Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1495 - Chương 1495 - Chi Tiết Quyết Định Thành Bại (2)

Chương 1495 - Chi tiết quyết định thành bại (2)
Chương 1495 - Chi tiết quyết định thành bại (2)

"Ngươi không phải lão Lục! Vì sao trên tay ngươi có đao của hắn?"

Tuy ngưng đọng thời gian nhưng cũng không có nghĩa cảm giác đau cũng bị ngưng kết, cảm giác đau đớn tan nát cõi lòng trước ngực khiến nàng hít sâu cũng cảm thấy xa xỉ.

Nhìn khuôn mặt giống hệt lão Lục trước mặt, nữ nhân lại tập trung ánh mắt vào trường đao trên tay Triệu Khách.

Loại lưỡi đao chế tác từ hợp kim đặc thù này, chỉ có quân đoàn bạo động bọn họ mới có.

Cũng chính vì cây đao này, mới có thể khiến tiềm thức của bọn họ coi Triệu Khách trước mặt là lão Lục, không đi phân biệt thật giả.

"A! Cái này à!"

Triệu Khách xé toang mặt nạ da người trên mặt, đến một bước này đã không cần thiết phải che giấu.

Hắn lắc lưỡi đao trên tay, tất nhiên cây đao này là hắn tự lấy từ trên tay lão Lục.

Triệu Khách nhìn thoáng qua thời gian, hiện tại là 17 giờ 45 phút.

Thời gian quay về nửa tiếng trước đó.

Thời gian: 17 giờ 15 phút.

"Đệt!"

Lão Lục nhìn xác chết trên đất không nhịn được chửi bậy, có trời mới biết sao vận khí của mình lại kém như vậy.

Tiện tay chém một đao, vừa hay xử lý bác sĩ chuyên khoa.

"Không có bác sĩ chuyên khoa khác sao."

Phát hiện trình độ sưng dưới hông mình càng ngày càng nghiêm trọng, vốn là hạch đào lớn như vậy, nhưng bây giờ toàn bộ túi hạch đào cảm giác như chất đầy, bị chống đỡ lên.

Chỉ có thể nói, một đá của Heo mập thật sự khiến lão Lục sống không thể tự lo liệu.

Bình thường trong hiện thực sẽ có người không cẩn thận bị đạp trúng, hoặc là đụng phải, nghiêm trọng hơn sẽ xuất hiện tổn thương tổ chức mềm, xuất hiện tình huống sưng.

Nhưng một đá này của Heo mập, mũi chân hướng lên vừa nhanh vừa độc.

Đây cũng không phải tổn thương tổ chức mềm, mà là tổ chức mềm vỡ vụn, đổi lại là nam nhân bình thường, e rằng một chân này đủ khiến người sống đau chết.

Lão Lục có thể chống đỡ đến bây giờ cũng là một hán tử.

Ồ! Con người kiên cường trâu bò.

Sắc mặt một đoàn người Cổ Đằng khó xử, chỗ bọn họ có rất nhiều chuyên gia, nhân viên nghiên cứu khoa học cũng không phải số ít, những bác sĩ ngoại khoa bí niệu lại chỉ có một người.

Cũng vì nghe nói vacxin phòng bệnh đã hoàn thành mới chạy tới xem trò hay.

Kết quả bỗng chốc bị cắt mất đầu, mặc dù bọn họ có năng lực cũng không dám tùy tiện tiến lên.

"Lục ca, ngươi thế nào!"

Đúng lúc này, chỉ thấy một người trung niên đi tới sau lưng lão Lục, mặt chữ quốc, bước đi không có chút tiếng động nào, như một u linh xuất hiện sau lưng lão Lục.

"A, lão Thất!"

Thấy tên trung niên này, vẻ mặt lão Lục hơi khựng lại nhưng chợt trở nên hoang mang: "Không phải đại ca dặn dò ngươi đi cùng Tam tỷ sao? Tam tỷ đâu?"

"Tam tỷ sợ giả thể Ngũ ca chạy mất, đuổi theo trước rồi, dù sao vacxin phòng bệnh rất quan trọng."

Chỉ thấy người trung niên nói xong, đi lên trước: "Để ta xem vết thương của ngươi, chỗ ta có thuốc đặc hiệu."

"Ây... Vẫn tốt chứ."

Vẻ mặt lão Lục hơi xấu hổ, nhưng vẫn cởi quần để lão Thất kiểm tra giúp.

Khuôn mặt lão Lục nhăn nhó, không biết là xấu hổ hay như thế nào, chỉ cảm thấy da mặt rất nóng.

Cái này giống với lúc đi nhà vệ sinh, tất cả mọi người ngầm hiểu duy trì quy tắc nhà vệ sinh với nhau.

Giữa đôi bên thường chọn khoảng cách xa nhất, nếu khoảng cách xa nhất bị chiếm cứ, thường chọn tiểu tiện cách một cái bồn.

Vì bị nam nhân nhìn chằm chằm tiểu đệ đệ, chung quy cảm giác cũng khó chịu không diễn tả được.

Trước mặt, lão Thất cẩn thận quan sát miệng vết thương của hắn ta một chút.

Nhìn túi hạch đào đã sưng thành quả bóng da, khiến người ta không tự chủ siết chặt bắp đùi của mình, lắc đầu: "Phế đi, cắt đi!"

"A!"

"Tổ chức mềm vỡ tan, đoán chừng hai túi hạch đào phía dưới cũng không giữ được, có phải bây giờ ngươi cảm giác hơi động đậy cả cái mông cũng đau hay không? Vì xương chậu của ngươi cũng bị một đá này đạp vỡ nát."

Nghe lão Thất nói chuyên nghiệp cẩn thận như thế, trên trán lão Lục không khỏi đổ mồ hôi lạnh, ánh mắt nhìn về phía đám người Cổ Đằng bên cạnh.

Nhưng đám người Cổ Đằng rất đồng ý với quan điểm của lão Thất, nhao nhao nhìn hắn ta với ánh mắt khích lệ.

Thậm chí Cổ Đằng chủ động nói: "Cái đó... Bệnh viện chúng ta có một vị bác sĩ mổ chính rất am hiểu chuyện như vậy, trước đó có một ca phẫu thuật thành công đã được viện ta xếp vào án lệ phẫu thuật biến tính trong sách giáo khoa."

"Cút!"

Nghe được lời nói của Cổ Đằng, lão Lục suýt không nhịn được bắn nổ đầu tên này.

Thật sự là vì quá đau, đau đến mức hắn ta còn chẳng muốn nâng tay lên.

Nhưng lời nói này khiến đám người Cổ Đằng như được đại xá, nhao nhao đứng lên xoay người bỏ chạy.

"Đừng lãng phí thời gian với những người này nữa, ta tiêm cho ngươi một loại thuốc đặc hiệu trước, sau đó đưa ngươi ra ngoài!"

"Được!"

Mặc dù rất mất mặt vì bị giả thể của Ngũ ca đạp một cái mất sức chiến đấu, nhưng với tình huống hiện tại của hắn ta cũng chỉ có thể như vậy.

Thật ra cũng không trách hắn ta, một đá kia của Heo mập rõ ràng mưu đồ đã lâu.

Nghĩ lại mũi chân hướng lên trên, người nhảy lên đá cao một mét, đổi lại là người bình thường cũng có thể bị đá chết.

Lão Lục sống đến bây giờ đã là may mắn.

Chỉ thấy lúc này, lão Thất lấy ra một ống tiêm, tiêm một cái vào bắp đùi của hắn ta.

Bình Luận (0)
Comment