Nhìn gói thuốc lá sợi bị Triệu Khách kéo trở về từng chút một, kẻ nghiện thuốc cực kỳ đau khổ, sau cùng vô cùng đau khổ nói: "Có hy vọng, nhưng ngươi phải tìm người khác giúp đỡ, ít nhất là một người đưa thư hệ không gian và hệ thời gian."
Nói xong, kẻ nghiện thuốc không quên nhắc nhở một chút: "Nhớ kỹ, hai người kia nhất định phải là cường giả, hiểu ý ta nói chứ, là cao thủ cao hơn chúng ta một cấp, ngươi mời được không?"
"Thời gian, không gian."
Triệu Khách lặp đi lặp lại suy nghĩ trong lòng, không bối rối với vấn đề trong đó, tiếp tục hỏi: "Tiếp theo thì sao?"
"Tiếp theo? Ngươi thật sự mơ tưởng hão huyền, loại người cấp bậc này, ngươi đi trêu chọc, làm không tốt chết không có chỗ chôn, được rồi được rồi, ta viết cho ngươi một tờ giấy nhớ để ngươi xem, đạt được điều kiện, ngươi lại tìm vị nữ đầu bếp kia cũng không muộn, dù sao nàng cũng không chạy được."
Kẻ nghiện thuốc không chịu nói tiếp về phương diện này, nói nhiều với Triệu Khách chỉ có sai nhiều, chẳng may lại nói cái gì không nên nói.
Kẻ nghiện thuốc cũng không muốn bị Hồng bà bà ấn vào trong nước kho nữa, nhanh chóng viết xong một tờ giấy, bên trong liệt kê từng điều kiện.
Mỗi một điều kiện bên trong đều có thể nói là hà khắc tới cực điểm.
Thật ra từ rất sớm trước đó kẻ nghiện thuốc đã biết những điều kiện này, suy nghĩ duy nhất trong đầu là... Được rồi, còn không bằng đi làm thịt người đưa thư nhân sâm kia, dùng Mộng tưởng bảo thạch còn thực tế hơn.
Sau khi ném tờ giấy cho Triệu Khách, kẻ nghiện thuốc cũng mặc kệ tảng đá kia, đoạt lấy thuốc lá sợi trên tay Triệu Khách, nhảy dựng lên từ trên ghế bỏ chạy.
"Huynh đệ, ta chỉ có thể giúp ngươi như vậy, còn lại ngươi tự nghĩ cách đi."
Lúc kẻ nghiện thuốc nói lời này đã lao ra cửa bỏ chạy, cứ như sợ Triệu Khách đuổi theo đòi thuốc lá sợi, Triệu Khách lờ mờ nghe được một tràng tiếng ầm ầm, không biết lúc con hàng này chạy đã đụng ngã thứ gì.
Nhìn kỹ nội dung trên tờ giấy, Triệu Khách bắt đầu động não suy nghĩ.
Đương nhiên hắn không quen người đưa thư cao cấp, dù có quen người ta cũng chưa chắc giúp hắn, nhìn từ trên tờ giấy, chuyện này đầy mạo hiểm, hoàn toàn là giẫm trên sợi dây.
Cũng giống như trong tiểu thuyết viết ba ba ba, chỉ viết hai cạn một sâu, lại không viết đâm ở nơi nào, hơi không cẩn thận rất có thể gặp phải phản phệ.
Hắn không quen người đưa thư cao cấp, nhưng về khống chế thời gian, Triệu Khách không cảm thấy những người đưa thư cao cấp đó có thể mạnh hơn Cơ Vô Tuế.
Còn về người đưa thư hệ không gian, hắn tìm ai đây?
Triệu Khách nhìn tờ giấy, trong đầu chỉ nghĩ người đưa thư hệ không gian mà hắn có quen biết cũng chỉ có một vị.
Lão bản khách sạn Âm Dương, vị lão gia hỏa cưỡi con lừa kia.
Nhưng vấn đề là, hắn có thể mời được hay không là chuyện khác, Triệu Khách cũng không cảm thấy không có hy vọng.
Ít nhất, so sánh với những người khác, trong hai điều kiện được coi là khó khăn nhất, hắn đã giải quyết được một nửa, một nửa còn lại cũng chưa chắc không phải không có cách nào.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách đóng gói đồ đạc một chút, đặc biệt là rượu vang đỏ ngâm hành của Thuỷ Lộc, nếu là dưỡng sinh, dù sao vẫn phải mang về cho hắn ta thì tốt hơn.
Sau khi trở về hiện thực, tâm trạng của Triệu Khách thả lỏng rất nhiều.
Lần này đến Quỷ thị, mặc dù không có tiến triển mang tính thực chất, nhưng cuối cùng vẫn có một chút manh mối.
Về phần vị nữ đầu bếp kia, dù sao không chạy được khỏi Quỷ thị, hắn có bó lớn thời gian đi tìm nàng, không tin không tìm thấy.
Hiện tại điều duy nhất hắn phải làm là trấn an lão gia tử, cất bước đi ra lối phòng cháy, lúc trở lại phòng quan sát đã thấy đại sư huynh đi ra từ bên trong.
Cởi xuống bộ quần áo vô khuẩn dùng một lần trên người, đại sư huynh đi ra từ trong phòng khử độc, thấy Triệu Khách đã quay về lập tức nghiêm mặt lại.
"Triệu Khách, ngươi qua đây!"
Triệu Khách thấy thế nhíu mày một cái, nhìn sắc mặt đại sư huynh biết lão gia tử đã tỉnh lại, không chỉ tỉnh lại, e rằng còn đặc biệt hỏi về một nồi kho kia.
Triệu Khách đứng tại chỗ suy nghĩ ba giây, khóe miệng nhếch lên, nói: "Ta còn có việc, ta đi trước."
Lúc nói lời này, Triệu Khách đã xoay người bỏ chạy.
"Đừng chạy!"
Thấy Triệu Khách muốn chạy, đại sư huynh nhanh chóng đuổi theo, nhưng Triệu Khách chạy nhanh đến phát rồ, tuy đã đặc biệt áp chế tốc độ của mình nhưng chạy trong đám người như một làn khói, hoàn toàn không còn bóng dáng.
Chờ sau khi đại sư huynh đuổi theo ra ngoài, nhìn quanh hai bên, tức giận đến ngón tay phát run, mắng: "Tên khốn, đừng để ta bắt được ngươi!"
Nói xong, chỉ thấy đại sư huynh lấy điện thoại ra, bấm điện thoại mấy cái.
Nhìn số điện thoại trong danh bạ đều đặc biệt ghi chú mấy chữ đội trưởng đại đội nào đí, cục trưởng cục nào đó.
Rõ ràng là muốn nhờ người nhờ quan hệ để tìm Triệu Khách.
Chẳng trách đại sư huynh lại tức giận như vậy, lão gia tử cũng bị một nồi kho này kích động, hiện tại nằm trên giường bệnh, trong miệng còn mơ hồ không rõ gọi tên một nữ nhân, vừa tỉnh dậy đã lôi kéo hắn ta, hỏi lai lịch của một nồi kho này.
Huyết áp lập tức tăng lên đến vạch đỏ, khiến bác sĩ vội vàng tới cứu giúp.
Hắn ta cũng bị đuổi ra ngoài, vừa muốn hỏi tên này xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, kết quả hắn lại bỏ chạy?