Nhưng tình cảnh ngoài dự đoán xuất hiện, lão Thất cứ thế không để ý đến phản phệ, một lần nữa cắm lại lưỡi đao đã ra khỏi vỏ.
Hắn ta thở dài một hơi, theo lưỡi đao vào vỏ như trút được gánh nặng, ngón tay nhẹ nhàng lau mồ hôi lạnh trên trán, ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên cầm đầu nói: "Có vấn đề, ta có thể cảm giác được xung quanh nàng không thích hợp, chưa chắc nàng đã chết vì một đao kia, nhưng ta chắc chắn phải chết."
Dưới thời gian gia tốc, phối hợp thêm kiếm đạo của lão Lục có thể chém rách không gian, có thể gọi là đại sát khí cực tốt.
Sự phối hợp này như là Kiếm thánh đốn ngộ kiếm nhị thập tam, trực tiếp vượt cấp nghiền ép Hùng Bá.
Ngay cả người đứng đầu Liệp Cẩu đoàn cũng chính là thanh niên Ngao Liệp ở bên cạnh đối mặt với một đao này cũng phải tránh mũi nhọn.
Nhưng lúc này lão Lục lại không trảm xuống được, vì thời gian gia tốc, trước mặt hắn ta lại xuất hiện một hình ảnh khác.
Một cái đầu người lượn vòng giữa không trung, cái đầu người này không phải ai khác, chính là đầu của hắn ta.
"Đại ca, có vấn đề!"
Lão Lục kể lại một hình ảnh tương lai mà hắn ta mơ hồ thấy được trong trạng thái thời gian gia tốc, vẻ mặt mọi người không khỏi trở nên quái dị.
Lão Tam lắc đầu: "Xung quanh không có những người khác."
Cho dù năng lực chỉ còn lại một phần ba, nhưng sau khi lão Tam cẩn thận cảm giác vẫn có thể nói rất chắc chắn, xung quanh đừng nói là người, ngoại trừ bọn họ còn không có cả một con ruồi.
"Hừ, thật là dài dòng, xem ta!"
Lão Ngũ heo mập tỏ vẻ không nhịn được đi tới, trong lòng nhỏ giọng thầm thì.
"Đoán trước tương lai? Không phải tỉ lệ này rất thấp sao, mẹ nó, tiểu tử này thật đúng là vận cứt chó, sớm biết vậy vừa rồi không trộm của lão Thất."
Lúc này hắn ta xung phong nhận việc đi tới, hai tay xách hỏa thần pháo của mình.
"Đáng tiếc, một mỹ nhân thật tốt, hiện tại lại bị khẩu súng to của ta bắn thành muôi vớt."
Ngao Liệp đứng bên cạnh nhíu mày nhắc nhở: "Giả thể kia phải còn sống!"
Heo mập lắc lư thịt mỡ trên bụng, ánh mắt bỉ ổi nhìn chằm chằm bắp đùi thon dài của Clarice, cười xấu xa nói: "Đương nhiên, lão Trư ta hiểu được, xem ta bắn xuống dưới!"
Theo miệng hỏa thần pháo này phun ra một chuỗi ngọn lửa, chỉ thấy lít nha lít nhít viên đạn lập tức ngừng trước mặt Triệu Khách.
Chỉ chờ thời gian giải tỏa, những viên đạn này sẽ như ong vỡ tổ nện vào trên người Triệu Khách và Clarice.
Bọn họ không phải da dày thịt béo như chiến sĩ tinh anh, chỉ đợi viên đạn rơi xuống, chắc chắn sẽ đánh bọn họ thành tàn phế.
"Giải tỏa!"
Lão Tam đứng bên cạnh thấy viên đạn đã đủ, lập tức phá bỏ thời gian ngưng kết.
"Phanh phanh phanh phanh..."
Trong nháy mắt, đồng tử Triệu Khách xiết chặt, trước mặt lập tức bùng lên ra một ánh lửa.
Điều ngoài dự đoán là, ánh lửa vẩy ra nhưng không có một viên đạn nào rơi vào hai người.
"Cái gì??"
Heo mập ngây người một lúc, con mắt lập tức trợn tròn, quay đầu nhìn về phía lão Tam: "Không phải người nói xung quanh không có người??"
Hiện tại, viên đạn của hắn ta lại bị một người chống đỡ được ngay lúc thời gian được giải tỏa.
"Cạch!"
Chỉ thấy một cây trường côn màu đen vững vàng rơi trên mặt đất, trước mặt đám người Triệu Khách lại xuất hiện một tên lão nhân vóc người gầy cao, buộc bím tóc dài.
Ánh mắt lão nhân sáng như đuốc, nửa người trên để trần, trên mặt đeo mặt nạ màu đen nửa mặt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lão Nhị.
Ngoại trừ lão nhân trước mặt, lúc này Triệu Khách mới phát hiện, bên cạnh không chỉ xuất hiện một người, có nam có nữ, có già có yếu.
Trên mặt mỗi người đeo mặt nạ màu đen không thấy rõ khuôn mặt, nhưng Triệu Khách có thể cảm nhận được, trên người mỗi người lộ ra khí tức bất phàm, thực lực khiến người ta không thể coi thường.
"Lúc nào??"
Triệu Khách đánh giá sáu người đột nhiên xuất hiện, nhưng chẳng mấy chốc đã nhận ra căn nguyên vấn đề.
Chỉ thấy con mắt Triệu Khách nhìn chằm chằm gốc cây đại thụ bên cạnh, trên cây không có vấn đề, nhưng vỏ cây lại hiện ra hai loại màu sắc không giống nhau.
Một bên là màu nâu tự nhiên, một bên khác lại mang theo màu đen điểm chút màu kim loại nặng, ngay cả tán cây cũng có màu sắc sai lệch rõ ràng.
"Chẳng lẽ..."
Trong chốc lát, Triệu Khách quay đầu nhìn về phía Clarice.
Khóe miệng đối phương khẽ nhếch, theo Clarice kích hoạt Tự nhiên chi nộ một lần nữa, chỉ thấy đất đá trên mặt đất xung quanh bắt đầu nứt ra, dưới vỏ đá là kim loại lộng lẫy.
Lấy dưới chân phân thân Triệu Khách làm giới hạn, chỉ thấy vòng kim loại to lớn chậm rãi lộ ra từ trên mặt đất, là thiết bị ổn định vị diện của quân đoàn bạo động.
Từ lúc bắt đầu, nàng đã cố ý dụ người đến đây.
Lão Tam cảm giác không sai, xung quanh đúng là không có ai, vì những người này không cùng một vị diện với bọn họ, tất cả đều bị Clarice dùng Tự nhiên chi nộ che giấu đi.
Nhìn đến đây, trên mặt lão Lục lập tức bao phủ một tầng sương lạnh, nếu vừa rồi hắn ta trảm một đao qua, tùy tiện xông vào vị diện này, chắc chắn sẽ nhận một kích mạnh trước nay chưa từng có.
Cũng may, vận khí của hắn ta không tệ, thăm dò được một chút dấu vết tương lai, cứ vậy tránh thoát một kiếp.
"Đại ca, tình huống không thích hợp, lực lượng trên người sáu người này rất tương tự với lực lượng của chúng ta, không phải là..."