Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1430 - Chương 1430 - Vận Khí Tốt (2)

Chương 1430 - Vận khí tốt (2)
Chương 1430 - Vận khí tốt (2)

Nghĩ đến bảo bối hồ lô sau lưng giả thể, trong lòng Heo mập rất nóng nảy, trong lòng tạm thời tin tưởng vận khí của Triệu Khách một chút.

Nhưng việc này liên quan đến mạng sống, giao mạng sống vào tay người khác đã là không đáng tin cậy.

Chứ đừng nói đến, giao mạng sống cho vận khí của người khác.

Cho nên vì đảm bảo không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ thấy Heo mập lặng lẽ đưa bàn tay ra.

Trong lòng bàn tay tuôn ra một vòng ánh sáng trắng, bị Heo mập đẩy vào trên người Triệu Khách từng chút một.

Đây là số vận khí tốt rất ít ỏi mà hắn ta còn lại.

Suy nghĩ một chút vẫn giữ lại một chút, dù sao mình trời sinh đen đủi, không có chút vận khí tốt hộ thân, e rằng không chống đỡ được bao lâu.

Vì Triệu Khách không có Hoàng kim đồng, cộng thêm tự mình cõng Heo mập, khoảng cách quá gần nên không phát hiện điều khác thường trên người.

Nhưng lại có thể cảm giác được, từ nơi sâu xa trên người hắn như có một loại cảm giác không diễn tả được.

"Xem ra, năng lực của Tạo hóa châu thật sự không nhỏ." Trong lòng Triệu Khách suy nghĩ.

Tạo hóa châu có bốn năng lực, ngoại trừ năng lực thứ tư vẫn chưa được mở khóa, trong ba loại năng lực khác chỉ còn năng lực Thừa vận này là Triệu Khách thử lần đầu tiên.

Năng lực đặc thù 3: Thừa vận

Sau khi tiêu hao 8 điểm bưu điện kích hoạt, trong vòng hai canh giờ vận khí của ngươi được tăng lên ba phần.

Thời gian cold-down: Ba ngày

Nhưng thời gian qua đi, ngươi sẽ tiến vào thời kỳ suy bại, trong vòng bốn giờ vận khí rơi xuống đáy cốc.

(Chú thích: Đừng ao ước thiên kiêu thừa vận khởi, cất cánh thất bại đụng tường nam. Dùng cẩn thận!)

Tuy có thời kỳ suy bại bốn giờ, nhưng lúc này Triệu Khách cũng không quan tâm được nhiều như vậy.

Dù sao có lúc, con người thật sự cần chút vận khí tốt.

Triệu Khách đang muốn tập trung, đột nhiên thân thể cứng đờ cùng Heo mập cúi đầu nhìn, vẻ mặt hai người lập tức trở nên khó coi.

Chỉ thấy Triệu Khách nhón mũi chân, nhẹ nhàng đẩy cát đá hai bên ra, một vật kim loại tròn vo xuất hiện dưới chân Triệu Khách.

"Ngươi tự nhào về cái chết! Rốt cuộc vận khí của ngươi kém đến mức nào, ngay cả lão tử cũng không đỡ nổi?"

Heo mập nghiêm mặt, suýt nữa nhảy xuống từ trên lưng Triệu Khách.

Triệu Khách không nói chuyện, trên lưng cũng không nhịn được đổ một tầng mồ hôi lạnh.

Có trời mới biết, sao vận khí của hắn lại kém như vậy, một chân đã giẫm vào địa lôi.

"Hắc hắc, chạy đi, sao không chạy!"

Lúc này, Tiết Đồng đã đuổi đến sau lưng, thật sự sắp bị những chiêu mờ ám của Heo mập khiến trong lòng ghê tởm.

Cả người đều là nước bọt sền sệt, dưới chân cũng là như vậy.

Hơn nữa mưa nước bọt càng rơi càng lớn, hắn ta muốn bay cũng không nổi.

Về phần những hoạt thi kia của mình, càng có một bộ phận lớn ngã vào trong hố.

Những cái hố kia sâu ít nhất mấy mét, ngã vào trong cộng thêm mưa nước bọt nữa, căn bản không leo ra được.

Sau cùng chỉ có thể dùng Đại Hạ đỉnh tạm thời thu hồi đám hoạt thi còn lại, tự mình bò tới đây.

Lúc này trên người không chỉ đầy nước bọt nhơn nhớt, còn dính đầy bùn đã kết khối, trông cực kỳ buồn nôn.

Lúc này thấy Triệu Khách cõng Heo mập, Tiết Đồng cũng không nghĩ nhiều, giơ hồ lô sắt trên tay lên, chỉ thấy những hoạt thi đã bị thu hồi trước đó lại được thả ra, hắn ta đưa tay ra chỉ: "Xé xác hai tên này cho ta!"

Nhìn lít nha lít nhít hoạt thi đi vào khu bom mìn, Heo mập hơi nóng nảy, đi cũng chết, không đi cũng chết.

Chẳng lẽ hắn ta đưa đi quá nhiều vận khí, đến lượt hắn ta xui xẻo hả?

"Ta đếm một hai ba, ngươi vững vàng chút!"

Lúc này, chỉ thấy Triệu Khách đột nhiên dùng hai tay nắm lấy eo Heo mập, giơ Heo mập lên cao.

Lại thấy Triệu Khách nhét Không gian chi chủy vào trong tay mình, Heo mập lập tức hiểu Triệu Khách muốn làm gì.

"Đợi chút, không ngươi phải là..."

Heo mập chưa nói hết lời, cảnh tượng trước mắt lập tức hoa lên, một tràng tiếng xé gió tràn vào lỗ tai khiến tim Heo mập dừng đập.

Cũng may, chẳng mấy chốc một đôi tay dày dặn mạnh mẽ đã xuất hiện dưới người Heo mập.

"Nhận lấy!"

Giọng nói của Triệu Khách khiến Heo mập đột nhiên cảm giác vô cùng an tâm, nhưng có lẽ hắn ta đã chia đi quá nhiều vận khí, cũng có lẽ là một trùng hợp.

Chỉ thấy Triệu Khách giơ cao hai tay, mãnh liệt đánh một trảo, theo một tiếng "két" rung động.

Trong nháy mắt, hai chân Heo mập run lên mạnh mẽ, trong đầu hiện ra hình ảnh một đôi hạch đào bị máy ép nước nghiền nát.

"Con mẹ nó..." Heo mập.

Triệu Khách cũng phát hiện cảm giác không đúng, dính lỏng loẹt, cẩn thận bóp còn có chút cảm giác sườn non.

Cảm giác có hơi giống bán xiên nướng đầu đường, như xương với thịt.

Lại nhìn lên, mới phát hiện hóa ra trong tình thế cấp bách, hắn đã nắm nhầm chỗ.

Triệu Khách vô thức bóp một cái nữa, lập tức nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết của Heo mập trên đỉnh đầu.

"Ngươi chó má, thả ta xuống!"

Triệu Khách quay đầu nhìn, phát hiện quả bom vừa giẫm trúng lại không nổ, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, thuận tay buông Heo mập ra.

"Thoạt nhìn vận khí của chúng ta cũng không tệ, ngươi xem quả bom kia cũng không nổ."

Heo mập đâu có tâm trạng quan tâm quả bom kia có nổ hay không.

Bình Luận (0)
Comment