Nhìn ống thuốc bị tiêm vào bắp đùi của mình, trên mặt lão Lục dần thở phào nhẹ nhàng, không biết là thuốc gì nhưng sau khi tiêm vào trong thân thể, thật sự cảm thấy thân thể thoải mái hơn nhiều, ngay cả cảm giác đau đớn cũng đỡ hơn rất nhiều.
Hắn ta chậm rãi nằm trên mặt đất, ngoài miệng nguyền rủa: "Móa nó, đợi chút nữa ngươi tìm ra giả thể kia, nhất định phải xử lý hắn, không! Giữ lại một hơi cho ta, lão tử muốn một chân đạp nát hắn."
Nghe được lời nói của lão Lục, lão Thất lại không phản đối, vỗ vai lão Lục nói: "Yên tâm, đã sớm nát rồi."
Không đợi lão Lục hiểu lời này là có ý gì, cả người đã buồn ngủ, vùng vẫy mấy lần, cuối cùng vẫn nhắm mắt lại.
"Hắc!"
Chỉ thấy lão Thất nhếch miệng cười một tiếng, xé mở mặt nạ trên mặt lộ ra hình dáng của Triệu Khách.
Thuốc tiêm cho hắn ta cũng không phải độc dược gì, mà là Long bằng cũng chính là thuốc tê.
Mỗi ngày hắn sẽ làm rất nhiều ca phẫu thuật, tất nhiên không thể thiếu thuốc tê, nhưng từ khi trải qua một ngày bảy ca phẫu thuật lần trước, người khoa gây tê vừa nghe đến Triệu Khách muốn làm phẫu thuật đều sắp hỏng mất.
Triệu Khách sẽ nhân lúc bọn họ không chú ý, dùng Nhiếp nguyên thủ đổi thuốc tê.
Về phần những người bệnh đang nằm trên giường bệnh... Một bàn tay đánh ngất là được.
Thật ra hắn căn bản chưa rời đi, vốn muốn xem tên Heo mập này liều đến cá chết lưới rách với đối phương, hắn đứng ngoài nhặt lợi ích.
Không ngờ con hàng Heo mập này vô cùng âm hiểm, một đá đoạn tử tuyệt tôn liền xoay người chạy.
Vốn Triệu Khách cũng dự định rời đi, dù sao lão Lục không thể động đậy hai chân, nhưng thật sự liều mạng cũng là một trận ác chiến.
Heo mập không chịu tiếp tục ở lại cũng vì nguyên nhân này.
Nhưng lúc này Triệu Khách nghe thấy lão Lục xin viện trợ, trùng hợp là hắn có năng lực ẩn nấp của lão Thất Liệp Cẩu đoàn, hơn nữa hắn còn có ấn tượng với giả thể lão Thất.
Cho nên tất cả trở nên đơn giản hơn nhiều.
Những giả thể này căn bản sẽ không suy nghĩ đến, ở một nơi xa lạ lại có người giả mạo đồng bạn của mình.
Đây không chỉ giả mạo về thần thái, mà là Triệu Khách nắm bắt chuẩn xác tâm lý của những người này.
Trông như điều này rất đơn giản, nhưng bên trong có rất nhiều chi tiết là kết quả sau khi Triệu Khách liên tục cân nhắc.
Cũng như lúc Triệu Khách giả mạo lão Thất sẽ thể hiện ra năng lực ẩn nấp của mình trước.
Còn lúc giả mạo lão Lục lại dùng trường đao của lão Lục làm đá dò đường.
Trong lúc vô hình, mỗi một bước của Triệu Khách đều khiến đối phương sinh ra khái niệm vào trước là chủ, chờ đến khi bọn họ không kịp nghĩ lại, Triệu Khách lập tức chuyển sự chú ý của mọi người đến nơi khác, khiến bọn họ không thể suy nghĩ lại.
Đây là cách khiến Triệu Khách nhiều lần ngụy trang thành công, chi tiết quyết định thành bại!
Nghe Triệu Khách hời hợt kể lại hắn tiêm thuốc gây tê vào trong người lão Thất như thế nào, cầm đao của lão Thất lần theo dấu vết của Heo mập như thế nào.
Sắc mặt nữ nhân trở nên tái nhợt, hiển nhiên thời gian ngưng kết điên cuồng tiêu hao lực lượng của nàng.
Loại năng lực này sẽ theo thời gian sử dụng càng dài, tiêu hao càng lớn.
Triệu Khách chịu nói nhiều như vậy, cũng là đang trì hoãn thời gian.
"Lão Thất chưa chết, thậm chí ta có thể trả lại cho các ngươi, chỉ cần ngươi nói cho ta biết vị trí của Clarice, cùng lý do khiến các ngươi phải cướp đoạt vacxin phòng bệnh, ta có thể suy tính trả lại người cho các ngươi."
So sánh với việc giết chết những giả thể này, Triệu Khách càng cảm thấy hứng thú với việc tìm ra giả thể của mình.
Hiện tại, chỉ có giết chết Clarice, hắn mới có thể hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến.
Nhưng từ lần trước, toàn bộ quân đoàn bạo động đã biến mất.
Hắn cũng bất đắc dĩ mới phải thay đổi mục tiêu, dự định hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh trước.
Đối mặt với câu hỏi của Triệu Khách, lão Tam cười khẩy: "Tất nhiên Tư lệnh quan đại nhân phải phụng dưỡng bên cạnh Chân Thần, loại người bùn nhão như ngươi, còn chưa có tư cách biết hướng đi của nàng."
"Ngươi vừa nói... Phụng dưỡng?"
Triệu Khách nhướn mày, hồn nhiên không thèm để ý việc lão Tam chửi hắn là bùn nhão, nhưng lúc nghe được hai chữ phụng dưỡng này không biết vì sao trong lòng Triệu Khách như bị nhen lửa, vụt một cái có một ngọn lửa kỳ quái bốc lên trong lòng.
Đây là một loại cảm giác rất khó tìm hiểu.
Tuy Triệu Khách muốn giết chết nàng, nhưng cuối cùng nàng cũng là một bộ phận của hắn, thử nghĩ đến hình ảnh Clarice thân thể trần truồng nằm trong lồng ngực người được gọi là Chân Thần...
Ngọn lửa kỳ quái trong lòng Triệu Khách không khỏi càng đốt càng lớn.
"Đương nhiên..."
Dường như thấy được cơn giận xuất hiện trên hai đầu lông mày của Triệu Khách, khóe miệng lão Tam hơi nhếch lên, giọng điệu mang theo vẻ trêu chọc, khẽ khàng nói: "Là dùng thân thể để phụng dưỡng."
"Phù..."
Triệu Khách nuốt vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt hung ác nham hiểm, khuôn mặt như mây đen bao phủ, không tiếp tục nói nhảm với nàng nữa, mà yên lặng lấy ra Công Tước gào thét từ trong sách tem!
Thân súng có phong cách cổ xưa, đã không thấy hoa văn tinh mỹ ngày xưa, nhưng trên thân súng tràn ngập hương vị thời gian.
Hắn chĩa họng súng vào đầu lão Tam, yên lặng bóp cò súng.
"Ầm!"