Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1567 - Chương 1567 - Sự Thật! (2)

Chương 1567 - Sự thật! (2)
Chương 1567 - Sự thật! (2)

Một ly vào miệng, Clarice đặt mạnh ly rượu trên tay lên bàn, ánh mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách.

“Kế hoạch tịnh hóa đã bắt đầu, mười hai quả bom tịnh hóa sẽ bao trùm toàn bộ thế giới trong nháy mắt, ở lại đây đi.”

Có lẽ vừa uống một ly rượu có thể là kịch động trí mạng, Clarice không nhịn được nói ra lời trong lòng.

Nàng hy vọng Triệu Khách có thể ở lại đây, mặc kệ làm gì, kẻ địch cũng được, bằng hữu cũng tốt, ở lại!

Triệu Khách không trả lời nàng, mà lạnh băng cầm lấy một ly rượu, một ngụm uống cạn.

“Tới lượt ngươi!”

Thấy thế, Clarice không nhịn được cau mày, cầm một ly rượu khác, một ngụm uống cạn.

Cảm giác đắng chát khiến Clarice nhíu chặt mày, hiển nhiên cũng không quen với hương vị này.

“Tiếp tục!”

Nhưng đúng lúc này, Triệu Khách đã theo sát uống hết ly thứ hai, nhìn hai ly rượu còn lại.

Trong ánh mắt Triệu Khách tràn ra tia sáng lạnh, như một con sói đói nhìn chằm chằm Clarice, từng bước ép sát, đẩy nàng vào góc chết.

Nhìn hai ly rượu còn lại trước mặt, Clarice hơi do dự, ngón tay dài nhỏ cầm lấy ly rượu bên trái.

Thấy nàng thật sự đưa tay ra, ánh mắt Triệu Khách lập tức trở nên ảm đạm.

Phản kháng, vì sao không phản kháng!

Nếu lúc này Clarice đột nhiên ra tay với hắn, hoặc là một đá lật đổ cái bàn, trong lòng Triệu Khách sẽ cảm thấy sảng khoái, ít nhất chứng minh nữ nhân tương tự với hắn còn giữ lại tính sói giống hắn.

Nhưng hành động của Clarice khiến Triệu Khách hoàn toàn thất vọng với nàng.

Clarice chỉ do dự một chút, cuối cùng vẫn một ngụm uống sạch chất lỏng trong ly rượu ngay trước mặt Triệu Khách.

Uống một hơi cạn sạch, Clarice lẳng lặng chờ đợi một chút, đôi mắt dần mở to nhìn ly rượu đã uống hết sạch, ánh mắt lại nhìn về phía Triệu Khách.

“Hắc hắc hắc, xem ra ngươi thua!”

Ruthall ngồi ngay ngắn trong tủ thủy tinh, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách, ánh mắt đầy chờ mong như đang chờ đợi một vở kịch đặc sắc sắp diễn ra.

Triệu Khách không để ý đến hắn ta, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ nhân trước mặt.

Trên mặt Triệu Khách dần nở nụ cười khổ, vốn tưởng hắn đã tìm được một người tương tự với mình, đều có sự cố chấp cuồng nhiệt với trù nghệ, cũng có sự ác ý nồng đậm.

Quan trọng nhất là, hai người vô cùng tương tự nhau ở một điểm nào đó, sẽ dùng bất cứ thủ đoạn nào chỉ vì thắng lợi.

Từ lần trước đánh lén Liệp Cẩu đoàn, có thể nhận ra tính cách của hai người có sự tương tự kinh người, nhưng lúc này Triệu Khách mới phát hiện hắn đã sai.

Ngay lúc Triệu Khách cảm thấy thất vọng đến cực điểm, sắc mặt Clarice đột nhiên trở nên tái nhợt, ánh mắt ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn vị tổng quản đứng trước tủ thủy tinh, trên mặt lộ vẻ không tin nổi.

Cảm giác quặn đau dữ dội ở bụng vọt tới như thủy triều, trong chớp mắt trên trán Clarice đã tuôn ra giọt mồ hôi lớn khoảng hạt đậu, trong cổ họng tràn ra vị tanh ngọt.

“Ọe!”

Clarice phun ra một ngụm máu đen, ánh mắt nhìn về phía tổng quản, trên sắc mặt tái nhợt xuất hiện vẻ khó hiểu và hoang mang, “Ngươi phản bội ta?”

“Hừ hừ! Ngu xuẩn, cho tới bây giờ ta chỉ thần phục Chân Thần, chẳng lẽ ngươi không biết rõ sao?” Nụ cười trên mặt tổng quản lại càng rực rỡ hơn.

Hắn ta xoay người nói với Ruthall: “Chân Thần, lần này ngài nên tin tưởng ta, ngay từ đầu nữ nhân này đã không có ý tốt, nàng lại lừa gạt ta, nói thê tử đáng chết kia lại là nữ nhi của ta, ha ha ha, thật sự buồn cười.”

Thì ra một giờ trước, sau khi tổng quản bị thân vệ của Clarice dẫn đi cũng không bị thân vệ tra tấn như mọi người đã nghĩ, mà là Clarice nhân cơ hội này nói một việc với tổng quản.

Vị Chân Thần mà hắn ta hầu hạ đã sớm tìm được nữ nhi của hắn ta, nhưng sau khi Ruthall biết được sự biến thái của hắn ta, chẳng những không nói sự thật cho hai phụ nhi bọn họ biết, còn cực lực tác hợp hai người thành phu thê.

Clarice còn lấy ra một bức di thư của thê tử, cùng lúc nói cho hắn ta biết sự thật, cũng muốn tổng quản nhân cơ hội diệt trừ Ruthall.

“Ta không thể không bội phục ngươi rất giỏi bịa ra câu chuyện xưa, nếu không phải từ mấy năm trước Chân Thần đã tìm được nữ nhi của ta, ta suýt nữa tin tưởng câu chuyện ma quỷ của người.”

Thật ra từ mấy năm trước, Ruthall đã tìm được nữ nhi cho hắn ta, nhưng tổng quản vẫn giữ kín chuyện này không nói ra, chưa từng tiết lộ với bên ngoài.

Thậm chí còn giấu nữ nhi đi, ngay cả Ruthall cũng không biết nữ hài này bị hắn ta giấu ở đâu.

Câu nói của tổng quản khiến Clarice như đã mất đi người đáng tin cậy, cộng thêm kịch độc bắt đầu bộc phát làm nàng đứng không vững, thân thể nghiêng đi, ngã mạnh xuống đất.

Triệu Khách đứng bên cạnh, tay mắt lanh lẹ đỡ Clarice, ngón tay đặt trên mạch đập của Clarice.

Vẻ mặt hắn trở nên phức tạp, đúng như Ruthall đã nói, đây là kịch độc.

Hơn nữa, đây không phải kịch độc bình thường, độc tố rất mạnh, lúc này đã bắt đầu nhanh chóng ăn mòn lục phủ ngũ tạng của nàng.

Mặc dù Triệu Khách muốn cứu nàng, cũng hết cách xoay chuyển.

Bàn tay Clarice siết chặt cánh tay Triệu Khách, nàng rất đau, cảm giác lục phủ ngũ tạng của nàng như bị đốt cháy.

Bình Luận (0)
Comment