Lúc này gần như không cần tốn nhiều sức, Triệu Khách đã khống chế Riehle.
So sánh với Luke dùng ngôn ngữ hướng dẫn lòng người, cách mà Triệu Khách cần làm đơn giản trực tiếp hơn nhiều.
Đương nhiên đều có lợi và hại, Triệu Khách dùng thuật Quỷ hoặc đơn giản thô bạo, nhưng chỉ có thể sử dụng với số người có hạn.
Tuy cách của Luke khá phức tạp, nhưng nếu cho hắn ta thời gian cùng thời cơ, cho dù là người có thực lực vượt xa Luke, cũng bị Luke biến thành rối gỗ.
"Tất cả mọi người tập hợp ở cửa lớn phía đông."
Riehle dựa theo mệnh lệnh của Triệu Khách, lại hạ mệnh lệnh mới.
"A, thủ lĩnh, ngươi không chết?"
Nghe được giọng nói quen thuộc của Riehle, mọi người không khỏi cảm thấy hoảng sợ.
Cao ốc đổ nghiêng, bọn họ tận mắt thấy cao ốc cuốn lên tro bụi cao mười mét trên mặt đất, cảm giác chấn động mạnh có thể so với động đất cấp 7.
Không ai cảm thấy Riehle có thể còn sống sót trong tai nạn, lại không ngờ nhanh như thế đã nghe được giọng Riehle.
"Bớt con mẹ nó nói nhảm, mau chóng tập hợp, nếu ai đến chậm vậy tự sinh tự diệt đi."
Tắt máy truyền tin, Riehle nhìn về phía Triệu Khách như đang đợi mệnh lệnh của Triệu Khách.
"Từ giờ trở đi, ta chỉ là một tên thủ hạ của ngươi, gọi ta là A, sau khi tập kết đội quân cứ đi theo tuyến đường trong kế hoạch của ta, ta tin tưởng ngươi sẽ không làm ta thất vọng!"
Triệu Khách đưa tay vỗ mạnh vào vai Riehle, Riehle chất phác nhẹ gật đầu, đợi sau khi ánh mắt khôi phục vẻ trong trẻo, dẫn theo Triệu Khách nhanh chóng chạy tới cửa lớn phía đông.
"Thủ lĩnh, ngươi thật sự không có việc gì??"
Sau khi đến cửa đông, đã có sáu, bảy người trông coi ở nơi này.
Thấy Riehle chạy đến đây, một tên có hình xăm con bọ cạp màu đen trên má trái cẩn thận tiến lên trước quan sát Riehle.
"Sao nào, ngươi rất muốn lão tử chết?" Sắc mặt Riehle lập tức trở nên hung ác nham hiểm.
"Không có không có, hắn..."
Mặt bọ cạp vội vàng lắc đầu, chợt đưa mắt nhìn về phía Triệu Khách, đánh giá Triệu Khách từ trên xuống dưới, vẻ mặt hoang mang dò hỏi Riehle: "Thủ lĩnh, tiểu tử này là ai?"
"Tiểu huynh đệ này đã cứu ta một mạng, từ hôm nay sẽ là huynh đệ của chúng ta, cho hắn một khẩu súng bắn tỉa, để hắn làm tay bắn tỉa."
"Tay bắn tỉa!!! Thủ lĩnh, ngươi không uống nhầm thuốc chứ, hắn làm tay bắn tỉa? Lão tử thì sao?"
Người nói chuyện là tên người da trắng tóc nâu ở bên cạnh.
Hắn ta là tay bắn tỉa trong đoàn đội, bị người ta chiếm mất vị trí tất nhiên trong lòng thấy không vui, đối phương chỉ là một người bình thường, nhìn bàn tay của hắn ta đã biết căn bản không giống người cầm súng lâu ngày.
Đẩy một người như vậy lên vị trí tay bắn tỉa, sao hắn ta có thể phục được.
"Đúng vậy, thủ lĩnh, tiểu huynh đệ này mới tới, theo quy củ cũng chỉ có thể khiêng rương."
Trên mặt Riehle lộ ra vẻ khó xử, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách: "Điều này... Thật xin lỗi, có thể là ta suy tính không chu toàn, đã vậy, cũng chỉ có thể để người chịu thiệt thòi."
"Hừ!"
Nhưng chẳng mấy chốc nụ cười trên mặt người da trắng đã cứng đờ, chỉ thấy Riehle nói xong lời này, đột nhiên giơ súng lục bên hông lên, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào đầu người da trắng, bóp cò súng.
"Ầm!"
Lỗ thủng lớn khoảng ngón cái khiến một đóa hoa máu nở rộ trên trán người da trắng.
Xác chết ngã thẳng xuống đất, đôi mắt hắn ta trợn tròn, đến chết cũng không tin Riehle lại vì một người mới, ra tay hung ác với hắn ta.
Riehle cất bước đi đến trước xác người da trắng, hai mắt híp thành một cái khe, họng súng nhắm thẳng vào đầu người da trắng.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Một phát, hai phát, ba phát... "Rắc rắc rắc" cho đến khi bắn hết viên đạn trong súng lục, lại thấy Riehle chỉ vào khuôn mặt đã biến thành tổ ong vò vẽ trên mặt đất, ánh mắt hung ác như một con dã lang.
"Các ngươi đều mẹ nó nhớ kỹ cho lão tử, lão tử mới là thủ lĩnh!"
Sự hung tàn của Riehle khiến trong lòng mọi người rét run.
Dù trong lòng thấy bất mãn với cách làm của Riehle, nhưng thấy lúc này Riehle như một con sói đói nhìn chằm chằm, không ai ngốc đến mức đi làm chim đầu đàn vào lúc này.
Chỉ thấy Triệu Khách đi đến bên cạnh xác người da trắng, không nhìn ánh mắt của mọi người, gọn gàng cởi trang bị của người da trắng xuống.
"Két rắc!"
Bàn tay kéo súng bắn tỉa trên tay người da trắng, sau khi bàn tay tiếp xúc với khẩu súng bắn tỉa này.
Có năng lực đặc thù của con tem “Lão binh”, nhanh chóng hiểu rõ vũ khí nóng súng ống trên tay.
Vì vậy Triệu Khách cầm khẩu súng trên tay, rất nhẹ nhàng kéo nòng súng, lấy ra băng đạn, hành động hoa cả mắt nhanh chóng mở ra súng ống, lại như ma thuật lắp ráp súng ống ở trước mặt mọi người.
"Răng rắc!"
Lúc lại kéo nòng súng ra, tiếng va chạm yếu ớt khiến trên mặt Triệu Khách lộ ra vẻ hài lòng.
Súng bắn tỉa AWP, tầm bắn ổn định 800m, tầm bắn cực hạn 1200m, phối hợp với ống nhắm đánh lén độ chuẩn xác cao, cũng được tính là một khẩu súng tốt.
Đương nhiên, khẩu súng bắn tỉa quỹ đạo khinh điện trong sách tem của hắn, tầm bắn ổn định khoa trương lên đến 3000m, đơn giản là trẻ con gặp người lớn, hoàn toàn là trang bị không cùng một đẳng cấp.
Nhưng dù vậy cũng đủ rồi, thủ pháp lắp súng quen thuộc cùng sự hiểu biết với súng ống, khiến vẻ mặt đám người bò cạp dần dịu đi.