Lúc đầu Triệu Khách không để ý, nhưng khi xe đẩy đi ngang qua trước mặt Triệu Khách, một bình thuốc tẩy rửa trên xe rơi xuống.
Không hề nghiêng lệch, rơi ngay bên chân Triệu Khách.
Nhìn bình thuốc tẩy rửa rơi bên chân gột, Triệu Khách đưa tay nhặt bình thuốc tẩy rửa lên, đẩy tới, nhưng tay vừa đẩy vào được một nửa, đồng tử Triệu Khách co rụt lại, một loại dự cảm xấu trào ra trong lòng hắn.
"Cảm ơn!"
Nhìn Triệu Khách đưa thuốc tẩy rửa tới, nhân viên quét dọn mỉm cười đưa ra bàn tay thô to nhận lấy thuốc tẩy rửa.
"A, không có việc gì!"
Nụ cười trên mặt Triệu Khách càng thêm rực rỡ, đưa mắt nhìn bóng lưng đối phương, đợi thấy đối phương đẩy xe đi vào ngã rẽ.
Chỉ thấy Triệu Khách như lửa thiêu mông, đột nhiên đứng lên từ trên ghế, đôi mắt quan sát xung quanh.
Trước đó sự chú ý của hắn đều tập trung vào cuộc nói chuyện với Heo mập, lúc này mới phát hiện không biết từ lúc nào xung quanh thêm một số người không được phép tiến vào.
Tuy những người này cố gắng ngụy trang, chỉ thoáng xuất hiện xung quanh phòng thí nghiệm, tuyệt đối không dừng lại, nhưng từng đôi mắt mờ ám không lừa được người.
"Này, còn chưa có kết quả??"
Triệu Khách đi đến sau lưng Heo mập, vỗ vai Heo mập mở miệng dò hỏi.
"A, đúng là lắm chuyện, đã để người đi tìm kiếm nạn dân."
Heo mập nhún vai, không nhịn được mở miệng nói.
Triệu Khách gật đầu, đánh giá Heo mập từ trên xuống dưới một chút: "Vậy à, này, không phải ngươi muốn bom lấy ra sao?"
"Ừm!" Heo mập mừng rỡ, ánh mắt mong đợi nhìn Triệu Khách.
"Cho ta đầu hàng lệnh, ta giúp ngươi lấy bom ra, nhưng phải nói trước quá trình này ngươi nghe ta."
Không biết vì sao Triệu Khách đột nhiên thay đổi thái độ trước đó, luôn khiến trong lòng Heo mập cảm thấy hơi cổ quái.
"Thế này cũng quá đột ngột, tiểu tử này sẽ không lừa ta chứ?" Trong lòng Heo mập suy nghĩ.
Nhưng sau đó vẫn rất sung sướng ký kết đầu hàng lệnh với Triệu Khách, dù sao phía dưới mình có thêm một quả bom, luôn khiến Heo mập hơi ăn ngủ không yên.
Nhìn đã ký kết hạ đầu hàng lệnh, sách tem gửi tới nhắc nhở.
Tuy Heo mập không biết Triệu Khách có ý tưởng gì, nhưng trong lòng vẫn đắc ý, vô thức đưa tay túm lấy bả vai Triệu Khách.
Nhưng lúc bàn tay đưa đến giữa không trung, Heo mập đột nhiên sững sờ, trong lòng không khỏi giật mình, rụt tay về như tia chớp.
Sau khi Triệu Khách thấy nhắc nhở gửi tới trong sách tem, trong lòng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nhìn số thuốc trong máng bồi dưỡng phía trước, khẽ nói bên tai Heo mập: "Ngươi nhìn sau lưng ngươi!"
Heo mập ngạc nhiên, quay đầu nhìn sau lưng mình.
Nhưng vừa quay đầu lại đã cảm thấy sau mông như bị người đạp cho một cái, trước mắt hoa lên, thân thể lập tức bay ra ngoài.
"Cạch!" một tiếng, cửa thủy tinh cộc cộc cộc rơi đầy đất.
Tất cả mọi người xoay phắt người lại nhìn sang, mới thấy Heo mập đụng nát cửa thủy tinh, thân thể nhào vào nhân viên quét dọn đằng sau.
Cứ ngây người một lúc như vậy, Triệu Khách đã dùng Nhiếp nguyên thủ cách không một trảo, nhanh chóng quét sạch sành sanh vacxin phòng bệnh trong máng bồi dưỡng, bình tĩnh thu vào sách tem.
【 Nhắc nhở, nhiệm vụ chi nhánh 3, thuốc siêu cấp, hoàn thành 2/3 】
Nhận được nhắc nhở, Triệu Khách không cần xem ghi chú sách tem, bóng dáng nhanh chóng trà trộn vào trong đám người, trong chớp mắt đã biến mất không thấy bóng người.
Lúc này ánh mắt mọi người còn tập trung vào Heo mập, dù sao hắn ta là nguyên thể của vacxin phòng bệnh ban đầu thể.
Chẳng may vacxin phòng bệnh không thành công, Heo mập vẫn là đối tượng nghiên cứu không thể thiếu của bọn họ.
"Đệt, lão tử đã biết ngươi mẹ nó không có lòng tốt."
Chỉ thấy Heo mập lắc đầu, vừa rồi Triệu Khách đá một cái suýt nữa đạp vỡ vết thương phía dưới của hắn ta.
Cũng may đầu của hắn ta giữ được sự kiên cố của thể xác cương thi, nếu không lần này chắc chắn phải đầu rơi máu chảy.
Lắc lắc đầu, chỉ thấy Heo mập chậm rãi bò dậy từ dưới đất, nhìn một người bị đè ép dưới người, xem ra là nhân viên quét dọn, hắn ta đưa tay ra: "Không sao chứ."
Hiển nhiên nhân viên quét dọn cũng bị đụng đến choáng váng, lắc đầu theo bản năng giữ chặt tay Heo mập.
"Không có việc gì, cảm..."
Đối phương nói lời này còn ngẩng đầu lên, chữ còn lại lập tức nghẹn ở trong cổ họng, một đôi mắt nhìn chằm chằm hai con ngươi của Heo mập.
Chỉ một thoáng, vẻ mặt hai người đều trở nên cổ quái, tuy dáng người thay đổi nhưng khuôn mặt kia thật sự rất quen thuộc.
Quen thuộc đến mức khiến Heo mập suýt cắn rơi đầu lưỡi của mình.
Không phải ai khác, chính là lão Lục Liệp Cẩu đoàn đã chết!
Không đúng, lão Lục trước mắt tất nhiên không thể là lão Lục mà Heo mập quen biết, là giả thể của lão Lục.
Trong lúc nhất thời thân thể Heo mập cứng đờ, trên lưng như bị một cơn gió lạnh thổi qua khiến Heo mập cảm thấy khí lạnh bò lên theo xương sống lưng của mình, chạy thẳng lên đỉnh đầu.
Hình như lão Lục trước mặt cũng không ngờ lại gặp được Heo mập ở chỗ này, suy nghĩ giống hệt Heo mập, sau khi lão Lục ngây người một lúc ngắn ngủi, dường như cũng không ngờ lại gặp giả thể của Ngũ ca nhà mình ở chỗ này.
Trong lúc nhất thời, bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí trở nên lúng túng.
"Ha ha..."
"Ha ha..."
Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau một lát, đột nhiên không hẹn mà cùng cười ha hả.