Hai người này đang ở bên trong, nhưng điều không may là bây giờ bọn họ đã trở thành xác chết.
"Ha ha!"
Thấy thế, trong lòng Triệu Khách cũng hơi cười trên nỗi đau của người khác.
Thật ra trước đó quân Châu Úc vẫn hy vọng đám người đưa thư này có thể trở về, nhưng vì cuộc giao dịch và tạo áp lực của một vị diện khác khiến quân đội Châu Úc rất khó xử.
Cho đến khi những lính đánh thuê Riehle này xuất hiện, đồng thời cầm cái loa to đứng ở dưới bức tường cao, kể lại sự tích vinh quang khi quân đội Châu Úc hời hợt hy sinh mấy vạn người như thế nào.
Vậy mới khiến quân đội Châu Úc hoàn toàn hạ quyết tâm.
Nhìn lồng ngực hai vị người đưa thư này đều bị xé mở, huyết nhục trên người tàn khuyết không đầy đủ.
E rằng trước khi chết còn đặc biệt bị sỉ nhục trọng điểm, chỉ có thể nói bọn họ xui xẻo.
Từ lúc bắt đầu hắn không nhắm vào bọn họ, nhưng ai bảo bọn họ cùng một nhóm với đám người Ngao Liệp chứ.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Ngao Liệp đâu??
Ánh mắt Triệu Khách cẩn thận liếc nhìn xung quanh.
"Ồ!"
Lúc này, Triệu Khách đột nhiên chú ý tới đống đổ nát cách đó không xa có một cái tay cụt cắm thẳng vào bức tường của tòa nhà.
Triệu Khách lại gần cẩn thận kiểm tra hoàn cảnh xung quanh một chút.
Đặc biệt cánh tay kia có da thịt màu nâu xanh, không hề giống màu da nhân loại, dù đã gãy mất nhưng vẫn có thể thấy phần tay cụt đang sinh ra mầm thịt.
Vết thương chỗ cánh tay đứt gãy đã khép lại, khiến cánh tay này biến thành một cá thể độc lập.
"Sinh mệnh lực ngoan cường như vậy!"
Triệu Khách thử đưa tay rút ra, dùng sức nhổ một cái.
"Két!"
Cánh tay nới lỏng một chút nhưng vẫn kẹt ở vách tường đằng sau.
Thấy thế Triệu Khách nhíu mày một cái, cảm giác có hy vọng, sau khi hắn đánh giá xung quanh một chút, hai tay nắm chặt lấy cánh tay, một chân giẫm lên tường xi-măng, dưới chân đạp mạnh một cái.
"Lên!"
Trên hai tay Triệu Khách hiện lên gân xanh, " rắc rắc rắc..." trên tường xi-măng phát ra tiếng nứt toác.
Theo cánh tay chậm rãi rút ra từ bức tường xi-măng, toàn bộ cánh tay tráng kiện đã bắt kịp bắp đùi hắn đã lộ ra trước mặt Triệu Khách.
Không!
Không phải toàn bộ, ánh mắt Triệu Khách nhìn về phía nắm đấm trên cánh tay.
Năm ngón tay nắm chặt lại, hình như bên trong đang nắm thứ gì đó.
Một miếng thịt mang theo xương cốt gãy và quần áo vỡ tan bị nắm chặt trong tay, không có cách nào lấy ra được.
Mặc dù không có thân thể, chỉ còn lại một cánh tay nhưng Triệu Khách muốn đẩy ngón tay này ra cũng không dễ dàng.
Cũng may cánh tay này không có thân thể, đồng thời duy trì đủ hoạt tính.
Triệu Khách suy nghĩ, chia ra một bộ phận phân hồn rót vào trong cánh tay, thử khống chế một chút, cảm giác như có thêm một cái cánh tay vô cùng vi diệu.
Hình như cánh tay này khát vọng tìm được một chủ nhân mới.
Đương nhiên, Triệu Khách cũng không có hứng thú kia.
Khống chế cánh tay mở bàn tay ra, Triệu Khách cẩn thận kiểm tra khối thịt nát kia.
Thịt nát đã biến hình, xương cốt bên trong đều cắt thành mảnh vỡ, nhưng Triệu Khách lại dễ dàng đoán được đây là xương vai.
Ngón tay đặt ở trên thịt nát, trong đầu Triệu Khách đã nghĩ đến hình ảnh lúc ấy, đối phương bị một bàn tay bắt lấy bả vai, bị luồng lực lượng mạnh mẽ không thể rung chuyển này va chạm vào mặt tường xi-măng này.
Nhưng cùng lúc đó đối phương cũng bắt được cơ hội hợp lực phản kích, đánh gãy cánh tay này, khiến chủ nhân cánh tay bị thương nặng.
Một trận thảm chiến, ngươi không chết là ta vong, có thể thấy được lúc ấy cả hai chiến đấu rất kịch liệt.
Điều khiến Triệu Khách cảm thấy hưng phấn là, Triệu Khách bắt được khí tức người quen cũ trên miếng thịt nát, là Ngao Liệp.
E rằng tên này chịu thương tổn rất nặng, Triệu Khách không nhịn được cười rộ lên, trong ánh mắt lóe ra sát khí lạnh lẽo.
Bởi vì cái gọi là đánh chó mù đường, nhiệm vụ có thể từ từ làm, nhưng con chó Ngao Liệp này phải chết.
Tạm thời thu hồi cái tay cụt này, Triệu Khách thở sâu, kích hoạt nhân cách Cao ngạo, hai ngón tay nắm vuốt Niêm Hoa Chỉ kéo mảnh vải trên miếng thịt nát xuống.
Triệu Khách được tăng cường ngũ giác, bắt lấy khí tức lưu lại xung quanh.
"Phía đông!"
Khóa chặt phương hướng, Triệu Khách lần theo khí tức lưu lại ven đường để đuổi theo.
Ven đường Triệu Khách thấy không ít xác hoạt thi, ngẫu nhiên thấy được một người đưa thư đã biến thành hoạt thi.
Có lẽ bản thân khá cường đại, kích cỡ của người đưa thư biến thành hoạt thi này nhanh chóng bành trướng, cả người trông cồng kềnh khác thường.
Chẳng có mục đích đi ở nơi đó, thỉnh thoảng sẽ bắt lấy hoạt thi khác thôn phệ.
Triệu Khách chú ý tới, hắn ta ăn hết hoạt thi sẽ khiến thân thể bành trướng hơn trước đó rất nhiều, khiến hoạt thi xung quanh đều theo bản năng né tránh hắn ta.
Triệu Khách không muốn lằng nhằng với tên này, hắn còn vội đi làm thịt con chó Ngao Liệp.
Tiếp tục truy tung, khí tức của Ngao Liệp dần yếu bớt, hơn nữa cũng không có dấu vết đánh nhau.
Rõ ràng tên này chạy đến đây đã thoát khỏi chiến đấu, bắt đầu che giấu khí tức của mình.
Nhưng hắn ta đã bị thương, thương tổn rất nghiêm trọng, cho dù ẩn nấp thế nào, Triệu Khách vẫn có thể tìm được một số dấu vết để lại.
Đừng quên, khi hắn còn nhỏ đã đi theo bên cạnh Lôi Khoa, học được không ít thủ đoạn hình cảnh.