Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1380 - Chương 1380 - "Bệnh Thần Kinh!" (2)

Chương 1380 - "Bệnh thần kinh!" (2)
Chương 1380 - "Bệnh thần kinh!" (2)

Từ đầu đến cuối, Bart không dám đối mặt với ánh mắt của Triệu Khách.

Trong mắt hắn ta, Triệu Khách khủng bố như mãnh thú ăn thịt người, không nhìn, mặc kệ, đừng để ý tới.

Nhìn Bart nằm trên mặt đất, Luke đưa một viên chocolate đến bên miệng, cẩn thận cắn một nửa, đặt ở trong miệng từ từ nhai nuốt.

Về phần một nửa còn lại, Luke liếm miệng một cái, cuối cùng vẫn bỏ vào trong túi.

"Lợi hại!"

Triệu Khách nhìn Luke, trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, tên này thật sự hơi không giống người bình thường.

Cũng như Triệu Khách đã nói trước đó, trong trại dân tị nạn này gần như không có bất kỳ tài nguyên gì đáng nói.

Người bị nuôi nhốt như heo dê ở nơi này, ngay cả đồ ăn cũng là bánh mì khiến người ta khó mà nuốt xuống.

Nhưng loại người như Luke vừa tới chỗ này đã có được thứ mà nạn dân còn lại không có.

Cũng như thời điểm sau khi cải cách giải phóng, mọi người còn đang quan sát, đã có người kiếm được món tiền đầu tiên.

Nhưng đây chỉ là chút thông minh vặt vãnh, thứ thật sự khiến Triệu Khách cảm thấy ngạc nhiên, lại là Luke không lãng phí món tiền đầu tiên một cách vô ích.

Chỉ hai viên chocolate lại khiến người da đen Bart nhìn hắn ta với ánh mắt khác.

Phải biết rằng, trước lúc này người da đen Bart vẫn có ý thù địch mạnh mẽ với Luke.

Có lẽ ngươi cảm thấy hai viên chocolate rất đơn giản, ngươi cũng có thể làm được, nhưng đổi lại là một người bình thường làm như vậy, kết quả nhận được chưa chắc đã là biết ơn.

Cũng có thể sau một giấc ngủ say, sẽ không được gặp lại mặt trời ngày mai.

Hiển nhiên Luke hiểu rất rõ điểm này.

Nhưng hắn ta rất biết chọn lựa thời cơ, vào lúc Bart khủng hoảng bất lực lại dùng một viên chocolate an ủi hắn ta.

Thứ đưa ra cũng không phải chocolate, mà là một loại an ủi trên mặt tâm lý.

So sánh với hương vị trong miệng, tất nhiên Bart càng coi trọng Luke hơn, cứ vậy có thể cho hắn ta một người đáng tin cậy, chứ không phải viên chocolate trong miệng.

Đây chính là thủ đoạn của một tên cao thủ đầu tư, cho viên chocolate, thứ thu hoạch được lại là một đồng bạn sắp quy thuận, phần thu hoạch này cũng không phải người bình thường có thể lấy được.

Ít nhất đối với Triệu Khách, hắn tự nhận bản thân không có năng lực nắm chắc lòng người khéo léo như Luke.

Ở trong hiện thực, Triệu Khách từng gặp loại năng lực này ở một người điên!

Có lẽ hắn ta đang giả điên...

Triệu Khách nhờ lại lần trước gặp Trương Tử Dương ở trên xe lửa, không biết bây giờ tên điên này đang làm gì.

"Tại sao phải trở về?"

Lúc này, Luke cắt ngang suy nghĩ của Triệu Khách.

Triệu Khách ngạc nhiên, ánh mắt nhìn về phía Luke, không nói gì mà lựa chọn im lặng.

Thấy thế, Luke nhíu mày, không tiếp tục thử vặn hỏi, Luke biết rõ hắn ta và Triệu Khách không cùng một loại người, vừa rồi hỏi thăm đã phải mạo hiểm rất lớn.

"Này!"

Lúc này Triệu Khách đột nhiên nói chuyện, chỉ thấy Triệu Khách giả vờ lấy ra một gói giấy bạc bọc đồ từ trong ngực, ném cho Luke.

"Đây là?"

Luke cầm giấy bạc trên tay, chóp mũi đã ngửi được mùi thơm thịt nướng.

"Hôm qua trộm thịt bò từ trong phòng bếp, coi như là ta đầu tư."

"Thịt bò!"

Đôi mắt Luke lập tức sáng lấp lánh, nhưng hắn ta cũng không ngốc, Triệu Khách đã nói là đầu tư, tất nhiên sẽ đòi báo đáp.

Nhưng mình có thể dùng cái gì để báo đáp??

Trong chốc lát, Luke đột nhiên cảm thấy gói giấy bạc trên tay hơi khó giải quyết.

Nhưng hình như Triệu Khách đã nhìn ra lo lắng của Luke.

"Yên tâm đi, coi như cho ngươi nợ trước, về phần báo đáp, ít nhất chờ đến khi ngươi còn sống rời khỏi nơi này lại nói."

Triệu Khách rất coi trọng Luke, nếu không có đoạn nhạc đệm người da đen Bart vừa rồi, có lẽ Triệu Khách sẽ không suy nghĩ nhiều.

Nhưng biểu hiện ưu tú của Luke khiến Triệu Khách rất ngạc nhiên, đồng thời cũng thấy rất hứng thú với tên này.

Từ tin tức mà hắn nghe được vào tối hôm qua, viện quân chạy tới lần này lại là quân đội đến từ một thế giới vị diện khác, vậy một giả thể khác của hắn cũng sắp xuất hiện.

Cho nên trong thời gian ngắn, Triệu Khách không định rời khỏi nơi này, hắn dự định ở lại chỗ này quan sát một chút.

Nhưng thời gian chờ đợi rất nhàm chán, hiếm khi nào gặp được một người thú vị như Luke.

Triệu Khách cũng muốn nhìn thử, một người bình thường không có bất kỳ năng lực gì, có thể đi được bao xa trong hạo kiếp sắp đến.

Tên này còn thú vị hơn Thánh nhân Tề Lượng kia rất nhiều.

Ngoại trừ đầu tư, Triệu Khách cũng không tính cho hắn ta bất kỳ sự giúp đỡ nào trên mặt sức mạnh.

Mặc kệ tên này bị giết hay bị người ta đánh cho tàn phế, Triệu Khách chỉ sống chết mặc bay.

"Ồ!"

Đúng vào lúc này, trong lòng Triệu Khách đột nhiên khẽ động, một cảm giác khác thường xông lên đầu, là động tĩnh bên phân thân.

Triệu Khách cẩn thận cảm nhận một chút, trong chốc lát chỉ thấy vẻ mặt Triệu Khách trở nên rất cổ quái.

Luke ngồi bên cạnh, tuy mặt ngoài có vẻ lơ đãng, nhưng trong lòng lại rất chú ý đến tình hình bên Triệu Khách.

Chỉ thấy sắc mặt Triệu Khách lúc sáng lúc tối, đột nhiên kéo quần của mình ra, ánh mắt nhìn chằm chằm đũng quần, vẻ mặt quỷ dị khiến Luke cảm thấy khó hiểu.

Ngay sau đó lại nghe Triệu Khách khẽ lẩm bẩm: "Lão bà, không biết ngươi nghe thấy không? Cái này... Cái này cũng không tính là ta vượt quá giới hạn chứ?"

Bình Luận (0)
Comment