Trong lòng Triệu Khách lạnh lẽo, nói thầm: "Duyên phận gặp quỷ."
Hắn làm nổ Lãnh hỏa thạch, tất nhiên đã cắt đứt liên lạc với kẻ nghiện thuốc.
Nhưng sao cảm giác con hàng này như là thuốc cao da chó, chỉ cần hắn vào Quỷ thị là có thể gặp được hắn ta??
Trong mấy lần trước, có Triệu Khách cố ý tìm hắn ta, cũng có ngẫu nhiên gặp được.
Nhưng bây giờ... Triệu Khách không phải người ngu, mỗi lần kẻ nghiện thuốc đều có thể tìm ra hắn cũng không phải trùng hợp.
Nhưng kẻ nghiện thuốc tới vào lúc này, mặc kệ tên này có mục đích là gì, hắn thật sự cần hắn ta giúp đỡ.
Cho nên Triệu Khách cũng không vạch trần hắn ta, ngược lại cầm rượu vang đỏ trên bàn rót một chén cho kẻ nghiện thuốc, tiếp tục nói với kẻ nghiện thuốc: "Ngươi đừng nói, thật đúng là duyên phận, ta đang muốn đi tìm ngươi, giúp ta một việc đi."
Kẻ nghiện thuốc uống một ngụm rượu vang đỏ suýt bị sặc chết, nhìn kỹ trong rượu vang đỏ còn ngâm hành?
Hắn ta hắng giọng, nói: "Khẩu vị này của ngươi... Quá nặng."
Buông chén rượu trên tay xuống, kẻ nghiện thuốc xoa ngón tay: "Giúp ngươi cũng được, nhưng chỗ tốt cũng không thể thiếu."
Với tính cách keo kiệt của kẻ nghiện thuốc, Triệu Khách đương nhiên rất rõ ràng hắn ta sẽ không giúp không công.
Hắn suy nghĩ, lấy ra một tảng đá màu đen từ trong sách tem.
Tảng đá màu đen này là Triệu Khách tìm thấy được từ trong sách tem của Bì quỷ, rất có thể là sản phẩm của thần bí chi địa nào đó.
Hiện tại Triệu Khách giữ lại vô dụng, vì muốn mở ra tảng đá cần phải đến tế đàn ở sâu trong Quỷ thị, giao nộp rất nhiều điểm bưu điện mới được.
Bây giờ trên tay hắn hoàn toàn không có điểm bưu điện.
Hơn nữa, hiện tại Triệu Khách cũng không thiếu tem, Triệu Khách cũng không rõ thứ đồ chơi này có thể lấy ra cái gì, nhưng muốn dụ dỗ kẻ nghiện thuốc, e rằng cũng chỉ có loại đồ chơi này.
"Hắc hắc, đồ tốt, ngươi nói đi, chuyện gì, cứ để ta lo."
Ánh mắt kẻ nghiện thuốc sáng lên, một tay đã đặt trên tảng đá màu đen, đồng thời vỗ ngực đảm bảo với Triệu Khách.
Nhưng sau khi nghe Triệu Khách nói xong việc này, tay kẻ nghiện thuốc như bị bỏng, nhanh chóng rụt lại từ trên tảng đá, cười khổ nói: "Điều này... Đại huynh đệ, e rằng chuyện này của ngươi không được!"
Nếu Triệu Khách nói việc khác, kẻ nghiện thuốc không dám nói ngông cuồng nhưng vẫn có phần nắm chắc.
Nhưng hiện tại chuyện mà Triệu Khách nói, khó.
Khó đến mức nào?
Chỉ có thể nói khó như lên trời, không, còn khó hơn lên trời, căn bản là lên mặt trăng.
Triệu Khách nói là một chuyện, nhưng có thể chia ra nói thành hai chuyện.
Hắn muốn tìm nữ đầu bếp gặp được ở Hồng Yên quán, lúc ấy kẻ nghiện thuốc từng gặp vị nữ đầu bếp này, sau đó mời nàng cùng hắn đến hiện thực một chuyến.
Chuyện trước thì kẻ nghiện thuốc không tiện nhiều lời, dù sao là việc nhà người ta, nhưng kẻ nghiện thuốc lại có thể cẩn thận nói chuyện sau với Triệu Khách.
Kẻ nghiện thuốc sắp xếp lời nói một chút, suy nghĩ một lát mới nói: "Đầu tiên, cho dù ngươi tìm được vị nữ đầu bếp kia, nàng cũng không thể cùng ngươi đến hiện thực."
"Vì sao! Không tin tưởng à?"
"Không không không! Điều này không liên quan đến tin tưởng, nàng có thể ở lại Quỷ thị thời gian dài là vì nàng... Trên người nàng có nô ấn, nàng muốn rời khỏi Quỷ thị là chuyện không thể nào."
Vốn kẻ nghiện thuốc muốn nói thân phận của vị Hồng bà bà kia, nhưng lời đến bên miệng lập tức nhận ra đã nói lỡ miệng.
Dứt khoát đổi thân phận khác, dù sao đều là một ý, nô ấn cũng không phải ấn ký đơn giản, là quy tắc của Quỷ thị.
Đạt được nô ấn có thể vĩnh viễn ở lại Quỷ thị, hơn nữa không cần đối mặt với không gian khủng bố, nhưng từ đó về sau sự sống chết đều nằm trong tay chủ tiệm gieo nô ấn cho ngươi.
Đồng thời từ đó về sau không thể đặt chân vào trong hiện thực, vì chỉ cần bước vào hiện thực sẽ lập tức hôi phi yên diệt.
"Cho nên, dù đối phương đồng ý rời khỏi Quỷ thị cùng ngươi, nhưng đợi nàng bước ra Quỷ thị sẽ gặp phải sự phản phệ mãnh liệt của Quỷ thị."
Không phải Triệu Khách không nghĩ tới việc đưa lão gia tử vào Quỷ thị, vì Thuỷ Lộc cũng đi vào như vậy.
Nhưng kẻ nghiện thuốc thông báo rõ ràng với Triệu Khách, hậu quả của việc làm như vậy sẽ chỉ khiến người tiến vào lập tức chết bất đắc kỳ tử.
Năng lực người đưa thư bị nghiêm cấm tiết lộ ra ngoài, đặc biệt nhắm vào người bình thường.
Bản thân Thuỷ Lộc là yêu quái, cộng thêm hắn ta bị Triệu Khách ném vào Đại Hạ đỉnh, vẫn bị Triệu Khách trông giữ.
Nhưng đổi thành một người bình thường, ngươi đưa hắn ta vào Quỷ thị, cho dù không chết bất đắc kỳ tử, lựa chọn sau đó sẽ khiến ngươi đau khổ hơn, đó là tự tay giết chết hắn ta, nếu không phải đối mặt với sự trừng phạt chết chóc của sách tem.
Nói xong lời cuối cùng, kẻ nghiện thuốc thở sâu, lời lẽ sâu xa nói với Triệu Khách: "Nhớ kỹ, có một vài quy tắc, dù ngươi thực lực ngập trời cũng không thể tuỳ tiện vượt ranh giới."
"Ba!"
Đột nhiên Triệu Khách đưa một tay ra như thiểm điện, nắm chặt tay kẻ nghiện thuốc, ánh mắt nhìn chằm chằm kẻ nghiện thuốc: "Chẳng lẽ không có cách khác?"
Ánh mắt kẻ nghiện thuốc nhìn chằm chằm tay Triệu Khách, khóe miệng giật một cái.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn là túi thuốc lá sợi vừa mang ra từ Hồng Yên quán, đang bị Triệu Khách kéo trở về.