Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1568 - Chương 1568 - Sự Thật! (3)

Chương 1568 - Sự thật! (3)
Chương 1568 - Sự thật! (3)

“Sáu ly rượu là sáu loại thuốc hợp thành đặc thù, dù phối như thế nào, chỉ cần có ba loại trộn vào với nhau sẽ trộn thành kịch độc, loại thuốc hợp thành này sẽ khiến thân thể của ngươi nhanh chóng hư thối, chậc chậc, đáng tiếc cho một mỹ nhân.”

Tổng quản mỉm cười đắc ý nhưng không nhịn được hơi tiếc hận, dù sao cũng là một vưu vật như thế, sau cùng lại biến thành một đống thịt nhão, thật sự đáng tiếc.

“Hừ, thật sự đáng tiếc.” Nụ cười trên mặt Ruthall trở nên đắc ý, mở tủ thủy tinh ra, để tổng quản đi vào.

Chỉ thấy tổng quản cẩn thận cởi băng vải cho Ruthall, nhìn vết thương đã sắp khép lại, cẩn thận lấy ra một ống thuốc từ trong túi.

“Hừ, lúc tiện nhân này băng bó vết thương còn giở trò trên miệng vết thương của ngài, cũng may nàng đã sớm nói hết kế hoạch cho ta biết, nếu không việc này sẽ trở nên nghiêm trọng.”

Lời nói của tổng quản khiến sắc mặt Clarice càng khó coi hơn, nhưng nàng căn bản không nói ra lời, kịch độc đang nhanh chóng ăn mòn thân thể của nàng, đã có thể thấy da thịt trắng nõn của nàng bắt đầu trở nên đen nhánh, thậm chí đã bắt đầu rịn ra giọt máu.

“Ha ha, thật sự tốn công sức!”

Ruthall nhìn miệng vết thương của mình, ánh mắt trở nên hung ác nham hiểm, chẳng trách hắn ta cảm thấy thân thể đặc biệt khô nóng.

Sau khi thấy tổng quản cẩn thận tiêm thuốc vào vết thương, Ruthall lập tức thấy cảm giác khô nóng trong người mình bắt đầu dịu đi.

Thở sâu, ánh mắt Ruthall nhìn về phía Clarice.

“Thật ra ngươi vẫn muốn giết ta, nhưng ngươi cũng hiểu rất rõ kết quả khi ta đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.”

Ánh mắt khôn khéo của Ruthall như đã sớm hiểu rõ tất cả.

Là người sáng tạo một tay sáng lập ra quân đoàn bạo động, trong lòng tất cả mọi người, hắn ta là Chân Thần của thế giới này, nếu hắn ta đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, sẽ khiến quân đoàn bạo động bị rối loạn.

Thậm chí, một khi tin tức truyền đi, càng khiến tín ngưỡng bị khủng hoảng.

Thử nghĩ xem, những người trên giường bệnh đột nhiên khỏi hẳn, cho dù thân thể có chỗ tàn khuyết, sau khi một giả thể khác chết đi, hắn ta cũng sẽ khôi phục thân thể lành lặn.

Những điều này không thể giải thích bằng khoa học, cần thần học chống đỡ.

Nhưng thần linh được bọn họ thờ phụng đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, sẽ gây ra sóng gió lớn đến mức nào?

Lúc này, ngươi sẽ phát hiện vị thần cũ không cách nào giải thích, lập tức sinh ra giáo phái mới, tín ngưỡng mới, bắt đầu điên cuồng chia cắt tín đồ trong quân đoàn bạo động.

Cuối cùng sẽ khiến cả vị diện rơi vào rung chuyển, đây không phải điều mà Clarice muốn.

Cho nên cơ hội ra tay duy nhất là lúc hoàn thành kế hoạch tịnh hóa, khiến Ruthall rời khỏi thế giới này như một người bình thường.

Làm vậy, có thể giảm bớt sự chấn động do cái chết của Chân Thần mang đến với trình độ lớn nhất.

Nhưng điều rắc rối là nhịp tim của Ruthall bị trói chặt với quả bom kia, bọn họ muốn Ruthall chết toàn thây, chứ không phải một đống đổ nát.

Cho nên, dù Clarice biết lão Lục là Triệu Khách giả trang nhưng vẫn giữ yên lặng, thậm chí còn đặc biệt dẫn hắn tới gặp Ruthall.

Tất cả đều thực hiện giống với suy nghĩ của Clarice.

Sau khi Triệu Khách không tìm thấy nàng, nhất định sẽ để ý đến tên thần côn Ruthall này.

Tố chất tâm lý cường đại của Ruthall cũng thành công biến nguy thành an, ẩn nấp vào trong phòng an toàn chống lại bom phản vật chất cũng chính là cái tủ thủy tinh kia.

Sau đó, chỉ cần tổng quản chịu phối hợp, đổi đi đường nối không khí vào phòng an toàn, khiến virus trong cơ thể Ruthall bộc phát là được.

Đến lúc đó, cho dù Ruthall chết, xác cũng được bảo tồn trong phòng an toàn, chỉ không ai ngờ tổng quản lại làm phản!

Không!

Phải nói, từ đầu đến cuối hắn ta đều là chó săn trung thành nhất của Ruthall, chưa bao giờ thay đổi.

Nhìn con chó trung thành trước mặt, trên mặt Ruthall dần xuất hiện nụ cười, nhấc chân đá tổng quản bay ra khỏi tủ thủy tinh, thuận tay lại đóng tủ thủy tinh lại.

Trên khuôn mặt nhẹ nhàng kia lại xuất hiện nụ cười nhe răng.

“Chính là lúc này!”

Vẻ mặt Ruthall trở nên nghiêm túc, con mắt nhìn chằm chằm tổng quản bò dậy từ dưới đất.

Hiện tại tất cả đã kết thúc, trong kịch bản của hắn ta, cao trào của vở kịch này còn cần hắn ta tự công bố mới được.

“Bart, ta luôn muốn nói cho ngươi biết, trên thực tế nữ nhi mà ta tìm cho ngươi chỉ là giả thể của nữ nhi ngươi, nữ nhi thật là thê tử của ngươi.”

Hắn ta rất ít gọi tên Bart, nhưng có lẽ lần này là một lần cuối cùng.

Nhớ kỹ lần đầu tiên gặp hắn ta, hắn ta sắp chết khát ở trong sa mạc.

Lúc mình nói cho nữ nhi của hắn ta biết sự thật, tinh thần nữ nhi của hắn ta đã sắp hỏng mất.

“A! Đúng, nàng không phải tự sát, là… Ta tự tay dùng dây thừng… Siết chết nàng.”

Ruthall nói xong, hai tay vung vẩy trong không khí, bắt chước lại động tác lúc đó.

Nữ nhân kia rất đáng thương, bị tay Ruthall giữ chặt, hai chân không ngừng quẫy đạp trên sàn nhà, khuôn mặt đỏ bừng, sau cùng làn da biến thành màu tím.

Lúc chết, tròng mắt trợn ngược lên như nhìn chằm chằm vào hắn ta.

“Đến khi ta buông dây thừng ra, ta mới phát hiện nàng lại… Không kiềm chế được bài tiết đại tiểu tiện, ha ha ha.”

Hình ảnh kia thật sự khiến cả người Ruthall run rẩy vì hưng phấn, nhưng loại kích thích này còn chưa đủ.

Bình Luận (0)
Comment