Ngao Liệp đang khổ chiến không xa nghe được tiếng động này trong lòng lập tức lạnh lẽo.
Đã đến lúc này, sao hắn ta còn không biết tất cả mọi thứ trước mắt là một cạm bẫy nhằm vào hắn ta.
"Hắc hắc hắc, hình như vận khí của ngươi cũng không tốt!"
Bị Quỷ hổ phụ thân, Heo mập chỉ cảm thấy lực lượng tăng mạnh, đối với hắn ta, tuy Quỷ hổ có trọng lượng kinh người lại không có chút ảnh hưởng nào với hắn ta.
Chỗ duy nhất không tốt, có lẽ là sau khi mình mặc Quỷ hổ, ngược lại không cách nào kích phát năng lực ban đầu của mình.
Có thể phát huy ra pháo không khí cũng nhờ vào lỗ không khí được để lại trên giáp tay của Quỷ hổ, nhưng điều này đã đủ rồi.
Dựa vào lực lượng khổng lồ này và tính ngăn cách cường đại của Quỷ hổ.
Mặc dù chưởng pháp của Ngao Liệp bá đạo phi phàm, nhưng chờ sau khi luồng ám kình âm nhu này xuyên qua Quỷ hổ, lực lượng còn lại căn bản không đáng nhắc tới với thân thể kim cương của hắn ta.
Dựa vào trọng lượng kinh người của Quỷ hổ, cộng thêm thân thể kim cương của mình.
Heo mập rất sáng suốt lựa chọn cách chiến đấu vô sỉ nhất, lấy thương tổn trả thương tổn, ngươi đánh ta hai chưởng, không sao, ta chỉ cần nện ngươi một quyền là đủ.
Heo mập đột nhiên không quan tâm mình có bị thương hay không, như là chó điên không ngừng áp sát Ngao Liệp.
Thậm chí vì áp sát Ngao Liệp, không tiếc ăn một cái Liên hoàn chưởng của Ngao Liệp.
Chưởng phong như sấm, bộ chưởng pháp này không chỉ công phòng một khối, càng là cương nhu hoà hợp.
Nhưng Ngao Liệp trước mặt cũng không phải Ngao Liệp chân chính, có lẽ năng lực có thể sánh bằng hắn ta, nhưng tư tưởng và cảnh giới lại không cách nào kế thừa.
Nếu là Ngao Liệp chân chính, đánh một bộ Liên hoàn chưởng này, cho dù mặc Quỷ hổ, e rằng Heo mập cũng phải chịu thiệt ngầm.
Nhưng hiển nhiên vị giả thể Ngao Liệp trước mặt lấy được lực lượng của Ngao Liệp, lại chưa chân chính lĩnh ngộ những năng lực này, đồng thời tiến hành khai phát, nghiên cứu ra tinh túy chân chính bên trong.
"Phản đồ!"
Đánh mãi không xong, mấu chốt là trước đó hắn ta bị một phát súng đánh lén, khiến nội tạng của hắn ta bị hao tổn.
Đối mặt với cách đánh áp sát không biết xấu hổ của Heo mập, Ngao Liệp nhanh chóng phải chịu thiệt thòi.
Sau lưng, tiếng súng càng ngày càng nhỏ, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi khiến trong lòng Ngao Liệp thầm kêu không tốt.
Hắn ta phải giết chết một người trước, nếu không chờ một người khác liên thủ giáp công, hy vọng sống sót của hắn ta sẽ trở nên càng nhỏ bé hơn.
Nghĩ thông suốt các điểm mấu chốt trong đó, hai mắt Ngao Liệp lập tức trở nên đỏ thẫm, dường như dòng máu trên dưới cả người đều vọt tới đầu.
Hắn ta điên cuồng kêu lên một tiếng, như một đầu hung sư trọng thương mà không chết, chỉ với loại khí thế tìm đường sống trong chỗ chết kia đã khiến trên mặt Heo mập phủ lên một tầng sương lạnh.
Chỉ thấy Ngao Liệp lại ra tay, lần này trên người Ngao Liệp sinh ra một tầng màu vàng kim nhàn nhạt.
"Tam giai bá thể!"
Trong lòng Heo mập chấn động, không ngờ giả thể trước mắt lại kế thừa át chủ bài cường đại nhất của Ngao Liệp, trong lòng đột nhiên sinh ra dự cảm không ổn, từ bỏ cách chiến đấu không biết xấu hổ trước đó, lựa chọn nhanh chóng lùi lại phía sau.
"Muốn đi, đã muộn!"
Sự gia trì của Tam giai bá thể khiến cơ bắp trên thân thể Ngao Liệp ầm vang bành trướng một vòng, lao lên một bước, bàn tay lớn trông như nhẹ nhàng khéo léo vỗ vào ngực Quỷ hổ.
Trong chốc lát chỉ thấy cả người Quỷ hổ phát ra sự chấn động mãnh liệt, ngay sau đó chỉ nghe "ầm" một tiếng nặng nề, sống lưng Quỷ hổ nhanh chóng mở ra, Heo mập bay ra từ bên trong.
Sau khi lăn lộn trên mặt đất một vòng, cuống họng ngòn ngọt, trong miệng phun ra một ngụm máu đen.
Năng lực đạt đến tam giai, đây đã là tiêu chuẩn bước vào cung điện cao thủ trong số người đưa thư trung cấp, không ngờ lại xuất hiện trên người giả thể khiến Heo mập kêu khổ không chịu nổi.
Một cái tát kia hoàn toàn bỏ qua thân thể kim cương của hắn ta, đánh thẳng vào phế phủ.
"Chết đi!"
Chỉ thấy Ngao Liệp một chân đá văng Quỷ hổ, hai tay hóa quyền như là loài chim dữ rời khỏi lồng, một quyền đánh thẳng vào đầu Heo mập.
Nhìn một quyền ở phía đối diện, đồng tử của Heo mập không khỏi co rụt lại, cảm giác áp lực mạnh mẽ khiến hắn ta sắp ngạt thở, sự chênh lệch trên mặt thực lực, hoàn toàn là lực lượng mang tính nghiền ép.
Nhưng đúng lúc này lại nghe bên cạnh truyền đến tiếng rống của Triệu Khách, huyết chùy đã bị Triệu Khách cầm trong lòng bàn tay, nhắm thẳng mục tiêu vào Ngao Liệp: "Oán kích!"
Phát động Oán kích của huyết chùy, oán khí đậm đặc hình thành một đoàn khói đen lao về phía Ngao Liệp.
Trong khói đen phát ra tiếng thét chói tai thê lương, oán khí dày đặc ngưng tụ thành mũi nhọn màu đen khiến nhiệt độ của không gian xung quanh chợt giảm xuống.
Nhưng Ngao Liệp căn bản không quan tâm, Tam giai bá thể khiến hắn ta có đủ sự tự tin cường đạn.
Cho dù súng bắn tỉa sử dụng đạn xuyên giáp cùng đừng hòng đánh hắn ta trọng thương, huống chi chỉ là một bóng đen mà thôi, trông cũng không có lực sát thương cường đại gì.
Trong lòng Ngao Liệp đã hạ quyết tâm, trước tiên giết chết kẻ cầm đầu này, chờ rảnh tay lại xử lý một người khác.