Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1386 - Chương 1386 - Lão Tử Mới Là Thủ Lĩnh! (2)

Chương 1386 - Lão tử mới là thủ lĩnh! (2)
Chương 1386 - Lão tử mới là thủ lĩnh! (2)

Ồ, thuận tiện nhắc một câu, những nữ hài bị lừa gạt kia, mặc dù là tự nguyện, nhưng sao không phải đối phương dùng một chiếc xe đi thuê, thúc đẩy hạt giống trong lòng chứ?

Những hạt giống này im hơi lặng tiếng chôn sâu vào trong lòng ngươi từ những tin tức mà ngươi tiếp xúc mỗi ngày.

Cho nên, muốn khống chế một người, đầu tiên ngươi phải tìm ra viên hạt giống này.

Tìm được hạt giống, cũng là điểm mấu chốt để khống chế lòng người.

Cho nên, Luke cho lão nước Mỹ một cơ hội, một cơ hội phát hiện sân khấu có giá trị với mình.

Khi ánh mắt vô lực của mọi người trở thành ánh đèn chiếu rọi hắn ta, không cần Luke nói cái gì, hắn ta sẽ không kịp chờ đợi leo lên sân khấu này.

"Nhanh cứu người!"

Luke là người đầu tiên xông ra lưới sắt, nhìn lão nước Mỹ ngã trên mặt đất, tiến lên cẩn thận quan sát mới phát hiện tên này đã bị điện giật chín, chỉ thiếu một cây thì là thôi.

Thấy thế, Luke hơi nhíu mày, nhân lúc mọi người không chú ý, lặng lẽ ném tảng đá trên tay xuống.

"Ngươi là một anh hùng chân chính!"

Bàn tay đặt ngang trên mắt lão nước Mỹ, nhẹ nhàng giúp hắn ta nhắm mắt lại.

Nhưng không biết có phải vì bị điện giật chết hay không, Luke vuốt hai lần lại không nhắm mắt được.

"Chẳng lẽ chết không nhắm mắt?"

Luke nhanh chóng quay đầu, nhìn thoáng qua những người còn lại đang cẩn thận đi qua lưới điện giật.

Thấy thế, Luke híp mắt lại, duỗi ra ngón trỏ và ngón giữa đâm 'bẹp' một cái vào mắt lão nước Mỹ, nhét lại hai tròng mắt trợn tròn của lão nước Mỹ, lúc này mới vuốt mí mắt lại.

"Luke, làm sao bây giờ."

Nhìn xung quanh vô cùng hỗn loạn, tình hình như tận thế, trên mặt mọi người ngoại trừ hoảng sợ, đều gửi gắm hy vọng vào trên người Luke.

"Đừng hoảng hốt, hiện tại đối phương chỉ tấn công trên không, còn chưa tiến công chân chính, mọi người muốn sống thì phải giúp ta cứu càng nhiều người hơn, tin tưởng ta, cũng là báo đáp cho cái chết của hắn!"

Luke nói chuyện, cất bước vượt qua đầu lão nước Mỹ, nhanh chóng dẫn theo mọi người nghĩ cách cứu viện nạn dân xung quanh.

"Rút lui! Nhanh rút lui!" Riehle kêu gọi thủ hạ nhanh chóng rút lui trong máy bộ đàm.

So sánh với tình trạng cực kỳ bi thảm như địa ngục trong trại dân tị nạn, những binh lính cố thủ ở hậu phương càng sợ hãi hơn bọn họ.

Thoạt nhìn bọn họ là quân đội Châu Úc, trên thực tế lại là lính đánh thuê Châu Úc.

Nhiệm vụ lần này, chỉ cần chờ quân cứu viện đến, bọn họ có thể rút lui, nhưng trên thực tế tình huống lại hoàn toàn khác với suy nghĩ của bọn họ.

Vốn tuyến đường rút lui đã được lên kế hoạch tốt, đột nhiên bị chặn lại, sau đó cũng mất liên lạc với bên quân đội.

Không rõ là do điện lưu của quân địch tạo thành, hay là...

Tóm lại, lúc này Riehle đã không để ý nhiều như vậy, nơi này đã như một mảnh đảo hoang, ở lại chỉ có một con đường chết.

Về phần những nạn dân đó, có liên quan gì với hắn ta.

"Chạy mau!!" Nơi xa vang lên tiếng gọi ầm ĩ của đồng bạn.

Riehle cảm giác ánh sáng xung quanh đột nhiên trở nên ảm đạm, ngơ ngác ngẩng đầu, bóng đen to lớn trước mắt bao phủ xuống đỉnh đầu hắn ta.

Một tòa cao ốc rung động dữ dội, cầu thang bắt đầu nghiêng về bên trái, rất nhiều người đều từng nghe nói Thái Sơn đè đầu, nhưng lúc một tòa cao ốc sụp xuống trước mặt, loại núi lở đất sụp trên mặt thị giác đánh thẳng vào thần kinh của con người.

Khiến người ta căn bản không có cách suy nghĩ tiếp theo nên làm như thế nào một cách bình thường.

Ngay lúc Riehle hoàn toàn ngây ngốc, cảnh tượng trước mắt đột nhiên trở nên mơ hồ.

Ngay sau đó hắn ta căn bản không biết xảy ra chuyện gì, trong đầu vang lên ong ong, chỉ là cảm giác được chấn động to lớn, cùng cảm giác đau đớn khi tảng đá đập vào mặt.

Cũng không biết qua bao lâu, Riehle mới từ từ bình tĩnh lại, bóng người mơ hồ trước mắt chậm rãi từ ba biến thành một.

Một khuôn mặt mà hắn ta không có chút ấn tượng nào xuất hiện ở trước mặt hắn ta.

Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, mái tóc màu vàng óng, râu cằm lởm chởm, thoạt nhìn đã có một đoạn thời gian không được chăm sóc.

Nhưng điều khiến người ta chú ý lại là đôi mắt kia, trong mắt lóe ra ánh sáng âm u như là hố đen, khiến ý chí của Riehle vốn đã rời rạc, lập tức trở nên ngơ ngác.

"Ngươi là thủ lĩnh nơi này? Tụ hợp tất cả mọi người lại, ta cần một đội quân tinh nhuệ!"

Ánh mắt Triệu Khách nhìn chằm chằm Riehle này, dưới thuật Quỷ hoặc, thần chí của Riehle dần biến thành khôi lỗ của Triệu Khách.

Tuy dùng thuật Quỷ hoặc đối phó binh sĩ trong quân đoàn bạo động cũng không tốt lắm, vì những binh sĩ quân đoàn bạo động này càng giống phần tử tà giáo bị tẩy não, trong đầu tôn trọng sùng bái cái gọi là Chân Thần.

Muốn khống chế thần chí của bọn họ cũng không dễ dàng.

Những binh lính Châu Úc đó cũng không có tác dụng, bản thân binh lính là sắt thép đã trải qua ngàn rèn vạn luyện, ý chí kiên định hơn người bình thường nhiều lắm.

Dùng thuật Quỷ hoặc đối phó những binh lính này, nhất định phải nghĩ cách để tinh thần của bọn họ sụp đổ, hắn mới có thể nhân cơ hội khống chế, thật sự quá tốn sức.

Nhưng trải qua mấy ngày quan sát, ý chí của đội lính đánh thuê trước mắt đã tan rã hơn nhiều.

Hắn chỉ giết mấy người, đã khiến bọn họ lòng người bàng hoàng.

Bình Luận (0)
Comment