Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1562 - Chương 1562 - Cảm Giác Giả Ngu Thế Nào

Chương 1562 - Cảm giác giả ngu thế nào
Chương 1562 - Cảm giác giả ngu thế nào

Giữa sợi dây chuyền có một viên đá quý màu đỏ thắm, màu sắc đậm như là máu tươi, càng như vẽ rồng điểm mắt cho cả sợi dây chuyền.

Không hiểu vì sao, ngay khi thấy sợi dây chuyền này, trong đầu Triệu Khách đã hiện ra dáng vẻ Cơ Vô Tuế mặc một bộ trường bào màu đỏ đeo sợi dây chuyền này, dường như hai bên vốn nên ở cùng nhau.

Nhưng sau khoảng ngây người ngắn ngủi, Triệu Khách đột nhiên trở nên cảnh giác, cảm giác có điểm gì đó là lạ, ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Ruthall.

Chỉ thấy Ruthall vẫn luôn giữ vẻ mặt cứng đờ, đứng ở nơi đó không nhúc nhích, ánh mắt đờ đẫn nhìn Triệu Khách như đang đợi mệnh lệnh sau đó của Triệu Khách.

“Mở tủ thủy tinh ra!”

Ánh mắt Triệu Khách lại khóa chặt sợi dây chuyền này, thậm chí Triệu Khách còn không liếc mắt quan sát những bảo vật xung quanh lấy một cái.

Nhưng điều này không ảnh hưởng đến nguyên tắc tam quang của hắn.

Cũng như câu danh ngôn của Ngao Bái ở kỹ viện: “Ta muốn tất!”

Sau khi nghe được mệnh lệnh của Triệu Khách, ngón tay Ruthall đột nhiên run lên, vẫn giữ nguyên ánh mắt đờ đẫn, cất bước về phía trước.

Chỉ thấy Ruthall cầm chìa khóa để mở cơ quan bảo khố trong tay, chỉ nhẹ nhàng lướt qua góc dưới bên trái mặt kính một cái, mặt kính sẽ xuất hiện vết nứt.

Mặc dù là mặt kính, nhưng Triệu Khách thử một cái cũng rất kiên cố.

Nếu không phải những mặt kính này rất khó tháo dỡ, Triệu Khách không ngại mang hết cả đống kính này đi.

Chỉ thấy Triệu Khách gõ ngón tay vào mặt kính, từng tiếng “cạch cạch cạch” vang lên.

Ngón tay Ruthall vô thức giật giật hai cái, nhưng ánh mắt Triệu Khách vẫn đang tập trung vào sợi dây chuyền, vì vậy không nhận thấy hành động nhỏ bé này của Ruthall.

Hắn lấy sợi dây chuyền ra khỏi tủ kính, cho vào sách tem.

Vật phẩm đặc thù: Dây chuyền mị hoặc.

Dùng máu tươi Mị Nữ ngưng kết thành bảo thạch, tràn đầy ma lực kỳ quái.

Hiệu quả đặc biệt: Mị hoặc chi lực

Đeo ở trên người, dù nam hay nữ đều có ấn tượng tốt với ngươi.

(Chú thích: Lúc trước có một nam nhân xấu xí thích hát, sau khi đeo sợi dây chuyền này, từ đó đổi thành hồ ly ca hát.)

Thấy sợi dây chuyền này, Triệu Khách đột nhiên hiểu tại sao hắn lại nhìn sợi dây chuyền này không dời mắt nổi.

Cũng không phải sợi dây chuyền này tinh xảo đến mức nào, mà là bản thân sợi dây chuyền này có sẵn một loại ma lực hấp dẫn ánh mắt người ta.

Sau khi thấy rõ năng lực của sợi dây chuyền, trong lòng Triệu Khách lại thấy hơi thất vọng.

Nếu là mị lực của sợi dây chuyền, dù chỉ là một sợi dây chuyền phổ thông thì Triệu Khách cũng cảm thấy có thể tặng đi.

Nhưng nếu vì lực lượng đặc thù trên sợi dây chuyền, dù ở trong mắt Triệu Khách hay Cơ Vô Tuế, e rằng sợi dây chuyền này đều không đáng một đồng.

Nàng cần sợi dây chuyền này để tăng thêm mị lực cho nàng sao?

Đáp án đã quá rõ ràng, hắn cần gì vẽ rắn thêm chân.

Đối với hắn lại càng gân gà hơn.

Hắn cần mị lực lớn như vậy làm gì? Ra ngoài thông đồng với thiếu nữ thiếu phụ??

Vừa nghĩ tới đó, Triệu Khách vô thức nhìn thoáng qua đũng quần của hắn.

Ừ, cũng may trong không gian khủng bố lần này, nàng và hắn đã hoàn toàn cắt đứt liên lạc, nếu không…

Vừa nghĩ tới hình ảnh hắn và Clarice làm bánh kem, trong đầu như nghe được tiếng đôi hạch đào va chạm cạch cạch.

Trong chốc lát, mồ hôi lạnh trên trán Triệu Khách lập tức tuôn rơi, cảm giác lạnh lẽo khiến cả người Triệu Khách trở nên tỉnh táo hơn nhiều.

Quay sang nhìn, chỉ thấy Ruthall đang mở ra một cái tủ thủy tinh lớn hơn, bên trong đặt một bộ khôi giáp màu đen.

“Cạch!”

Chiếc chìa khóa trên tay nhẹ nhàng lướt qua, tủ thủy tinh trước mặt từ từ mở ra.

Nhìn mặt kính mở ra một khe hở, đồng tử trì độn của Ruthall dần co vào, đôi mắt Ruthall nhìn chằm chằm bậc thang gần trong gang tấc, chậm rãi nâng chân trái lên.

“Hai bước!!”

Nhìn mình đã bước một chân vào quầy thủy tinh, Ruthall thở sâu, bên tai như trở nên yên tĩnh trong nháy mắt, có thể nghe được tiếng tim đập của mình đang nhanh hơn.

“Thịch thịch! Thịch thịch! Thịch thịch thịch…”

Ở trong trắc điện, nếu Triệu Khách có mặt ở chỗ này, sẽ phát hiện bánh răng của Eva đang chuyển động nhanh hơn, tuy còn chưa tới điểm giới hạn nhưng đã bắt đầu gần với vạch đỏ cảnh báo.

Lúc hắn ta muốn nhấc cái chân còn lại lên, bả vai đột nhiên nặng nề.

Không biết Triệu Khách đã xuất hiện sau lưng hắn ta từ khi nào, đưa tay đẩy Ruthall sang một bên.

Triệu Khách đi đến trước tủ kính, không chút khách sáo thu bộ khôi giáp này vào trong sách tem, coi như thêm khẩu phần lương thực cho Quỷ hổ.

Hắn không nhìn ghi chú vì những thứ kia nhiều lắm, bên trong đã có bảo vật, cũng có thể là một tác phẩm nghệ thuật, nếu cứ xem từng cái không biết còn phải xem tới khi nào.

“Lấy ra tất cả đồ cất giữ cho ta.” Hắn đưa tay chỉ một vòng, để Ruthall đi làm việc cho mình.

Nếu không nhiều như vậy, hắn tự đi thu thập cũng rất rắc rối.

Triệu Khách sôi nổi phát huy quan điểm cường đạo của mình, quan tâm ngươi có tác dụng hay không, ta đóng gói mang đi hết.

Chờ quay về lại xem từng thứ, đồ tốt giữ lại, thứ không dùng được coi như tế phẩm cho Đại Hạ đỉnh, đồ bỏ đi thì giữ lại trang trí cho tân phòng.

Bình Luận (0)
Comment