Nhưng điều khiến hắn cảm thấy bất ngờ hơn là, phía dưới ghi chú kia còn vô tình để lộ ra một tin tức đặc biệt khác.
Cái chết đen từng khiến Châu Âu hoảng sợ lại có liên quan với người đưa thư.
Tin tức này lại khiến Triệu Khách cảm giác rất bất ngờ, nhưng suy nghĩ ngay cả cương thi cũng có thể trở thành người đưa thư, hình như cũng không có gì phải ngạc nhiên.
Cũng không biết yêu quái có thể trở thành người đưa thư hay không, trong nhà hắn còn nuôi hai lão đầu Thuỷ Lộc và gốc cây già, nếu bọn họ có thể trở thành người đưa thư, vừa hay cùng tổ đội với hắn.
Đặc biệt là Thuỷ Lộc, vốn dĩ lão gia hỏa này xuất thân bất phàm, nếu trở thành người đưa thư e rằng tiến bộ càng thần tốc.
Chẳng may thật sự tu thành tiên lộc gì, sau này hắn còn lo không có dược liệu, không có việc gì lấy ba cân hươu máu, cái gì cũng đủ.
Lại không có cách nào mang virus S ra ngoài, điều này khiến trong lòng Triệu Khách rất khó chịu, nhưng điều này cũng không làm mất một thẻ đánh cược cực kỳ tốt.
Gọi sách tem về, Triệu Khách vượt qua trại dân tị nạn.
Trại dân tị nạn trước đó đã hoàn toàn thay đổi dáng vẻ, nếu không phải hắn nhớ kỹ vị trí trại dân tị nạn, e rằng suýt nữa không nhận ra được.
Chỉ thấy phần lớn lưới sắt trên mặt đất đã biến mất không thấy, thay vào đó là một cái hố cực lớn, sâu không thấy đáy.
Trong lúc mơ hồ Triệu Khách còn có thể nghe được bên trong phát ra một tràng tiếng thét chói tai thê lương, không giống giọng nói của người, cũng không giống dã thú.
Nghe giọng nói đã khiến người ta cảm thấy da đầu tê dại một hồi.
"Trong này lại là cái gì?"
Triệu Khách cẩn thận quan sát một hồi, cuối cùng vẫn lặng lẽ lui ra ngoài, hắn không muốn gây ra rắc rối.
Theo hắn quan sát, phía dưới cái hố này chắc chắn là một tên to lớn, hơn nữa là loại thực lực rất mạnh, e rằng là một bộ hoạt thi đã biến dị nhiều lần.
Mặc kệ là cái gì, hắn cũng không muốn trêu chọc rắc rối gì.
Hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, đi tìm đám người đưa thư Ngao Liệp, nhân lúc bọn họ vẫn chưa khôi phục thực lực, tìm bọn họ tính toán sổ sách thật tốt.
Ngay lúc Triệu Khách chuẩn bị rời đi, đột nhiên thân thể khựng lại, ánh mắt nghi ngờ vụng trộm liếc qua sau lưng.
Không biết tiếng kêu kỳ quái thê lương trong cái hố cực lớn ở trại dân tị nạn đằng sau đã dừng lại từ lúc nào.
Nhìn kỹ, hình như có thứ gì đó đang đung đưa, muốn bò ra từ bên trong.
"Cái đó là... Không tốt!"
Ánh mắt Triệu Khách nhìn qua, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, trong nháy mắt lông tơ dựng đứng như con mèo bị giẫm phải đuôi, quay người nhanh chóng rời đi như một làn khói.
"Sạt sạt sạt..."
Phi nước đại, dùng hết toàn bộ lực lượng để tăng tốc độ chạy, mồ hôi hột lớn khoảng hạt đậu theo khóe mắt Triệu Khách nhanh chóng rơi theo gió.
Không biết chạy bao xa, thân thể Triệu Khách nhào vào phía sau một tảng đá lớn.
"Phù phù phù..."
Hít thở từng hơi, Triệu Khách cảm giác lồng ngực của hắn khó chịu như sắp nổ tung, nhưng hắn lại có một loại cảm giác sống sót sau tai nạn.
Lông tơ dựng đứng trên người đã dần hạ xuống, cuối cùng loại cảm giác áp lực khiến hắn sắp hít thở không thông đã dần biến mất.
Hắn nhìn thấy cái gì?
Không, hắn cũng không thấy cái gì, hắn không thấy rốt cuộc trong hố là cái gì, thậm chí còn không thấy rõ bóng dáng, nhưng lúc đó hắn có loại trực giác mãnh liệt, trực giác này nói cho hắn biết chạy mau!
Tiếp tục ở lại nơi đó chắc chắn sẽ chết!
Sợ hãi như một con rết bò lên theo sống lưng của hắn, khiến Triệu Khách cảm thấy da đầu tê dại một hồi.
Đã rất lâu rồi Triệu Khách không cảm nhận được loại cảm giác sợ hãi mãnh liệt này.
"Đệt, thứ quỷ gì!"
Triệu Khách nhớ lại cũng không nhịn được thầm mắng một tiếng.
Thầm thở phào, Triệu Khách lấy ra một bình tinh hoa nhân sâm từ trong sách tem ăn vào.
Lúc này, Triệu Khách đột nhiên để ý đến một thứ.
Trong không gian khủng bố trước đó, bình gas cho hắn một con búp bê có thể bỏ qua nhiệm vụ chính tuyến, trực tiếp trở về hiện thực.
Triệu Khách nhìn một chút, cuối cùng bỏ đi suy nghĩ này.
Trực tiếp trở về hiện thực đúng là không còn gì tốt hơn, nhưng ích lợi trong không gian khủng bố lần này sẽ hoàn toàn biến mất, hơn nữa trong không gian khủng bố tiếp theo, độ khó mà hắn phải nhận sẽ tăng đến mức chưa từng có.
Đây là điều Triệu Khách không muốn nhìn thấy.
Nhìn thoáng qua phía trước không xa, đó là bức tường cách ly do quân Châu Úc dựng lên.
Sau khi Triệu Khách suy nghĩ lại che giấu bóng dáng, đi dọc theo đống đổ nát, từng bước một cẩn thận đi đến bên cạnh tường cách ly.
Hiện tại, bức tường này trở nên càng hùng vĩ hơn, hoàn toàn như một đạo hùng quan không thể vượt qua.
Tốc độ như vậy, e rằng không phải tốc độ mà khoa học kỹ thuật của quân Châu Úc có thể đạt tới.
Ở sau điều này, tất nhiên có khoa học kỹ thuật ở vị diện giả thể chống đỡ.
Lúc này, Triệu Khách đột nhiên chú ý tới, dưới bức tường cao lại có hai cái xác.
"Là bọn họ!"
Triệu Khách cẩn thận nhớ lại một chút, vẻ ngoài của hai người này trông rất quen mắt, hình như là người đưa thư đi cùng với đám Ngao Liệp trước đó.