Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1590 - Chương 1590 - Bom Nổ!

Chương 1590 - Bom nổ!
Chương 1590 - Bom nổ!

Vương Ma Tử thì một mình ôm hai bộ, trên lưng còn vác rất nhiều đồ ăn.

Xem ra, lần này hắn ta ỷ vào thân thể to khỏe, cướp được rất nhiều vật tư.

Hắn ta vui vẻ đứng ở phía sau, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách hơi có vẻ khoe khoang.

Lúc này, Y Nữ đưa bộ chăn bông trên tay cho Triệu Khách: “Đây là vật tư mà ta nhận được, nhưng trước đó ta đã nhận một bộ, bộ này cho ngươi.”

Thấy nàng đưa chăn bông cho hắn, Triệu Khách không đưa tay ra nhận: “Không cần!”

Dù tem bản mệnh của hắn bị hủy, nhưng thân thể của hắn vẫn vượt qua người bình thường, dù trên mặt lực lượng không thể so sánh với cao thủ hệ cận chiến Vương Ma Tử, nhưng thân thể vẫn rất dẻo dai, Triệu Khách không có cảm giác gì với nóng lạnh bình thường.

Quan trọng hơn là, Triệu Khách căn bản không định ở lại đây quá lâu, nếu Heo mập nói không sai, một khi thần bí chi địa xuất hiện, hắn có thể nhân cơ hội rời khỏi nơi này.

Nếu thật sự không tìm thấy nữ đầu bếp, cuối cùng hắn vẫn phải rời khỏi nơi này.

Dù nơi này rất yên ổn, rất thoải mái, ngoại trừ không có tự do thì trên cơ bản có thể bình yên vô sự sống cả cuộc đời.

Triệu Khách đã từng ảo tưởng về cuộc sống nhàn hạ này, nhưng ảo tưởng thì ảo tưởng, Triệu Khách cảm thấy hắn thật sự sống một đoạn thời gian như thế, chẳng mấy chốc hắn sẽ chán ghét nơi này.

Nhưng để hắn rời khỏi, hắn cũng không thể tiến vào Quỷ thị như kẻ nghiện thuốc.

Triệu Khách càng nghĩ càng thấy tên này khả nghi, hắn ta dựa vào cách nào để dẫn hắn rời khỏi nơi này.

Chỉ nghĩ đến lần này hắn dừng lại ở trong hư vô, lại bị người khác phục kích.

Tóm lại, dù kẻ nghiện thuốc có ý tốt, Triệu Khách cũng không thể tin tưởng hắn ta.

Y Nữ thấy Triệu Khách không cần đống đệm chăn này, đành phải tự ôm.

Ba người dần đi dạo cả vùng đất bỏ đi này một vòng, ngoại trừ chỗ ở rách nát, thỉnh thoảng Triệu Khách còn thấy một vài ruộng đất được khai phá.

Ngoại trừ khoai đen mà Triệu Khách đã thấy trước đó, còn có rất nhiều loại nguyên liệu nấu ăn mà Triệu Khách chưa từng thấy.

Ví dụ quả trước mặt trông hơi giống phiên bản thu nhỏ của quả dưa hấu.

“Đó là cái gì?”

Nhìn những thứ được trồng trọt ra, Triệu Khách lại cảm thấy rất mới mẻ, đi lên trước tiện tay nắm lấy.

“Ôi!”

Y Nữ đi theo phía sau thấy Triệu Khách đưa tay ra cầm, vừa há miệng muốn nhắc nhở, kết quả lại bị Vương Ma Tử nhẹ nhàng kéo cánh tay một cái.

Vương Ma Tử mỉm cười xấu xa nhìn Triệu Khách, dường như đang định nhìn Triệu Khách xấu mặt.

Loại quả này có kích cỡ khoảng bàn tay, sau khi xé ra một mùi hương cay độc nồng nặc tỏa ra, vị cay này không chỉ gay mũi còn đặc biệt cay mắt.

Triệu Khách cầm xa như vậy, đôi mắt vẫn đau rát, cảm giác toàn bộ tròng mắt như muốn bốc cháy.

Cũng may, ngón tay Triệu Khách nhanh chóng lướt qua trên mặt một vòng, bình tĩnh dùng Nhiếp nguyên thủ hút khí cay trên hai gò má vào lòng bàn tay.

Lúc này hắn mới nhìn rõ, thứ đồ chơi như quả dưa hấu mini trước mặt lại là quả ớt, chỉ có điều cũng không giống với quả ớt bình thường.

Bên trong quả ớt bình thường đều trống không, bên trong quả ớt này lại có thịt quả giống với quả kiwi.

Mùi vị cay độc khiến người ta ngửi một hơi cũng cảm giác trong lỗ mũi sắp bị đốt cháy, không biết hương vị như thế nào.

“Này, sao thế, không chịu được thì đi rửa một chút, chúng ta gọi thứ này là dưa cay, là một loại gia vị chính ở chỗ này.”

Vương Ma Tử nhìn bóng lưng Triệu Khách, trong lòng âm thầm cười rộ.

Lúc hắn ta vừa đến nơi này, cũng xuất phát từ lòng tò mò, thấy thứ đồ chơi nhỏ này giống một loại hoa quả nào đó lại đặc biệt trồng trong ruộng, cho nên không nghĩ nhiều đã cầm một quả lên ăn.

Kết quả…

Vương Ma Tử nhớ lại, hình như mấy ngày đó vô cùng tra tấn, dường như mỗi ngày bên tai đều vang lên tiếng ca Hoa cúc tàn của Châu Kiệt Luân.

Hắn ta không nhịn được nhếch mông, siết chặt cúc hoa.

Nhưng điều ngoài ý muốn là, hình ảnh trong dự đoán của Vương Ma Tử chưa từng xuất hiện trên người Triệu Khách.

Ngược lại, Triệu Khách không nhịn được cẩn thận quan sát quả dưa cay một lúc, còn đưa lên dùng đầu lưỡi liếm một cái.

Cảm giác cay độc khiến Triệu Khách không nhịn được nhíu mày, vị cay này như nhét một cây đao vào trong cổ họng của hắn.

Hắn chỉ liếm qua một cái, cảm giác toàn bộ đầu lưỡi như muốn sưng lên, không khỏi quay đầu hỏi Vương Ma Tử: “Ngày thường các ngươi dùng đống dưa cay này như thế nào?”

“Còn có thể dùng như thế nào, lúc làm rau muối sẽ cho hai quả để thêm chút hương vị, trực tiếp dùng ăn thì khỏi đi.”

Vương Ma Tử nói xong lập tức ngạc nhiên, vẻ mặt kỳ quái nhìn Triệu Khách, phát hiện Triệu Khách không có chút khác thường nào?

Trong lòng hắn ta không khỏi cảm thấy kỳ quái: “Ngươi không thấy cay sao?”

Bình thường hắn ta cũng không muốn chạm vào thứ đồ chơi kia, Triệu Khách cầm trên tay lâu như vậy lại không có chút khác thường nào?

“Tạm được! Thứ đồ chơi này rất thú vị, ta có thể lấy mấy quả không?”

Những quả dưa cay này hoàn toàn khác với quả ớt, không có mùi thơm của quả ớt cũng không có cảm giác cay thoải mái kia, mà là một cảm giác thiêu đốt đặc biệt, giống như cho thêm chất tẩy rửa công nghiệp vào trong quả ớt.

Bình Luận (0)
Comment