Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1390 - Chương 1390 - Virus S

Chương 1390 - Virus S
Chương 1390 - Virus S

Chỉ thấy lúc này phần đuôi máy bay có một cái hòm gỗ cực lớn, rơi xuống từ trong máy bay.

"Đó là??? Nhảy dù??"

Cái rương lớn như vậy lơ lửng ở giữa không trung, nhưng ngẩng đầu nhìn lên cũng chỉ có kích cỡ hạt vừng, nếu không nhìn kỹ người bình thường chưa chắc đã chú ý tới cái rương kia.

Nhưng trên cái rương quấn quanh một vòng đạn tín hiệu, tản ra một màu xanh biếc giữa trời xanh mây trắng.

Chỉ sợ ngoại trừ mù lòa, ai cũng chú ý tới cái rương lớn xanh mơn mởn trên đỉnh đầu.

Nhưng ngoại trừ cái rương này, mọi người trái xem phải xem cũng không thấy có vật phẩm nào khác.

"Đây chính là viện quân?? Phi, mẹ nó, quân đội Châu Úc cũng mẹ nó bị coi là con khỉ đùa nghịch." Con bò cạp thấy thế không khỏi mở miệng mắng to.

Viện quân mà bọn họ chờ đợi là một cái rương này?

Một cái rương như thế có thể làm gì, nếu bên trong để mười viên đạn hạt nhân thì con bò cạp cũng nhịn.

Nhưng quân đội Châu Úc dám sao?

Ném đạn hạt nhân xuống quê hương của mình??

Giết địch một nghìn, tự mình hại mình một vạn??

Ngoại trừ đạn hạt nhân, con bò cạp thật sự không nghĩ ra cái rương này có thể là thứ đồ gì?

Đừng nói con bò cạp, ngay cả đám người đưa thư Triệu Khách cũng cảm thấy kỳ quái, ánh mắt mọi người vẫn nhìn chằm chằm cái rương này.

Chỉ thấy cái rương chậm rãi bay xuống từ giữa không trung, vì không biết rốt cuộc cái rương này là cái gì, quân đoàn bạo động không khỏi bắt đầu căng thẳng, nhao nhao rút lui ra sau, về phần đánh nổ cái rương này?

Loại ý tưởng ngu ngốc này, e rằng không ai dám nói ra.

"Thủ lĩnh, chuẩn bị rút lui bất cứ lúc nào!"

Triệu Khách dùng bộ đàm ra lệnh cho Riehle, đồng thời đeo súng bắn tỉa lên sau lưng, hai tay chống vào ống khói, nhanh chóng đi xuống.

"Này, ngươi đi đâu?"

Con bò cạp thấy Triệu Khách rời đi, vội vàng gọi.

Nhưng Triệu Khách căn bản không có ý giải thích với con bò cạp, nhanh chóng tuột xuống ống khói, ném súng bắn tỉa sau lưng vào trong sách tem.

Kích hoạt Tự nhiên chi tức, chỉ thấy Triệu Khách nhanh chóng che giấu bóng dáng, đi về phía trại dân tị nạn.

Bóng dáng như khỉ nhanh chóng bò lên một điểm cao, lấy ra khẩu súng bắn tỉa quỹ đạo khinh điện tự trong sách tem, dựa vào tầm nhìn của ống nhắm HD.

Chỉ thấy cái rương vững vàng rơi vào trong vòng sắt của trại dân tị nạn, trong vòng dây kẽm đã không có người sống, đều bị binh lính quân đoàn bạo động giết sạch.

Cái rương rơi xuống nhưng không có bất kỳ tiếng động gì, chỉ có một luồng khói xanh chói mắt đang nhắc nhở mọi người về sự tồn tại của nó.

"Này, đi thôi, người đã đi xuống hết!"

Cách đó không xa, Bart vỗ vai Luke, thúc giục Luke và những nạn dân đó đi vào cống thoát nước.

Không sai, cách rút lui của Luke cũng là cống thoát nước.

Cống thoát nước Châu Úc rắc rối phức tạp như là mê cung, nhưng không gian lại rất to lớn.

Rút lui từ cống thoát nước vô tình là cách an toàn nhất.

Điều trùng hợp là, Luke cũng là nhân viên quy hoạch trong tòa thị chính, hắn ta biết rõ cống thoát nước đi đến hướng nào.

"Chờ chút!"

Luke lắc đầu, con mắt không chớp nhìn chằm chằm cái rương, muốn xem rốt cuộc trong rương là cái gì.

Bart đang muốn thúc giục, Luke đột nhiên chỉ cái rương nói: "Nhìn kìa, hình như trong rương có thứ gì đó chảy ra!"

Chỉ thấy cái rương nằm trên mặt đất, không biết bên trong đã tràn ra một dòng chất lỏng màu đen từ khi nào.

Không biết là cái gì nhưng loại chất lỏng này trông rất sền sệt, cho người cảm giác rất giống thạch.

Theo chất lỏng càng chảy càng nhiều, những binh sĩ quân đoàn bạo động này không khỏi nhìn nhau, không biết bước tiếp theo nên làm cái gì.

Cuối cùng, chỉ thấy lúc này một tên binh lính bạo động như đạt được mệnh lệnh lấy ra một viên lựu đạn, sau khi kéo chốt bảo hiểm của lựu đạn, như ném bowling ném lựu đạn rơi xuống góc cái rương.

"Oanh!"

Chỉ thấy sau khi binh lính nhanh chóng rút lui, lựu đạn nổ tung, điện lưu mãnh liệt hội tụ thành một đạo hồ quang điện chói mắt, khiến mọi người không khỏi nhắm mắt lại.

Sau khi cái rương biến thành tro tàn trong điện lưu, trên mặt đất cũng chỉ còn lại những mảnh vỡ tàn tạ.

"Xong??"

Thấy thế, trong lòng mọi người ngạc nhiên, cứ vậy là xong?

Còn tưởng là vũ khí bí mật gì, kết quả bây giờ bị nổ thành một đống mảnh vỡ.

Bao gồm cả Triệu Khách, mấy người Liệp Cẩu đoàn và đám người đưa thư khác đều nhìn nhau.

Quân đoàn bạo động không biết nhưng bọn họ lại nhận được tin tức nhắc nhở vị diện phe thứ ba sẽ xuất hiện ngay lập tức, bọn họ đã không kịp chờ đợi muốn giết chết giả thể, thu hồi lực lượng của mình.

Nhưng bây giờ chỉ là một cái hòm rỗng, không khỏi khiến trong lòng mọi người xuất hiện sự chênh lệch cực lớn.

"Ọe!"

Lúc này, một tên binh sĩ quân đoàn bạo động đột nhiên nhìn chằm chằm một xác chết trên mặt đất, đó là xác chết một tên nữ nhân có thai.

Nhìn cái bụng nhô cao, hình như đã sắp sinh.

Họng súng bắn vào lồng ngực của nàng, viên đạn bắn ra một lỗ thủng kích cỡ tương đương ngón cái ở trước ngực, lại nổ tung vết thương lớn khoảng quả đấm ở sau lưng.

Tất nhiên người đã chết đến không thể chết lại.

Nhưng điều khiến tên lính này chú ý cũng không phải vết thương của phụ nhân, mà là cái bụng nhô cao của nàng lại đang động đậy!

Bình Luận (0)
Comment