỗi một cây xương cốt, cũng là một tên phế nhân.

Đối mặt với lời cầu xin tha thứ của Lưu Gia, Mai cửu cô như không nghe thấy, tiếp tục nói một mình: "Khó khăn lắm mới tìm được, vì kế hoạch này, a, phụ thân Phù Sinh ngã xuống lầu cũng là ta đứng phía sau đạp một chân, về phần vụ tai nạn xe cộ kia... Đương nhiên cũng là ta ngụy tạo."

Nói xong, chỉ thấy Mai cửu cô đẩy Lưu Gia vào trong vòng xoáy.

Trong nháy mắt chỉ thấy huỳnh quang trong vòng xoáy như cá mập ngửi được mùi máu tươi, như ong vỡ tổ nhanh chóng bao trùm trên người Lưu Gia, tiếng kêu thảm thiết im bặt dừng lại như một miếng thịt bị cối xay thịt xay hết, trong nháy mắt Lưu Gia bị gặm ăn sạch sẽ.

Sau khi ăn hết Lưu Gia, chỉ thấy từng điểm huỳnh quang lại biến thành vòng xoáy.

Mai cửu cô tiếp tục đi đến trước mặt Tiết Đào sắc mặt tái nhợt, tiếp tục nói: "Đáng tiếc, nữ nhân này làm ta quá thất vọng, lại là song sinh, khiến ta tổn thương nguyên khí, sau kế hoạch đoạt xác nham hiểm, tốn nhiều năm mới có thể ổn định lại, a, trước đó ngươi gặp phải đám người nam mắt kính, thật ra đều là ta giết, dù sao một người ở lại chỗ này cũng rất nhàm chán."

Lúc nói lời này, Mai cửu cô đưa tay kéo Tiết Đào từ trên thập tự giá xuống.

Nhưng dùng sức kéo một phát lại không kéo được, Mai cửu cô cẩn thận nhìn lên, phát hiện hai tay Tiết Đào bị cây đinh xuyên qua, lúc này lại dùng cơ bắp kẹp chặt cây đinh, chết sống không chịu xuống.

"Ngươi xuống đây!"

"Không!" Tiết Đào đã thấy kết cục của Lưu Gia, đầu như trống lúc lắc, kiên quyết không chịu xuống.

Thấy thế, Mai cửu cô nhún vai, không quan trọng kéo cả cái thập tự giá xuống.

"Qua mấy năm, ta khôi phục nguyên khí, đã tìm được nhà Vương Vi, ta muốn phá đổ nhà bọn họ, Vương Hằng cũng đặc biệt thú vị, lúc đầu không muốn cá cược, ta liền đứng sau lưng hắn giúp hắn, sau đó hắn bắt đầu đắm chìm, ha ha, cá cược đúng là một thứ tốt."

"Hận!"

Dường như nghe được lời nói của Mai cửu cô, khuôn mặt kia của Vương Hằng càng thêm đau khổ, bắt đầu cắn xé khuôn mặt của hắn ta.

Hắn ta không nhớ nổi một đoạn trí nhớ như thế, nhưng trong quyển nhật ký của nữ nhi, mỗi một hàng chữ, mỗi một đoạn kể lể đầy đau khổ khiến hắn ta cảm thấy tan nát cõi lòng tới cực điểm.

Không chỉ hắn ta, còn có mẫu thân ruột của Vương Vi bị nhốt ở trong thân thể Vương Vi, không ngừng phát ra tiếng thét chói tai đau khổ.

Nhưng nàng bị đóng đinh trên thập tự giá, cũng không làm được cái gì.

"Đừng nóng vội, đợi chút nữa sẽ đến lượt ngươi, buồn cười, ngươi còn tự đưa mình tới cửa, tìm ta báo thù, ngươi không hiểu đạo lý đưa dê vào miệng cọp sao?"

Đối với tiếng thét chói tai từ chỗ mẫu thân ruột của Vương Vi, Mai cửu cô khinh thường cười một tiếng, căn bản không để vào mắt, nhưng nàng vẫn rất cảnh giác nhìn thoáng qua Triệu Khách.

Phát hiện Triệu Khách ngã trên mặt đất, kịch độc đã lan tràn cả người, trong lòng Mai cửu cô lập tức thả lỏng rất nhiều.

Nàng giơ Tiết Đào lên cao cao, vẻ mặt tiếc hận nói: "Đáng tiếc, thân thể cường tráng như vậy."

Bình Luận (0)
Comment