Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1514 - Chương 1514 - Cuộc Nói Chuyện Siêu Thời Không

Chương 1514 - Cuộc nói chuyện siêu thời không
Chương 1514 - Cuộc nói chuyện siêu thời không

Đương nhiên, cũng không phải chỉ người mà hắn có quen biết, mà là Chân Thần được Clarice, thậm chí toàn bộ quân đoàn bạo động thờ phụng làm Thần Minh.

Sự sống chết của người Châu Úc không liên quan đến hắn, hắn cũng không muốn đi cứu bọn họ.

Nhưng nếu thật sự nghiên cứu ra thuốc độc, e rằng hắn cũng chỉ có thể luôn trốn ở trong Đại Hạ đỉnh, vĩnh viễn đừng nghĩ đi ra ngoài, càng đừng nhắc đến việc hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến như thế nào.

"Phải nghĩ cách."

Triệu Khách thở dài trong lòng, lão Nhị canh giữ bên cạnh giả thể của hắn như hình với bóng.

Hắn muốn đánh lén, căn bản không có cơ hội.

Nếu cường công, lấy trạng thái hiện tại của hắn, có đánh thắng được giả thể hay không là hai chuyện khác nhau.

Chứ đừng nói đến hiện tại còn ở địa bàn của đối phương.

Về phần vị Chân Thần kia, Triệu Khách không muốn liều lĩnh mạo hiểm, hắn có thể nói chắc chắn nhìn từ biểu hiện của Luke, vị Chân Thần này gần như không có thực lực gì.

Nhưng làm vậy mạo hiểm quá lớn, không phải vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không thử.

Dù sao đây không phải đang đánh cược, nếu thua cùng lắm là mất ít tiền.

Đây là lấy mạng của mình đi đánh cược, thua sẽ mất tất cả, dù sao mạng chỉ có một cái.

Hiện tại suy nghĩ duy nhất của Triệu Khách là mau chóng nghĩ cách giết chết Clarice, sau đó rời khỏi nơi này.

Nhìn cánh cửa phòng nghiên cứu phía trước, sau khi Triệu Khách đứng tại chỗ cân nhắc một lúc, đi lên trước, nhẹ nhàng gõ cửa phòng thí nghiệm.

"Cốc cốc cốc!"

Cửa phòng bị đẩy ra, lão Nhị cất bước đi vào, đặt một túi hồ sơ ở trước bàn làm việc của Clarice.

Nhìn túi hồ sơ trên bàn, Clarice không khỏi nhíu chặt lông mày, vẻ mặt bối rối như đang cân nhắc rốt cuộc có nên mở túi hồ sơ này ra hay không.

"Cần ta nói cho ngươi biết kết quả không?"

Lão Nhị đứng bên cạnh mở miệng, hắn ta rất ít thấy trên mặt vị Tư lệnh quan máu lạnh quyết đoán này xuất hiện vẻ bối rối.

Clarice lắc đầu, cuối cùng vẫn quyết định tự mở túi hồ sơ đang đóng kín ra, rút ra một tờ giấy A4 thật mỏng từ bên trong, là một tờ báo cáo xét nghiệm DNA.

Trên phần kết quả xét nghiệm chỉ có mấy chữ: "Không tra ra người này."

"A, thật sự là hắn!"

Kết quả này không hề bất ngờ, thậm chí là nằm trong dự đoán.

Ngay từ lần đầu tiên hai người gặp mặt, Clarice đã phát hiện ra.

Lúc ở phòng thí nghiệm, tuy vẻ mặt thản nhiên nhận lấy cái chết của Triệu Khách giống như đúc thái độ thành tín ngày thường của lão Lục, nhưng chỉ có Clarice biết lão Lục sẽ không như vậy.

Trong ấn tượng của Clarice, sự thành kính của lão Lục chỉ là một loại thủ đoạn che giấu bản thân, sâu trong xương cốt hắn ta khinh thường Chân Thần.

Chỉ có nàng cùng bò ra từ trong khu ổ chuột với hắn ta, mới là người hiểu rõ nhất, nếu ngày đó là lão Lục thật, vậy đó là ngày chết của lão Lục.

Có đôi khi vận mệnh mỉa mai như vậy.

Trong phần kiểm tra xác nhận lão Lục thật giả, nếu là lão Lục thật chắc chắn sẽ liều chết tranh chấp, cuối cùng bị coi là giả mạo giết chết.

Còn lão Lục giả lại lựa chọn duy trì lớp ngụy trang ngày thường của lão Lục, ngược lại bị coi là hàng thật.

Tiện tay ném tờ kết quả DNA này vào thùng rác, ánh mắt Clarice nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Chuẩn bị một chút, ta muốn cho hắn một món quà cả đời khó mà quên được, ừ, khắc cốt ghi tâm."

Nói xong lời cuối cùng, trong lúc lơ đãng khóe miệng Clarice lộ ra một nụ cười rất ngọt như tân nương đợi gả, trong nụ cười hàm chứa sự chờ mong với ngày đó.

Cùng lúc đó, trong một thời không không biết tên, chỉ thấy trong hư không thỉnh thoảng lấp lóe một vòng hồng ảnh.

Một cái quan tài đang nhanh chóng xuyên qua thời gian.

Dường như thời gian đối mặt với bộ quan tài này chỉ là hồ nước đứng im, mặc cho quan tài xuyên thẳng qua trên mặt hồ, tùy ý đi vào một đoạn thời gian.

Dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai, từ đầu tới cuối đều đứng im trước mặt quan tài.

Cuối cùng, chỉ thấy quan tài dần dừng lại, đứng phía trên một tòa nhà văn phòng.

Theo sự xuất hiện của quan tài, thời gian lập tức dừng lại trong nháy mắt này.

Người trong quan tài cũng không rời khỏi quan tài, nhưng có thể nghe được một tiếng thở dài yếu ớt, để lộ ra sự mệt mỏi của chủ nhân trong quan tài.

Không tìm thấy!

Một đoạn thời gian nào đó như bị cưỡng ép biến mất, không chỉ khiến khoảng thời gian này trở nên mơ hồ, ngay cả dấu vết của Triệu Khách cũng bị chặt đứt ở nơi này.

Trừ khi Triệu Khách còn sống đi vào một vị diện mà nàng có thể cảm ứng được.

Nếu không muốn lần lượt tìm kiếm từ ngàn vạn trăm tỉ tỉ tuyến thời gian, dù có thời gian vô hạn cũng rất khó tìm ra bóng dáng Triệu Khách trong trục thời gian.

Đúng vào lúc này, thời gian sau quan tài đột nhiên bắt đầu tăng tốc.

Một người trung niên đứng hút thuốc trên mái nhà đột nhiên khôi phục hành động, đưa thuốc lá đã châm đến bên miệng hút một hơi thật sâu.

Lúc này mới đưa mắt nhìn về phía quan tài đỏ thẫm trước mặt.

"Ôi chao, hóa ra là người đưa thư thời gian đời trước, ngọn gió nào thổi ngươi ra, cho ta chút thể diện đi, đừng đi loạn nữa, ngươi xuyên đến xuyên đi như vậy rất dễ khiến thời gian sụp đổ!"

Có thể thấy người trung niên rất kiêng dè chiếc quan tài đỏ thẫm trước mặt, trông như rất thả lỏng nhưng từ đầu tới cuối vẫn duy trì khoảng cách giữa đôi bên.

Bình Luận (0)
Comment