Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1432 - Chương 1432 - Lão Thiết, Ngươi Xem Ta Có Trâu Bức Không! (2)

Chương 1432 - Lão thiết, ngươi xem ta có trâu bức không! (2)
Chương 1432 - Lão thiết, ngươi xem ta có trâu bức không! (2)

Thỉnh thoảng có tảng đá nổ bay ra ngoài, đụng vào lồng ánh sáng trước mặt hai người, một tràng tiếng cạch cạch cạch khiến trong lòng Heo mập hơi hoảng hốt.

Bởi vì hắn ta căn bản không biết tiếp theo tên điên Triệu Khách dự định làm cái gì, chỉ có thể đi theo hắn cùng xui xẻo.

Nghĩ tới đây, lần đầu tiên Heo mập nghi ngờ việc bói toán của mình.

Dựa theo bói toán, hắn ta phải đi theo tên này mới có một con đường sống.

Tuy rất khoa trương, nhưng Heo mập tin tưởng bói toán của hắn ta, không có phần năng lực bói toán này, hắn ta đã chết từ lâu.

"Ngươi không cảm thấy, nơi trống trải thế này rất thích hợp đề ngươi phát huy à?"

Triệu Khách nói xong, lấy ra một khẩu súng trường từ trong sách tem, bắt đầu nhắm vào hoạt thi cách đó không xa tiến hành bắn.

Trước đó không có cách nào đánh trả là vì khoảng cách của bọn họ không đủ, cũng do lúc ấy địa hình quá phức tạp, cộng thêm hắn còn trong thời gian virus S bộc phát, cho nên chỉ có thể trốn.

Hiện tại có cơ hội tốt như vậy, vì sao không đánh!

Nghe Triệu Khách nhắc nhở như vậy, cuối cùng Heo mập mới nhớ tới bọn họ không nhất định phải chạy.

Không phải Heo mập ngu, mà là bị Triệu Khách dẫn dắt liều mạng phi nước đại cả quãng đường, theo bản năng trong đầu chỉ suy nghĩ tiếp theo nên chạy như thế nào.

Hoàn toàn không nghĩ nên đánh trả như thế nào.

"Ngươi nói sớm đi, lão tử lại đi theo chạy lâu như vậy!"

Mặc dù bây giờ Heo mập không đủ năng lực, biến thành tàn phế, nhưng một hạng mục hỏa lực trợ giúp này vẫn khá cường hãn.

Từ lần trước đánh lén ở bệnh viện, một mình tên này bật hết hỏa lực, ép lộ ra trước mọi người.

"Cạch!"

Rương băng đạn nặng nề như Thánh đấu sĩ đeo Thánh y rương ở trên lưng, lại bị Heo mập vác ở trên lưng, lôi ra viên đạn từ trong rương.

Hai khẩu Gatling bị Heo mập giơ cao trên tay, họng súng tối om khủng bố hoàn toàn có thể gọi là thu hoạch máy bay.

Trong trận chiến ở đảo Iwo Jima vào thế chiến thứ hai, khẩu súng máy hạng nặng đường kính lớn tương tự Gatling được gọi là Đồ Phu.

Đương nhiên, đừng nói lúc này là Gatling càng thêm tinh xảo, trang bị như hỏa thần pháo.

Những hoạt thi phổ thông này thật sự là bia ngắm, mười hai ống súng máy chuyển động, ngọn lửa màu xanh bộc phát ra tiếng nổ điếc tai trên họng súng.

Sức giật to lớn chấn động một thân thịt mỡ của tên mập run run như là bọt biển, dường như đối với thể tích của hắn, sức giật gì đó không hề tồn tại.

"Đinh đinh đinh đinh..."

Viên đạn như là nước mưa, trong chớp mắt đã có một tầng vỏ đạn thật dày bao trùm trên mặt đất.

Trong chốc lát hoạt thi trước mặt như là gặt lúa mạch, ngã xuống một lứa lại một lứa.

Căn bản không cần địa lôi, dựa vào hỏa lực áp chế hạng nặng của Heo mập, những hoạt thi này không qua được.

Lúc này Tiết Đồng mới đột nhiên hiểu ra vì sao Triệu Khách muốn tới nơi này, địa lôi ở khu vực bom mìn cũng không phải muốn ngăn cản hoạt thi, mà là ngăn cản hắn ta.

Chỉ cần mình không tới gần, dựa vào hỏa lực nặng của Heo mập, dù là hoạt thi biến dị cũng không có cách nào bắt được hai người.

"A! Mời trợ thủ!"

Tiết Đồng lại hơi coi thường Triệu Khách, tiếp tục thả ra hoạt thi từ trong hồ lô.

Tiết Đồng chưa bao giờ đếm trong chiếc đỉnh lớn của hắn ta chứa bao nhiêu hoạt thi, dù ngươi có viên đạn vô hạn, cũng có thể mài chết ngươi.

Thời gian dần trôi qua, Heo mập bắt đầu phát hiện tình huống không thích hợp.

"Không đúng, chúng ta đánh như vậy, phải đánh tới khi nào?"

Tiện tay ném nòng súng đã Gatling đỏ rực xuống đất, thay đổi hỏa thần pháo.

"Mặc kệ nó, ngươi cứ tiếp tục đánh là được."

Triệu Khách lấy ra một thùng nước lọc từ trong sách tem, đặt Tuyết Cơ Tử vào trong thùng nước, trong chốc lát thùng nước nhanh chóng bị kết thành băng dưới hàn khí, sau đó đặt họng súng Gatling vào.

"Xì xì..."

Theo một luồng khói trắng, không bao lâu sau nòng súng bị nung đỏ nhanh chóng khôi phục bình thường.

Về phần khối băng còn lại, thì bị Triệu Khách dùng Nhiếp nguyên thủ bắt lại, tiếp tục lặp lại sử dụng.

Hiển nhiên là quyết tâm muốn đánh lâu dài với Tiết Đồng.

Theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, hổ khẩu của Heo mập cũng bị đánh rách tả tơi thành lỗ hổng, dù thể trạng của hắn ta có thể bỏ qua sức giật nhưng thời gian lâu dài thân thể cũng bắt đầu không chịu đựng nổi.

"Này, chúng ta phải đánh tới khi nào, ta sắp không chịu được nữa."

Triệu Khách không để ý tới hắn ta, ánh mắt nhìn về phía sau lưng.

Có thể thấy, trên chân tường sau lưng không xa có một sợi ánh sáng màu xanh đang từ từ toả sáng.

"Đến rồi!"

"Cái gì đến?"

Heo mập quay đầu nhìn về phía Triệu Khách, không biết rốt cuộc tên này đang nói cái gì tới.

Chỉ thấy Triệu Khách yên lặng lấy ra một khẩu súng tín hiệu từ trong sách tem.

Khẩu súng tín hiệu này là trước kia hắn ngụy trang Metz, lúc đi ra bên ngoài làm nhiệm vụ, trước khi chia tay tên lùn Tuluka kia đã đưa khẩu súng báo hiệu này cho hắn.

Hắn thở sâu, chỉ thấy Triệu Khách nhắm thẳng họng súng lên bầu trời, bóp cò súng.

"Ầm!"

Theo đạn tín hiệu màu xanh như là sao băng nghịch thiên mà đi, vạch ra một vệt màu bạc rõ ràng ở trên bầu trời.

Một đôi giày cao gót màu đen giẫm lên đống đổ nát, xuất hiện ở trong tầm mắt của Triệu Khách.

Bình Luận (0)
Comment