Không sai, hắn ta không nhìn nhầm, cái bụng thật sự đang động đậy, thỉnh thoảng có một cái tay nhỏ lồi lên từ dưới bụng.
"Chẳng lẽ..."
Dường như nhận ra trẻ sơ sinh trong bụng nữ nhân này cũng chưa chết, trên người binh lính lập tức nổi lên một tầng da gà.
Vô thức giơ họng súng lên, nhắm thẳng vào phần bụng của nữ nhân, nhưng lại chậm chạp không biết nên nổ súng hay không.
Đúng! Trong ánh mắt của hắn ta hiện ra sự do dự, cho dù trong lòng trăm ngàn lần nói với bản thân, giết chết một trẻ sơ sinh sắp sinh ra chẳng khác nào cứu vớt một hài tử có khả năng chết yểu.
Có khả năng hài tử này là bằng hữu, thân hữu của người khác, thậm chí là chính mình...
Nhưng hắn ta nhìn bụng dưới không ngừng nhúc nhích, trong lòng lại thoáng qua sự do dự.
"Ngươi đi ra cũng không sống nổi, để ta tiễn ngươi lên đường đi."
Cuối cùng binh lính như hạ quyết tâm, lúc đang định bóp cò súng, trẻ sơ sinh trong bụng đột nhiên không động đậy nữa.
Cái bụng bình tĩnh dường như chỉ là ảo giác của hắn ta, khuôn mặt đã biến thành màu xám của mẫu thân hài tử đang nói cho hắn ta biết, đây chỉ là một xác chết.
"Cũng tốt!"
Binh lính thở ra một hơi, sự lo lắng trong lòng dần bình tĩnh lại, có lẽ đây là kết quả tốt nhất.
Nhìn xác chết phụ nhân trên mặt đất, thật ra trong lòng tên lính này cũng không thấy dễ chịu, thở dài, tiến lên giúp nữ nhân nhắm mắt lại: "Chân Thần sẽ phù hộ ngươi!"
Bàn tay nhẹ nhàng vuốt khuôn mặt nữ nhân có thai, lại thấy đôi mắt nữ nhân có thai vẫn mở ra.
Nữ nhân trợn to mắt, lúc này tròng mắt đen trắng rõ ràng lại không có bất kỳ tia sáng gì, đồng tử u ám như nói cho hắn ta biết mình chết không nhắm mắt.
Thấy thế trong lòng binh lính càng thêm lo lắng, thử dùng sức để nữ nhân khép mắt lại, chỉ thấy bàn tay vuốt thật mạnh đôi mắt của nữ nhân.
Nhưng lúc bàn tay rời khỏi con mắt của nữ nhân, đồng tử trong mắt nữ nhân đã biến mất, chỉ còn lại lòng trắng khiếp người đang nhìn chòng chọc vào hắn ta.
Trong chốc lát cảm giác lạnh lẽo chạy lên theo cột sống binh lính, còn chưa kịp phản ứng đột nhiên cảm thấy bụng truyền đến cảm giác gai đau như tê liệt.
Cúi đầu nhìn, chỉ thấy phần bụng nữ nhân có thai bị xé mở một lỗ lớn, một trẻ sơ sinh máu thịt be bét đang thò nửa người ra, đôi tay máu me đầm đìa kia đang túm chặt lấy bụng mình.
Móng tay bén nhọn đâm rách quần áo, trẻ sơ sinh nâng đầu lên, ngay cả hình dáng cũng không chưa phát triển đủ, nhưng tròng trắng mắt không có đồng tử lại lộ ra sự khát vọng với huyết nhục.
Trong cái miệng không có răng còn là một đống thịt nhão, nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra giác hút bén nhọn trong miệng.
Sự sợ hãi như thuỷ triều vọt tới, binh lính phát ra một tiếng rít lên, vô thức muốn đạp xác chết ra.
Nhưng lúc này nữ nhân vốn đã chết đến không thể chết lại đột nhiên chuyển động, hai tay nhào tới trước, một phát ôm chặt lấy thân thể của binh lính.
Lực lượng kinh người khiến binh lính hoàn toàn không có cách nào giãy dụa, ngã trên mặt đất, trơ mắt nhìn trẻ sơ sinh xé mở quần áo của mình.
Giác hút bén nhọn "phốc" một tiếng đâm vào bụng binh lính, như là lưỡi dao xé mở một đường vết rách ở bụng của hắn ta, bắt đầu chui vào trong bụng của hắn ta.
"Chết... Người chết sống lại!!"
Không biết là người nào phát ra một tiếng rít lên, chỉ thấy xác chết trên mặt đất dần bò dậy, ngay cả những xác chết đầu chỉ còn lại một nửa kia cũng đung đưa thân thể, giãy giụa đứng lên.
Trong nháy mắt, mấy vạn người trong trại dân tị nạn lập tức trở thành mấy vạn hoạt thi.
"Hoạt thi!"
Triệu Khách trốn ở trong tòa nhà lầu, sắc mặt thay đổi, nhưng ngay lúc này trong sách tem lại vang lên tiếng cảnh báo.
【 Cảnh cáo: Ngươi bị virus S lây bệnh. 】
【 Cảnh cáo: Ngươi bị virus S ảnh hưởng, trong cơ thể của ngươi bắt đầu xuất hiện sự suy yếu, mỗi ba phút ngẫu nhiên xuất hiện phát sốt, ho khan, mồ hôi lạnh, tiêu chảy cùng đủ loại triệu chứng. 】
【 Cảnh cáo: Ngươi bị virus S ảnh hưởng, bây giờ ngươi trở thành thể cảm nhiễm, xin nhanh chóng tìm ra thuốc giải! 】
Nhìn cảnh cáo virus không ngừng nhắc xuất hiện, sau khi Triệu Khách ngây người một lát ngắn ngủi, không khỏi cảm thấy khó hiểu, hắn cách trại dân tị nạn một đoạn, sao lại bị cảm nhiễm?
Chẳng mấy chốc, Triệu Khách đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, vẻ mặt khẽ thay đổi, lúc này hắn đột nhiên hiểu ra cái rương kia là ngụy trang, thứ truyền bá virus thật sự chắc là khói tín hiệu màu xanh kia.
Bởi vì không ai ngờ khói tín hiệu này lại nguy hiểm như thế.
Thật sự không biết, khói tín hiệu phun ra cũng là đang phun virus.
"Đệt, thật mẹ nó ác độc!" Lúc này Triệu Khách cũng không nhịn được nói một câu chửi bậy.
Ngay vào lúc này, bên tai Triệu Khách đột nhiên hơi lay động, nhanh chóng quay đầu.
Chỉ thấy trong tòa nhà lầu sau lưng truyền đến một tràng tiếng đánh cộc cộc cộc.
Cửa phòng sau lưng nhẹ nhàng đẩy ra, một bộ xác nữ cả người trần truồng chậm rãi đi ra.
Hai mắt xác nữ vô thần liếc nhìn xung quanh, sau khi thấy Triệu Khách nằm rạp trên mặt đất như là người lữ hành trong sa mạc thấy một dòng suối mát trong veo, kích động cất bước xông lên.
"Cút!"
Tâm trạng Triệu Khách vốn không được tốt, thấy hoạt thi đánh tới, lại thi triển ra Nhiếp nguyên thủ đánh về phía xác nữ.