Vấn đề này đã quấy nhiễu Triệu Khách rất lâu, hắn có thể chắc chắn tên này không có bất kỳ năng lực gì, nhưng những thủ vệ kia đều không phát hiện hắn, sao hắn ta lại phát hiện được.
“Ừm… Nói xong, ngươi sẽ bỏ qua cho ta sao?” Ruthall suy nghĩ một chút.
Triệu Khách lắc đầu.
“Vậy ta không nói!” Sự thẳng thắn của Ruthall thật sự khiến Triệu Khách có loại xúc động muốn đi lên đấm hắn ta một cái.
Hắn hơi chán ghét tên này, cũng không có nhiều người khiến Triệu Khách thấy đáng ghét, ngoại trừ tên Ruthall trước mặt, còn có một tên bệnh thần kinh bán bảo hiểm.
Triệu Khách lấy ra tẩu thuốc, hắn cần phải suy nghĩ nên làm thế nào với rắc rối trước mặt.
Vốn tưởng tìm được tên thần côn này, tiếp theo hắn sẽ dễ làm hơn nhiều, nhưng bây giờ Triệu Khách lại có cảm giác đâm lao phải theo lao.
Giết hắn ta, hắn cũng bị lộ.
Không giết hắn ta, hình như hắn cũng bị lộ.
Vấn đề mấu chốt là, hắn không thể làm gì tên này, Triệu Khách từng cân nhắc việc đánh ngất hắn ta nhưng khó đảm bảo trong quá trình ngất xỉu không làm quả bom nổ tung.
Cho dù không có, có trời mới biết hắn ta ngất xỉu bao lâu, khi tỉnh lại vẫn khiến hắn bị bại lộ.
“A, ngươi thích hút cái này!”
Thấy Triệu Khách lấy ra tẩu thuốc, ánh mắt Ruthall sáng ngời, lấy ra một gói thuốc lá sợi trong tủ cốc bên cạnh đưa cho Triệu Khách.
“Đây là thứ ta cất giữ từ một vị diện khác, thủ lĩnh của đối phương cũng là một kẻ nghiện thuốc, ừ… Tẩu thuốc của hắn to như cái Lang nha bổng vậy!”
Nhắc đến vị thủ lĩnh kia, hình như Ruthall rất nhớ nhung.
“Sau đó thì sao, hủy diệt hắn?”
Triệu Khách không nhận lấy thuốc lá sợi mà lấy thuốc lá sợi của hắn ra, xoa thành một cục rồi bỏ vào trong ống thuốc, không nhanh không chậm nói.
“Không, đây chỉ là một lần nếm thử thất bại, cho nên ta từ bỏ!”
Ruthall lắc đầu, ngón tay chuyển động trên chiếc ly pha lê, cùng lúc nói chuyện trời đất với Triệu Khách, hắn ta cũng đang nghĩ hết mọi cách để moi tin tức từ Triệu Khách.
Chỉ tiếc, Triệu Khách căn bản không để bản thân bị đẩy vòng vòng, tuy hai người có hỏi có đáp nhưng Triệu Khách là một đối tượng nghiên cứu chuyên nghiệp những cái gọi là tâm lý học.
Triệu Khách không dám nói đã nghiên cứu thấu đáo tất cả, nhưng ít ra năng lực đề phòng trên mặt tâm lý của Triệu Khách lại mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều.
“Đừng nói nhảm nhiều như vậy, thoải mái một chút, gọi Clarice đến đây, ta thả ngươi đi!”
Trong lòng Triệu Khách tính toán thời gian, hắn không muốn lằng nhằng với tên luôn muốn tìm được cửa đột phá ở trên người hắn, nếu lão Nhị trở về, hắn muốn giết chết Clarice sẽ vô cùng khó khăn.
“Ừm, ngươi muốn giết nàng?”
Ruthall nhíu mày, cả người như đột nhiên thấy rất hứng thú.
Nhưng sắc mặt Triệu Khách trở nên nặng nề, bầu không khí trở nên yên tĩnh.
“Nếu ngươi muốn sống, ta không muốn nghe thấy ngươi hỏi một câu nào nữa, không muốn một chút nào!”
Ruthall nghe ra được Triệu Khách không chỉ đang uy hiếp, hắn ta co quắp cả người ở trên ghế sofa như đang suy nghĩ điều gì đó, trong ánh mắt tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
“Được!”
Lần này hắn ta rất sảng khoái, cầm bộ đàm ở bên cạnh lên, nhưng Ruthall vừa mới mở miệng, trong hai con ngươi của Triệu Khách đột nhiên bùng lên một tia sáng lạnh.
“Mời Tư lệnh quan đến gặp ta, a, nhưng không cho phép nàng tiến vào Thần điện, nói đơn giản là ta bị ép buộc!”
Sau khi cắt đứt bộ đàm, Ruthall quay đầu nhìn sắc mặt Triệu Khách lạnh lẽo như là băng tuyết: “Ta không muốn lừa dối ngươi nhưng ta cũng muốn sống, nàng thật sự đi vào, ngươi sẽ giết ta trước tiên!”
Tốc độ nói của Ruthall rất nhanh, hắn biết tên đang vuốt ve đầu búa trước mặt đã không có kiên nhẫn nghe tiếp nữa.
Ruthall nói xong, chỉ thấy Triệu Khách đặt cái búa trong tay xuống, như có điều suy nghĩ nói: “Ngươi đã là Chân Thần, vì sao không trực tiếp để nàng tự sát, cứ vậy ta có thể phủi mông rời đi, ngươi cũng có thể tiếp tục sống sót với thân phận Chân Thần, không phải sao.”
“Vô dụng, ngươi cảm thấy một người gọi là Chân Thần như ta có thể khống chế bọn họ thật sao?”
Nụ cười trên mặt Ruthall trở nên đắng chát.
“Không bằng ngươi nói là bọn họ lựa chọn ta, một tín ngưỡng hư vô có thể xóa bỏ vô số tội ác trong lòng người, có thể khiến một vị diện to lớn trở nên vững chắc hơn, ngươi nhìn quả bom này đi, không bằng nói ta đang bị cầm tù ở nơi này, thậm chí…”
Chỉ thấy Ruthall nói xong đã yên lặng cởi quần.
Triệu Khách khẽ giật mình, ánh mắt nhìn chằm chằm Ruthall, khóe miệng nhếch lên: “Lại là một tên thái giám chết bầm!”
Ruthall không bình tĩnh như trước đó nữa, lúng túng giải thích cho mình: “Cũng không tính là thái giám, ta chỉ bị thiến hóa học, không có dục vọng ở phương diện nào đó mà thôi.”
“Cho nên, nói cách khác, dù có hy sinh ngươi, Clarice cũng không tự sát?”
Trong mắt Triệu Khách lộ ra vẻ thất vọng dày đặc.
“Ừm… Nàng sẽ cứu ta nhưng không tự sát, tự sát không thể tiến vào vòng tay Chân Thần, nếu ngươi để nàng tự sát tương đương với việc bắt nàng từ bỏ tất cả tín ngưỡng, ngay cả người thân của nàng cũng bị liên lụy. Ta cũng không thể công khai xá miễn tội lỗi này của nàng, đây là luật thép! Bởi vì ta bị bố trí thiết lập là hóa thân của Chân Thần, chứ không phải Chân Thần, một hóa thân chết đi và một Tư lệnh quan tự sát, ngươi cảm thấy thế nào?”