Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1274 - Chương 1274. Có Lão Bà Rất Ghê Gớm!

Chương 1274. Có lão bà rất ghê gớm! Chương 1274. Có lão bà rất ghê gớm!

"Móa, ngươi có gan thả lão tử ra, chúng ta lại đánh một trận, lão tử có thể đánh cúc hoa của ngươi tàn phế."

Tiết Đào trợn tròn con mắt, căm hận bất bình chửi rủa.

Đáng tiếc Mai cửu cô căn bản không định cho Tiết Đào cơ hội thứ hai, vung tay muốn ném cả thập tự giá lẫn Tiết Đào qua đó.

Nhưng trong nháy mắt giơ Tiết Đào lên, đột nhiên một đôi tay dài nhỏ ôm eo Mai cửu cô từ phía sau, biến cố xuất hiện đột ngột khiến Mai cửu cô giật mình.

Sau khi quay đầu nhìn sang mới phát hiện, người đánh lén mình lại là Ngô công quái bị mình đoạt xác.

Còn không đợi Mai cửu cô hiểu đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy toàn bộ thân thể Ngô công quái đột nhiên nhào lên, hai tay đánh bay Tiết Đào ra ngoài.

"Cạch" một tiếng, Tiết Đào bị ngã choáng đầu hoa mắt, lắc đầu nhìn lên, không biết Triệu Khách đã ghé vào trên người Ngô công quái từ lúc nào.

Khuôn mặt Triệu Khách đã trở nên đen kịt, trên người bao trùm tầng khôi giáp kim loại, là Quỷ hổ do Triệu Khách triệu hoán ra.

Chỉ có điều lúc này không phải Triệu Khách khống chế Quỷ hổ, mà là Quỷ hổ khống chế Triệu Khách.

Đôi tay kim loại to lớn của Quỷ hổ nắm lấy cổ tay Triệu Khách, đặt lên trên lưng Ngô công quái.

Chỉ thấy thấy Phệ hồn thuật của con tem “Quỷ tân nương” bị Triệu Khách kích hoạt, hai cái miệng rộng vỡ ra trong lòng bàn tay Triệu Khách.

Đầu lưỡi dài nhỏ rơi vào nửa người trên tàn khuyết của Ngô công quái, không ngừng lôi kéo oan hồn trên người Ngô công quái ra.

Tuy cả người Triệu Khách đã biến thành màu đen nhưng tinh thần lại rất phấn khởi, trong lỗ mũi không ngừng chảy ra độc huyết màu đen khiến Tiết Đào không khỏi giật mình.

"Hỗ trợ!!"

Triệu Khách mở miệng, trong cổ họng phát ra tiếng kêu khàn khàn, khàn đặc như bị nhét vào một mảnh băng gạc.

Lúc hô lên câu nói này, thậm chí Triệu Khách có thể nghe được giọng nói trong cổ họng mình bị xé nứt.

Nhưng hắn không quan tâm, từ khi hắn gọi ra Quỷ hổ, để Quỷ hổ lôi kéo tay hắn lấy ra món đồ kia từ trong sách tem, Triệu Khách đã không ôm bất kỳ một tia hy vọng may mắn nào nữa.

Vì thứ hắn lấy ra không phải gì khác, chính là Bánh bao hoàng kim dược (tinh phẩm).

Cái Bánh bao hoàng kim dược tinh phẩm này là đồ vật giữ mạng mà Triệu Khách cất giấu, đã trải qua gia trì Tiểu bổ di tình, có sức khôi phục cường đại, cùng hiệu quả miễn dịch ba hắc ám, tự nhiên, virus.

Nhưng Triệu Khách rất rõ ràng, chỉ sợ cái bánh bao là kịch độc hoạ vô đơn chí với hắn.

Độc tố trong thân thể nói là độc, không bằng nói là Thi trùng, sinh mệnh lực của hắn càng mạnh, chúng nó lại sinh sôi càng nhanh.

Hiệu quả giải độc của Bánh bao hoàng kim dược không có bất kỳ tác dụng gì với bọn nó, ngược lại sẽ tăng thêm tình trạng của mình, nhưng lúc này Triệu Khách không để ý tới nhiều như vậy.

Không chỉ ăn cái Bánh bao hoàng kim dược này, còn thuận tay gia trì hiệu quả Đại bổ đương quy trên cái Bánh bao hoàng kim dược này.

Có thể nghĩ, sau khi Triệu Khách ăn hết là một loại cảm nhận như thế nào.

Lúc đầu còn tốt, Triệu Khách dựa vào dược hiệu cường đại nhanh chóng cảm nhận được sinh cơ cường đại xông tới, nhưng chẳng mấy chốc Thi trùng trong thân thể bắt đầu điên cuồng sinh sôi.

Tin tưởng đối với những Thi trùng đó, đơn giản cũng là một trận thịnh yến cuồng hoan.

Bây giờ, tác dụng phụ của Đại bổ đương quy cũng bộc phát theo.

Triệu Khách cảm giác mình có thể chết bất đắc kỳ tử bất cứ lúc nào, thậm chí mỗi một lần nhịp tim đập đều khiến Triệu Khách cảm giác trái tim muốn nhảy ra khỏi ngực của mình.

"Hận!!"

Theo Triệu Khách không ngừng lôi ra oan hồn trong thân thể Ngô công quái, chỉ thấy khuôn mặt Vương Hằng bắt đầu trở nên càng thêm rõ ràng, thậm chí tới gần những khuôn mặt kia cắn nát thôn phệ hết, tăng cường lực khống chế Ngô công quái của mình.

Nhớ đến nụ cười của nữ nhi Vương Vi, nhớ đến mỗi lần hắn ta tan sở, trên bàn luôn có đồ ăn nóng hổi, ánh mắt nữ nhi và mẫu thân chờ hắn ta về nhà.

Vương Hằng nghĩ đến đây, trong lòng vô cùng bi phẫn, hối hận và tức giận, là loại đau đớn khi trái tim bị xé mở.

Khống chế thân thể Ngô công quái này, điên cuồng nhào vào trên người Mai cửu cô.

Lúc này hắn ta đã không quan tâm mình là gì, trong đầu chỉ có một suy nghĩ là báo thù!

"Khốn kiếp, ngươi đang làm cái gì!!"

Mai cửu cô muốn tránh thoát mở, nhưng bàn tay lớn dài nhỏ của Ngô công quái nắm thật chặt cánh tay của nàng, bắp đùi, thậm chí mỗi một ngón tay đều bị giữ chặt.

Khiến Mai cửu cô căn bản không có cách sử dụng năng lực vặn vẹo không gian, chỉ có thể dùng hai chân gắng gượng chống trên mặt đất, kéo co đấu sức với Ngô công quái.

"Ta... Ta nên làm cái gì?"

Tiết Đào vùng vẫy mấy lần, giằng co trên thập tự giá, nhưng nhìn hình ảnh trước mắt lại không biết nên làm gì mới tốt.

Nhưng Triệu Khách để hắn ta hỗ trợ, hắn ta lại không biết hỗ trợ như thế nào?

Đặc biệt là Ngô công quái đột nhiên trở mặt, ôm chặt lấy Mai cửu cô không để lại chút khe hở nào, hắn ta cũng không biết phải xen vào như thế nào.

Chẳng may có lòng tốt làm chuyện xấu, làm sao bây giờ??

Ngay lúc Tiết Đào nóng nảy đến mức trên đầu đổ mồ hôi, một trận tiếng gọi ầm ĩ truyền đến.

"Ta!! Ta!! Ta!!"

Bình Luận (0)
Comment