Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1556 - Chương 1556 - Phật Giả Không Tin Phật

Chương 1556 - Phật giả không tin Phật
Chương 1556 - Phật giả không tin Phật

Căn phòng này được trang trí rất đơn giản, ngoại trừ một cái giường cũng chỉ có một cái bàn và một bộ ghế sofa tròn.

Những chốt mở kia chỉ điều khiển điều hòa không khí và ánh đèn, ngoại trừ cái đó ra cũng không tìm được bất kỳ chốt mở làm nổ bom nào.

“Đương nhiên là không, ta cũng hy vọng như thế!”

Ruthall nói xong đã đưa tay ra, khiến Triệu Khách có thể thấy rõ ràng một sợi ánh sáng màu đỏ rất khác biệt được giấu ở dưới mạch đập.

“Máy kiểm tra nhịp tim cỡ nhỏ do chính ta nghiên cứu.”

Ruthall vừa chỉ nhịp tim của mình vừa nói: “Lúc trái tim đập mạnh trên 160 hoặc giảm xuống dưới 60 sẽ phát động Eva nổ tung!”

Không biết vì sao sau khi nghe Ruthall giải thích, suy nghĩ đầu tiên trong đầu Triệu Khách cũng không phải uy lực của quả bom này, mà nghĩ đến một chuyện khác, dựa theo ý của hắn ta, nói cách khác…

Tên này căn bản không cách nào sinh ra ham muốn.

Đừng nói là vỗ ba ba ba, e rằng tự sướng đơn giản cùng đừng nghĩ đến.

Thử nghĩ xem, ngươi nằm ở trên giường tự sướng, theo tốc độ tăng lên, trong nháy mắt tay chân ngươi kéo căng, người trong cả tòa Thần điện đều cùng ngươi lên trời.

Hình ảnh đó thật sự quá tốt đẹp, Triệu Khách cũng không dám nghĩ đến nữa.

Nghĩ tới đây, tâm trạng Triệu Khách lại thoải mái hơn rất nhiều, vậy cũng có nghĩa cái gọi là hầu hạ không bao gồm ba ba ba.

Dù sao, tuy Clarice có tư tưởng và nhân cách độc lập của riêng mình, nhưng Triệu Khách chỉ cần nghĩ tới việc nàng bị người khác ôm vào trong ngực, cùng hoàn thành quá trình làm bánh kem, trong lòng Triệu Khách sẽ cảm thấy ghê tởm như ăn phải con ruồi.

Hiện tại… Cả người đều thoải mái hơn rất nhiều.

Lúc này, ánh mắt Triệu Khách nhìn thoáng qua lại chú ý tới vách tủ âm tường bị đẩy sang bên cạnh.

Những cái được gọi là giấy chứng nhận thành tích này, đến gần nhìn kỹ sẽ thấy là đủ loại giấy chứng nhận cấp chuyên gia, còn có rất nhiều vinh dự độc quyền đủ loại.

Ít nhất là quá phức tạp, con quay hồi chuyển vĩnh cửu tinh vi cao gì đó, máy bay va chạm vật lý phân tử, tinh lọc phản vật chất đủ loại.

Tuy Triệu Khách không phải mù chữ, nhưng bằng cấp của hắn ta…

Ha ha, tin tưởng những phương diện liên quan đến lĩnh vực khoa học này, e rằng một học sinh trung học trong hiện thực cũng có thể hoàn toàn ngược hắn ta.

“Quả bom này cũng là ngươi thiết kế.” Triệu Khách quay đầu hỏi Ruthall.

Triệu Khách cảm thấy chế tác quả bom uy lực lớn như vậy một cách đẹp đẽ thế này, còn mang theo một nghệ thuật phân vi bằng khắc, đoán chừng người bình thường cũng không rảnh rỗi như vậy.

“Đúng, trước đó bọn họ làm vỏ ngoài cho ta, ta không hài lòng nên tự thiết kế lại một lần nữa, dù sao Eva không chỉ là thủ đoạn tự vệ, cũng có thể là bạn lữ lâu nhất trong cuộc sống của ta, nếu là một cái hộp trụi lủi, nhìn một thời gian dài sẽ khiến ta sinh ra chứng trầm cảm, a, thuận tiện nói một chút, ta có bốn học vị tiến sĩ, ngành chính là tâm lý học.”

Đối mặt với một học bá, Triệu Khách không khỏi cảm thấy xấu hổ, học tâm lý còn làm nghiên cứu khoa học?

Chỉ có thể nói người so với người chọc người tức chết, dù sao hắn cũng không phải người giỏi học tập.

Sau khi Ruthall nói hết câu, đi đến trước khay trà, đưa lưng về phía Triệu Khách nói: “Uống café hay uống trà? Chỗ ta có rất nhiều đồ tốt, nếu ngươi muốn thì ta có thể đề cử một loại đồ uống không tệ cho ngươi, là ở… Ừ, ta không nhớ rõ vị diện sản xuất.”

Triệu Khách tính toán khoảng cách và thời gian giữa đôi bên một chút, giết chết Ruthall có nghĩa hắn phải trốn vào trong Đại Hạ đỉnh, hơn nữa là một loạt động tác phải hoàn thành trong một giây.

Không, thậm chí càng ngắn ngủi hơn.

Phải biết rằng, chỉ cần người này ngưng thở, hoặc là trái tim đập rộn lên, có khi sẽ dẫn nổ quả bom trước khi hắn ra tay.

Đương nhiên, nếu hắn muốn cũng có cách xử lý hắn ta, đồng thời hoàn hảo không chút tốt hại.

Nhưng làm vậy có ý nghĩa gì?

Trừ khi giả thể Clarice của hắn ở chỗ này, vậy Triệu Khách sẽ không chút do dự xử lý hắn ta.

“Uống trà đi, trà xanh, nhạt một chút!”

Thấy thế, Triệu Khách dứt khoát tùy tiện ngồi xuống, nhưng ngũ giác vẫn khóa chặt mỗi một hành động của Ruthall.

“Được!”

Hình như tính cách của Ruthall rất tốt, không hề lo lắng vị sát thủ lặng yên xuất hiện trước mặt này có thể chém hắn ta một đao hay không.

Dường như chỉ có loại tính cách không hề lo lắng như vậy, mới có thể chứng minh Eva sau lưng hắn ta có thể hoàn toàn san bằng tất cả mọi thứ nơi này.

Đưa nước trà đã được pha xong đến trước mặt Triệu Khách, hắn ta không chỉ không hề lo lắng, ít nhất trên mặt hành động Ruthall cũng không đắc ý quên mình vì sự uy hiếp của quả bom.

Hắn ta ngồi ở trước mặt Triệu Khách càng giống một người bạn đã lâu chưa gặp, chứ không phải một sát thủ có thể lấy mạng hắn ta bất cứ lúc nào.

Ít nhất trên mặt này, Ruthall khiến Triệu Khách cảm thấy rất nhẹ nhàng.

Đương nhiên, chỉ là nhẹ nhàng mà thôi, cũng không có nghĩa Triệu Khách không hề đề phòng.

Hắn chưa từng học cái gọi là tâm lý học một cách quy củ, nhưng từng nghiên cứu một thời gian, để hắn nhìn lòng người thấu đáo hơn.

“Sao ngươi lại phát hiện ta?”

Bình Luận (0)
Comment