Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1558 - Chương 1558 - Lại Gặp Nhau

Chương 1558 - Lại gặp nhau
Chương 1558 - Lại gặp nhau

Im lặng…

Nhìn Triệu Khách đã rơi vào im lặng, hô hấp vốn bình tĩnh của Ruthall bắt đầu trở nên yếu ớt.

“Đinh đinh đinh…”

Còi báo động chói tai vang lên, nhưng là đến từ quả bom Eva đằng sau.

Đây là một cảnh báo, cảnh báo nhịp tim của Ruthall đang tăng lên.

“Được, ta tạm thời tin tưởng ngươi một lần, nhưng nếu ngươi lừa ta, hừ hừ!”

Triệu Khách lắc huyết chùy trên tay, ý uy hiếp đã rất rõ ràng.

Nhìn Triệu Khách thu hồi cái búa trên tay, cuối cùng Ruthall đã thở ra một hơi, cả người thả lỏng, tiếng cảnh báo sau lưng cũng biến mất theo.

“Đúng rồi!” Lúc này Triệu Khách đứng lên như đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.

“Cái gì??”

Ruthall ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách, nhưng vừa ngẩng đầu lên trong hai con ngươi lập tức bị một vòng u quang bao trùm.

Theo việc trong hai con ngươi Triệu Khách lóe ra u quang, vẻ mặt Ruthall cũng bắt đầu trở nên mê ly.

Thuật Quỷ hoặc này chỉ có tác dụng trong hiện thực, hoặc đối phó một số người bình thường, là một loại năng lực nhỏ khá tiện dụng.

Đối phó quân nhân có tinh thần kiên định hoặc là người có tín ngưỡng, hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều.

Cho nên Triệu Khách chưa từng thủ dùng Quỷ hoặc để khống chế binh sĩ trong quân đoàn bạo động.

Nhưng vấn đề là… Tên trước mặt có tín ngưỡng sao?

Đáp án tất nhiên là không có.

Cũng như những vị hòa thượng tai to mặt lớn trong chùa miếu, ngươi cảm thấy có mấy người trong số bọn họ tin tưởng có Tây Thiên cực lạc, có Phật tổ?

Tin cái con mẹ nó.

Thật ra một số hoàng thượng càng giống dân đi làm, cho dù tùy tiện tìm một tín đồ bình thường, đều có tín ngưỡng kiên định, càng thành kính hơn bọn họ.

Nhìn một pháp sư trông như đức cao vọng trọng, thật ra trong lòng hiểu rõ hơn bất kỳ ai, câu chuyện quỷ thần gì đó chỉ là công cụ để bọn họ vơ vét của cải mà thôi.

Cũng với đạo lý đó, là hóa thân của Chân Thần, nếu nói ai không tin Chân Thần nhất, người đó chính là hắn ta.

Lại nói, Quỷ hoặc của Triệu Khách không thể khống chế những tín đồ bình thường đó, ngược lại có thể khống chế Chân Thần được những tín đồ tín ngưỡng.

“Phật giả không tin Phật, ha ha, thật sự mỉa mai!”

Triệu Khách nói xong, trong ánh mắt thoáng qua vẻ xảo quyệt, hắn đã nghĩ kỹ nên giết Clarice như thế nào.

Hắn đưa tay vỗ vào khuôn mặt này.

Cái gọi là Chân Thần cũng chỉ là một Bồ Tát bùn, người người đều thờ phụng, sau đó giết người phóng hỏa, gian dâm cướp giật, trong lòng sẽ niệm một câu A di đà Phật.

Phóng hạ đồ đao lập địa thành Phật.

Từ nay tẩy trắng, biến thành một người lương thiện?

Cái này được gọi là Chân Thần?

Nếu hiểu theo nghĩa như vậy, thật ra cũng không khó giải thích vì sao lại có một vị thần gà như vậy.

Tuy cái gọi là gà yếu không giả, nhưng đây cũng không phải một lý do có thể khiến hắn thả lỏng.

Mặc kệ tên này làm thế nào phát hiện ra hắn, từ lúc hai người tiếp xúc đến nay chỉ có mười phút, đối phương đã đào móc được tin tức từ trên người hắn, hắn không sợ bom, đồng thời có thủ đoạn giữ mạng cường đại.

Thậm chí hiểu rõ, nếu Clarice thật sự bước vào Thần điện, hắn chắc chắn sẽ xử lý hắn ta trước tiên.

Thật ra những tin tức này cũng không khó suy đoán ra, nhưng khó ở chỗ hai người mới tiếp xúc mười phút.

Cho nên Triệu Khách không tin hắn ta, sau khi xác định thân phận của Ruthall, Triệu Khách không do dự sử dụng Quỷ hoặc với hắn ta.

Nếu Quỷ hoặc không thể hoàn toàn khống chế hắn ta, Triệu Khách không ngại nhanh chóng bổ sung một cái “Tinh thần trùng kích”.

Hắn dùng Quỷ hoặc tạm thời khống chế thần chí của Ruthall, hỏi thăm một vài điều liên quan đến cấu trúc Thần điện.

Triệu Khách đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.

“Nghe nói ngươi có đồ cất giữ không tệ, có thể lấy ra cho ta xem chút không?”

Là một Chân Thần, cho dù là Bồ Tát bùn thì trên tay cũng sẽ cất giữ rất nhiều bảo bối, Triệu Khách không quan tâm điều gì khác, nhưng nếu có thể lấy thêm hai viên “Siêu năng bảo thạch” làm tế phẩm, trong lòng Triệu Khách cũng thấy rất vui vẻ.

Chỉ thấy Ruthall gật đầu, vẻ mặt chết lặng đi đến một chỗ khác, dẫn Triệu Khách đi đến noãn phòng phía sau.

Vừa vào noãn phòng, hương thơm hoa cỏ nhàn nhạt trong không khí khiến Triệu Khách hít một hơi thật sâu.

Tuy khu vực xung quanh bố trí hệ thống thanh lọc không khí nhưng mùi hương này… So ra kém trong lành hơn Đế đô, nhưng so sánh với nơi khác quá cay độc lại không kém bao nhiêu.

Hiếm có bầu không khí tốt như vậy, xem ra đãi ngộ của Bồ Tát bùn không kém chút nào.

Triệu Khách đi đến bên cạnh noãn phòng, từ nơi này có thể thấy quảng trường phía dưới Thần điện.

Đương nhiên, hiện tại trên quảng trường này đã có rất nhiều thủ vệ chen chúc.

Lúc này Triệu Khách đột nhiên cảm giác được điều gì đó, sắc mặt thay đổi, thân thể đột nhiên nhào về mặt đất phía trước.

“Ầm!”

Triệu Khách vừa ngã nhào xuống đất, ngay sau đó mặt kính trước mặt bị bắn ra một lỗ.

“Tay bắn tỉa!”

Trong lòng Triệu Khách nặng nề, ánh mắt vô thức nhìn về phía Ruthall còn đang đờ đẫn đi về phía trước, trong mắt thoáng qua tia sáng lạnh.

“Trở về!” Triệu Khách gọi tên này.

Không biết cố tình hay vô ý, tên này lại dẫn hắn đi đến noãn phòng luôn khiến Triệu Khách nghi ngờ có phải tên này nhân cơ hội thoát khỏi hắn hay không.

Bình Luận (0)
Comment