Thấy lão Lục cũng muốn đi theo, cuối cùng bàn tay to đầy mỡ của Heo mập được như nguyện đè xuống bả vai lão Lục, mở miệng thuyết phục lão Lục đừng ra tay.
"Lão Lục, nghe Heo mập!"
Ngay cả lão Tam cũng mở miệng khuyên nhủ, virus S bộc phát có ảnh hưởng trí mạng với bọn họ.
Bất kỳ triệu chứng gì đều có thể khiến bọn họ lật thuyền trong mương, cho nên cũng không khiến bọn họ cẩn thận hơn.
Heo mập là người phụ trách ghi chép thời gian mỗi người bộc phát virus trong đoàn đội.
Sau khi nghe thấy Tam tỷ nói vậy, lão Lục kìm nén sự xúc động trong lòng, nhìn thoáng qua Heo mập đặt bàn tay đầy mỡ ở trên vai mình vừa xoa vừa bóp.
Hắn ta thay đổi sắc mặt, cảm giác ghê tởm vọt tới khiến lão Lục không nhịn được rùng mình, lập tức kéo giãn khoảng cách với Heo mập.
Vẻ mặt ghét bỏ nhìn dấu tay đầy mỡ trên bờ vai, có lẽ thật sự không chịu được cảm giác dầu mỡ trên bờ vai, chỉ thấy lão Lục dứt khoát cởi áo, tiện tay ném xuống đất.
Không hề để ý đến vẻ mặt lúng túng của Heo mập.
...
Những hoạt thi này hoàn toàn không phải vấn đề gì với đám người Ngao Liệp.
Tuy so sánh với những hoạt thi hành động chậm chạp ngu dốt trong phim ảnh, chúng nó vô cùng linh hoạt, hơn nữa lực lượng đặc biệt kinh người.
Nhưng nói cho cùng, khi còn sống cũng chỉ là người bình thường, nội tình quá yếu ớt, sau khi biến thành hoạt thi cũng không thay đổi được sự chênh lệch của chúng nó với đám người Ngao Liệp.
Trên người lão Nhị sinh ra một luồng sương độc, điên cuồng lướt qua trong đám hoạt thi.
Ngao Liệp theo sát phía sau, đôi tay thon dài ôn hoà hiền hậu kia lại tàn nhẫn bá đạo, không trực tiếp đụng vào thân thể hoạt thi, mà dựa vào cỗ ám kình này, trực tiếp chấn vỡ đầu những hoạt thi này.
"Không hổ là đoàn trưởng Liệp Cẩu đoàn!"
Thấy Ngao Liệp ra tay mạnh mẽ nhanh chóng như phong lôi, giữa hai đầu lông mày mấy người đưa thư còn lại đều cảm nhận được một luống áp lực vô hình.
Trong số người đưa thư trung cấp, số lượng nhân vật tài năng xuất chúng cũng không ít.
Ngao Liệp cũng coi như cao thủ có danh vọng trong số đó, không tính là đỉnh phong nhưng cũng coi như trụ cột vững vàng.
Dù tất cả mọi người đều là người đưa thư trung cấp, nhưng sự chênh lệch trên thực lực còn rất lớn.
So sánh ra, tất cả mọi người là cấp 120, bản thân mặc thêm trang bị chỉ có 200, người ta lại là 300, tất nhiên sự chênh lệch rất lớn.
"Chúng ta cũng ra tay đi, mục đích chủ yếu của chúng ta vẫn là hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh."
Một tên người đưa thư mở miệng nói.
Trước đó đi theo đám người Ngao Liệp đã thuận lợi giết chết một tên quan chỉ huy ở một doanh địa khác, hoàn thành một nửa nhiệm vụ chi nhánh.
Hiện tại bọn họ rất cấp thiết muốn giết chết tên quan chỉ huy đang trốn ở bên trong.
Có đám người Ngao Liệp hấp dẫn phần lớn sự chú ý của hoạt thi, áp lực bên bọn họ lập tức giảm bớt rất nhiều.
"Xông lên!"
Có người dẫn đầu, những người còn lại nhao nhao ra tay.
Mặc dù số lượng những hoạt thi kia rất nhiều, nhưng kém xa sự đông đúc ở trại dân tị nạn.
Đối mặt với người đưa thư như hổ vào bầy dê, tất nhiên không đáng chú ý.
"Đứng lên cho ta!"
Lão Nhị mạnh mẽ đâm tới, bước nhanh vọt tới trước mặt Quỷ hổ, mở ra hai tay.
Cơ bắp lưu loát trên cánh tay lập tức kéo căng, căng phồng lên, hiện ra một loại dáng vẻ hùng tráng mạnh mẽ.
Hai tay ôm eo Quỷ hổ từ phía sau, dùng sức nhấc lên.
Khỏi phải nói, trọng lượng Quỷ hổ thật sự hơi kinh người, lúc nâng đến đầu vai, bàn đá dưới chân lão Nhị đa sắp vỡ ra.
Trong lượng như thế nhưng lão Nhị vẫn có thể nâng lên bỏ chạy, đưa Quỷ hổ đến bên cạnh bên cạnh Tam tỷ.
Ngao Liệp cũng theo sát phía sau nhanh chóng trở về.
Chỉ thấy ở lồng ngực vỡ tan của Quỷ hổ đột nhiên thò ra một đôi tay, móng tay đen nhánh bén nhọn hung hăng trảo vào đầu lão Nhị.
Nhưng lúc vươn tay ra được một nửa, Ngao Liệp đã đạp tới từ bên cạnh.
"Ken két" sau một tràng tiếng gãy xương, hai cặp cánh tay khô gầy như que củi lập tức bị bẻ gãy theo tiếng động.
"Đây là..."
Lúc này, chỉ thấy lão Tam nhanh chóng đi lên trước, chỉ thấy trong khôi giáp Quỷ hổ rơi ra một món đồ.
Lão Tam nhặt lên nhìn, vẻ mặt càng thêm khó coi.
Một cây nhân sâm tinh to như cánh tay người trưởng thành chỉ còn lại một nửa.
Nhìn vết cắn phía trên không khó để người ta liên tưởng đến, lúc Triệu Khách đối mặt với đám hoạt thi vây công, vừa hay virus S bộc phát.
Vì giữ mạng nên lấy ra nhân sâm tinh, kết quả... Không giữ được mạng, cuối cùng biến thành một bộ hoạt thi.
"Khốn kiếp!"
Nhìn một nửa củ nhân sâm tinh này, Ngao Liệp thật sự sắp phát điên, đá một phát vào người Quỷ hổ.
Đạp Quỷ hổ thể trạng to lớn như vậy bay ra ngoài, đập mạnh vào một gốc cây to, ở ngực còn để lại dấu giày ít nhất là số 46 của Ngao Liệp.
"Có nên giết chết hoạt thi này không, có lẽ..."
Lão Lục nói được một nửa lại không nói được nữa, chết đi mới biến thành hoạt thi.
Hiện tại, cho dù bọn họ giết chết hoạt thi cũng không thể tiến hành rút ra sách tem của Triệu Khách.
Hiện tại, bọn họ không thể không thừa nhận, vị người đưa thư nhân sâm này bị một trò vặt của bọn họ hại chết.
Tuy rất buồn cười nhưng không ai có thể cười ra tiếng.