Tuy Tư lệnh quan là nữ nhân, nhưng đột nhiên thể hiện dáng vẻ nữ nhi trên chiến trường thế này, cũng là lần đầu tiên trợ lý nhìn thấy.
Cộng thêm thân phận của đối phương không rõ ràng, nhưng liên tưởng đến trước đó Tư lệnh quan điên cuồng tìm kiếm người kia, tất nhiên trợ lý không khó đoán được điều gì đó.
Hiện tại người đã nổ thành mảnh xương vụn, còn muốn tiếp tục nổ?
"Ta nói, tiếp tục nổ!"
Clarice ngồi trên ghế, không quay đầu lại ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm hình ảnh trên màn hình trước mắt.
Nhưng trợ lý biết nàng đã tức giận, hơn nữa đang đứng ở ranh giới có thể bộc phát bất cứ lúc nào.
Lúc này lại không động não, e rằng ngay sau đó nàng sẽ bắn một phát vào đầu mình.
Đừng hỏi sao trợ lý biết được, tiền nhiệm của hắn ta cũng chết như vậy.
"Vâng!"
Trợ lý ưỡn thẳng ngực, quay người đi ra xe chỉ huy, trong lòng nói thầm: "Nữ nhân... Thật đáng sợ."
Hắn ta cầm lấy bộ đàm: "Tiếp tục nổ!"
"Ầm ầm ầm..."
Trong bóng tối, chỉ thấy Heo mập nằm rạp trên mặt đất, cái mông vểnh lên rất cao, hai mắt khép hờ, thông qua Hư không nhãn cầu giám sát tình huống bên ngoài.
Triệu Khách cũng từng dùng loại năng lực này, mặc dù là một con tem phổ thông nhưng có đôi khi năng lực vẫn khá dễ dùng.
Lúc này nhìn đi ra bên ngoài, thấy một quả lại một quả bom rơi vào trên đỉnh đầu hai người, trái tim nhỏ cũng sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
"Ngực to, ngươi và con đàn bà kia có thù?"
Triệu Khách nằm ở bên cạnh, đặt tẩu thuốc ở bên miệng, hút một hơi thật sâu.
"Không thể nói là có thù nhưng có lẽ nàng đã nhận ra rồi."
Nhớ kỹ trước khi phân thân tiêu tán, thằng ngu Đồ phu chi hạp này còn vụng trộm chạy ra ngoài tìm hắn.
Dĩ nhiên không phải tìm hắn nói chuyện phiếm, mà là xin Triệu Khách tìm đồ ăn cho nó.
Hành động của thằng ngu này có thể giấu giếm được Clarice sao?
Có lẽ sau khi phân thân của hắn biến mất, chắc chắn đã bị Clarice treo ngược lên hành hung một trận.
Với chút cốt khí của tên này, trăm phần trăm đã bán sạch sẽ gốc gác và cả quần lót của hắn.
Lần này trong lòng Clarice sẽ nghĩ như thế nào?
Triệu Khách không biết, nhưng chắc chắn đã hận hắn đến tận xương tủy.
Trước đó nói rút súng vô tình chỉ là một câu chửi mắng của Triệu Khách mà thôi, đổi lại là ai cũng không chịu nhận bản thân bị lừa gạt xoay quanh.
"Nhận ra ngươi rồi hả? Đều là giả thể, nàng dựa vào cái gì để ý ngươi như vậy?"
Heo mập hơi không phục, tuy bọn họ trốn trong mai rùa, nhưng Heo mập thông qua Hư không nhãn cầu có thể liên tục giám sát tình huống bên ngoài.
Hiện tại, tuy bên Tiết Đồng bị đánh rất thảm nhưng không giống bọn họ, trên đỉnh đầu có một quả lại một quả bom không ngừng nổ tung, đơn giản cũng là sự đối xử khác biệt.
Triệu Khách thở ra một sợi khói xanh từ trong lỗ mũi, đồng thời nhìn thời gian, năng lực đặc thù của Tạo hóa châu cũng không phải không có trả giá, loại năng lực Thừa vận này chỉ có hai giờ.
Chờ qua hai giờ, hắn còn phải chịu thời kỳ suy bại 20 phút, hiện tại thật sự không còn nhiều thời gian cho hắn nữa.
"Này, có phải trước đó ngươi nhìn trộm nàng tắm rửa hay không?"
Heo mập thấy Triệu Khách không nói lời nào, tiếp tục mở miệng vặn hỏi.
Triệu Khách hơi nhướn mày: "Ta nói ta từng chơi nàng, ngươi tin không?"
"Ha ha..." Heo mập.
Thấy đề tài trò chuyện của hai người đã đi vào ngõ cụt, Heo mập chỉ mai rùa trên đỉnh đầu bọn họ, cùng hai chân Triệu Khách đỡ mai rùa đen.
Sở dĩ dùng hai chân chống đỡ là vì cái mua rùa này từng bị người ta đâm ra hai lỗ thủng, chỉ có thể dùng mai rùa đen tạm thời chặn lại lỗ thủng.
"Lại nói, mai rùa này của ngươi lấy đâu vậy, đồ tốt."
Heo mập khen ngợi mai rùa nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng hứng thú với mai rùa đen mà Triệu Khách đỡ trên chân.
Heo mập hiểu được bát quái xem bói, trong lòng vẫn rất nhạy cảm với mai rùa.
Nhìn cái mai rùa trên chân Triệu Khách giản dị nặng nề, lộ ra một luồng linh tính, vừa nhìn đã biết không giống vật phàm.
Thứ đồ chơi này lại rơi vào trên tay Triệu Khách, thật sự phung phí của trời.
"Nhặt!"
"Nhặt??"
Heo mập nhìn mai rùa trên chân Triệu Khách, lại nhìn mai rùa trên đỉnh đầu.
"Ngươi có vận khí tốt như vậy?"
Heo mập không tin Triệu Khách từng chơi Clarice nhưng đặc biệt quan tâm mai rùa, có lẽ quan tâm quá sẽ bị loạn, sự chú ý của mỗi người không ở trên một đường thẳng.
Cũng giống như người không đầu tư cổ phiếu và người đầu tư cổ phiếu, nói thị trường chứng khoán Trung Hoa đều là gạt người.
Ngươi thấy vị đầu tư cổ phiếu kia có tin ngươi không?
Nhưng nếu ngươi nói cho hắn ta biết, hiện tại thị trường chứng khoán mất giá, bản thân coi trọng loại cổ phiếu kia, có tin tức nội tình, chẳng mấy chốc sẽ biến thành trâu cổ.
Tuy ngươi nói rất chém gió, vì ngươi căn bản không hề hiểu cổ phiếu nhưng đối phương cũng không nghĩ ngươi đang lừa dối hắn ta.
Nhiều nhất cũng nghi ngờ ngươi đang khoác lác, nhưng trong lòng lại tin tưởng ngươi đi mua cổ phiếu.
Tình huống của Heo mập này chính là như vậy, trong lòng suy nghĩ, nhặt...
"Móa nó, tiểu tử này vận khí tốt như vậy, sớm biết vậy vừa rồi không đưa cho hắn nhiều vận khí như vậy, lãng phí một cách vô ích."
Nghĩ tới đây, trong lòng Heo mập khẽ động, bàn tay heo ăn mặn thô dày to khỏe bắt đầu im hơi lặng tiếng đưa về phía bả vai Triệu Khách.