Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1382 - Chương 1382 - Đến Rồi! (2)

Chương 1382 - Đến rồi! (2)
Chương 1382 - Đến rồi! (2)

Hai mắt khép hờ, cũng không bị lời nói của quan viên đưa tin cắt ngang dòng suy nghĩ.

Sau khi tiện tay tắt bộ đàm, nàng giận dữ quay đầu lườm phân thân, trên khuôn mặt đỏ bừng, đổ mồ hôi đầm đìa.

"Đáng ghét, dùng sức như vậy, lại làm đau ta!" Vội vàng đẩy Triệu Khách ra, thuận tay kéo cái quần đã tụt đến đầu gối lên.

Phân thân nhếch miệng cười một tiếng, khuôn mặt bị bỏng nghiêm trọng trông rất dữ tợn, nhưng Clarice không quan tâm, nàng thích tên này.

Nàng cũng không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng nàng nhớ rất rõ ràng, lần trước Liệp Cẩu đoàn đánh bất ngờ.

Lúc đối mặt với sự đuổi giết, hắn quyết đoán cắt cụt tay, đồng thời lợi dụng cái tay cụt tặng một viên đạn tia chớp cho đối phương.

Giống một con dã lang không ngừng nghỉ phản kích trong tuyệt cảnh, điều này đã khiến Clarice rung động.

Từ khoảnh khắc đó, Clarice biết, không chỉ vì dao công sắc bén sạch sẽ của hắn, càng là cảm giác dã tính tràn đầy trên người hắn.

Nàng là nữ nhân to gan, thích sẽ đi chiếm hữu, cướp đoạt, ít nhất sẽ không cảm thấy hối hận.

"Đây không phải thời gian gấp gáp à." Phân thân Triệu Khách vui vẻ kéo quần lên, đôi mắt hài lòng nhìn đôi chân dài gợi cảm của Clarice.

Nàng quay đầu nhìn thoáng qua cánh tay cụt của phân thân Triệu Khách, bảo đảm với phân thân Triệu Khách.

"Lần này hành động ta sẽ nhanh chóng trở về, vừa hay để ngươi chăm sóc vết thương thật tốt, chờ ta tìm được giả thể của ngươi, ta sẽ để ngươi khôi phục như lúc ban đầu!"

"Lần hành động này sẽ rất lớn?"

Phân thân nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, ánh mắt trở nên thâm trầm.

Clarice tưởng phân thân không cam tâm ở lại nơi này, khuyên nhủ: "Đừng nhạy cảm quá, ngươi bị thương nên không thể dẫn theo ngươi, tin tưởng ta, cho dù hủy diệt thế giới này, ta cũng tìm được giả thể của ngươi, để ngươi khôi phục như lúc ban đầu!"

Nói xong, Clarice nhào vào trong ngực phân thân, hình ảnh môi đỏ hôn sâu, hương diễm khiến người ta ngạt thở.

Triệu Khách bày tỏ sự hâm mộ sâu sắc tình cảnh hương diễm mà phân thân đang hưởng thụ.

Tuy nghi ngờ đang tự sướng, nhưng tốt hơn hắn phòng không gối chiếc.

Lúc này, Triệu Khách đột nhiên ngây ngốc cười rộ lên, hắn và Cơ Vô Tuế đã ước hẹn, chỉ cần lần này hắn còn sống trở về, vậy... Hắn muốn làm gì thì làm.

"Hắc hắc hắc..."

Thấy Triệu Khách lúc thì nhìn đũng quần gọi lão bà, lúc lại ngồi ở chỗ đó cười ngây ngô.

Luke không khỏi thở sâu, yên lặng mong đợi, chỉ mong tên này tuyệt đối không phải một tên bệnh thần kinh.

Chẳng may hắn nổi điên lên, làm thịt hết bọn họ thì làm sao bây giờ.

Nhìn thịt bò trên tay, ánh mắt Luke lại nhìn về phía người da đen Bart, không biết đang suy nghĩ điều gì, trong lòng như đã có một kế hoạch to gan.

Liên tiếp mấy ngày sau...

Mỗi lúc trời tối Triệu Khách sẽ biến mất một đoạn thời gian.

Về phần sau khi hắn biến mất sẽ đi làm cái gì, Luke không biết, cũng không thấy tò mò về chuyện này.

Nhưng trong thời gian mấy ngày, thái độ của người da đen Bart với Luke đã dần sinh ra sự nghịch chuyển lật trời.

Người da đen Bart giấu giếm đám người ăn miếng thịt trên tay, khẽ hỏi Luke: "Những tên kia là một đám chó không nuôi được, ngươi đưa đồ ăn cho bọn họ có đáng không?"

Bart cảm thấy rất lo lắng với kế hoạch của Luke, nhưng không biết vì sao sau khi tiếp xúc nhiều hơn, Luke luôn khiến hắn ta không tự chủ được tin tưởng.

Dù Luke nói cho Bart biết nơi này không bình thường, ở lại đây chỉ có chờ chết, Bart cũng tỏ ra tin tưởng không chút nghi ngờ những điều này.

Đối mặt với câu hỏi của Bart, Luke không tức giận, ngược lại vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Nhất định phải làm như vậy, nếu chỉ dựa vào chúng ta, căn bản không làm nên chuyện gì."

"Nhưng bọn họ chưa chắc sẽ tin tưởng ngươi, ta lo lắng..."

Bart không nói câu kế tiếp ra miệng, nhưng Luke biết hắn ta muốn nói gì.

Ánh mắt nhìn về phía bầu trời xanh thăm thẳm trên đỉnh đầu, trong cặp mắt thâm trầm lộ ra sự tự tin mạnh mẽ: "Ta chưa từng nghĩ làm bọn họ tin tưởng ta, vì sự thật nói cho bọn họ biết nhất định phải tin tưởng ta!"

Thấy thế, Bart gật đầu, lúc đang muốn nói chuyện, Luke đột nhiên quay đầu, chỉ thấy tiểu nữ hài trộm chocolate trước đó đang đứng ở sau lưng hắn ta.

Vẻ mặt bối rối, ánh mắt mang theo khát vọng nhìn về phía miếng thịt trên tay người da đen Bart kia.

Trong khoảng thời gian này, vấn đề trên tay Luke bí mật xuất hiện hàng lậu dần bị người ta phát hiện.

Nhưng có phát hiện cũng vô dụng, khoảng thời gian này thủ vệ căn bản không để ý tới bọn họ.

Gần đây đám thủ vệ lòng người bàng hoàng, mỗi đêm đều có người mất tích bí ẩn.

Càng đáng sợ hơn là, phần lớn hài cốt của những người này đều tàn khuyết không đầy đủ.

Có người bị cắt thận, có người bị móc tim, còn có người bị cắt từng miếng thịt xuống.

Dẫn đến, hiện tại những thủ vệ này cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng, đâu có tâm trạng để ý sự sống chết của những nạn dân này.

Cho dù xuất hiện đánh nhau cũng chỉ tùy tiện nổ súng từ xa, đánh chết hai người để đám người bình tĩnh lại là xong việc.

Thậm chí số lượng đồ ăn đều bắt đầu giảm xuống rất nhiều.

Lại thêm người da đen Bart có thể trạng cường tráng khôi ngô cùng tính cách hung dữ ác độc.

Trong lúc nhất thời, tuy những nạn dân trong lồng sắt đó rất khát vọng, lại không dám mạo hiểm.

Bình Luận (0)
Comment