Đương nhiên, một khi gieo nô ấn cũng có nghĩa từ nay về sau hoàn toàn trở thành nô bộc của Quỷ thị.
Hiển nhiên không phải ai cũng có thể tùy tiện chấp nhận cái giá này.
Nếu là Triệu Khách, hắn tuyệt đối không chấp nhận thứ được gọi là tự do này.
Triệu Khách nửa tin nửa ngờ gật đầu.
“Này, đại huynh đệ, ngươi làm sao vậy, sao lại tới đây?”
Kẻ nghiện thuốc không dám để Triệu Khách suy nghĩ quá nhiều, vội vàng nói sang chuyện khác.
Triệu Khách nghe vậy không nhịn được nhíu mày.
“Ha ha, ngươi không nói thì thôi, nhưng từng là bằng hữu với nhau, đừng nói ta không có suy nghĩ, hay đợi chút nữa ta đưa ngươi ra ngoài.”
Vì đề phòng Triệu Khách nghi ngờ, ngay sau đó kẻ nghiện thuốc nhíu mày, tròng mắt xảo quyệt linh lợi đảo quanh: “Đương nhiên, đây cũng không phải miễn phí.”
Nếu đổi lại là người khác, sau khi nghe được tin tức này chắc chắn vui không ngậm miệng được.
Tuy nơi này rất nhàn hạ nhưng chung quy vẫn là một lồng giam, so sánh với thế giới phồn hoa bên ngoài, bọn họ càng hâm mộ nơi đó hơn, tất nhiên khát vọng rời khỏi nơi này.
Nhưng Triệu Khách lại khác, hắn tốn hết công sức, thậm chí lấy can đảm ngọc nát đá tan để vào vùng đất bỏ đi, mục đích là vì tìm vị trí của nữ đầu bếp kia.
Lúc này lại rời đi?
Sao Triệu Khách có thể đồng ý được, quyết đoán từ chối: “Vậy càng không cần, lại nói ta cũng không có tiền.”
Thấy Triệu Khách từ chối, khuôn mặt kẻ nghiện thuốc lập tức lúc sáng lúc tối, trong lòng không khỏi tức giận mắng to
“Đệt, thật mẹ nó khó hầu hạ.” Trong lòng lại ân cần hỏi thăm Triệu Khách một chút.
Nhưng chẳng mấy chốc ánh mắt kẻ nghiện thuốc sáng ngời, cười nói: “Ôi, vậy cũng chưa chắc, nếu ngươi khôi phục tem bản mệnh sao?”
“Khôi phục tem bản mệnh!”
Lúc nghe được mấy chữ này, trong mắt Triệu Khách lập tức bắn ra tia sáng.
Chưa nói đến trình độ hiếm hoi của con tem bản mệnh kia, chỉ với các hạng năng lực hệ tự nhiên, có thể nói là đặt xuống cơ sở cực cao cho tương lai của hắn.
Nếu không phải vì lão gia tử thật sự không thể tiếp tục chờ được nữa, Triệu Khách không có cách nào đành phải đưa ra hạ sách này.
Nếu không, sao hắn nỡ đánh tem bản mệnh vỡ nát chứ.
Cho nên, dù trong lòng Triệu Khách rất bài xích kẻ nghiện thuốc, luôn cảm thấy tên này có mưu đồ không tốt, nhưng lúc nghe được câu nói này, nhịp tim của Triệu Khách không khỏi đập nhanh hơn, ánh mắt nhìn chằm chằm kẻ nghiện thuốc.
“Tem đã nát còn có thể khôi phục lại??”
Thật ra kẻ nghiện thuốc cũng không chắc chắn về chuyện này, là Hồng bà bà nói cho hắn ta biết.
Khi đó hắn ta biết còn có cách này, bản thân kẻ nghiện thuốc cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.
Nhưng nghĩ lại, nếu Hồng bà bà đã đặc biệt mượn miệng của hắn ta để nói cho vị tiểu tổ tông trước mặt biết, sẽ không phải là giả.
“Ngươi biết tế đàn ở Quỷ thị chứ.”
Triệu Khách gật đầu, tế đàn này cũng là kẻ nghiện thuốc nói cho hắn biết.
Nơi này dùng để tế tự xác chết lấy được từ thần bí chi địa, hình như có thể đạt được con tem mới từ những xác chết này.
“Ừm, không sai, chính là tế đàn kia, thật ra tế đàn đó là một cái giếng, ngươi nhảy xuống sẽ có hy vọng khôi phục tem bản mệnh.”
Kẻ nghiện thuốc nói xong, nhếch miệng cười một tiếng: “Cho nên, ngươi vẫn phải cùng ta rời khỏi nơi này mới được, chúng ta đã là huynh đệ, ta chưa nói bí mật này với bất kỳ người nào.”
Kẻ nghiện thuốc tỏ ra vô cùng nghĩa khí, nhưng phối hợp với khuôn mặt xấu xí của hắn ta, lại khiến người ta cảm thấy tên này hơi giống tên lừa đảo tự xưng là đồng hương ở trong nhà ga.
Đương nhiên, kẻ nghiện thuốc cũng không nói cho Triệu Khách biết cách này chắc chắn phải trả giá đắt.
Cần dùng xác chết ở thần bí chi địa làm tế phẩm, tế phẩm càng nhiều càng cường đại thì hiệu quả càng tốt hơn.
Nhưng chuyện này căn bản không cần lo lắng.
Chỉ cần Triệu Khách chịu cùng hắn ta rời khỏi nơi này, còn lo lắng không có tế phẩm?
Làm không tốt, tên này cũng là Thái tử gia tương lai, chỉ cần không chết, Hồng Yên quán sẽ có tài nguyên cho hắn.
Nghĩ tới đây, nói trong lòng kẻ nghiện thuốc không ghen ghét là chuyện không thể nào, hắn ta vẫn phải tự hiểu lấy mình, chỉ có điều nghĩ lại vẫn cảm thấy không thoải mái.
Nhưng đáp án tiếp theo của Triệu Khách, lại như một chậu nước lạnh dội xuống đầu kẻ nghiện thuốc.
“Không đi!”
Hai chữ đơn giản quyết đoán, căn bản không cho kẻ nghiện thuốc chút đường lùi nào, khiến kẻ nghiện thuốc tức hổn hển muốn phát điên.
“Nhưng…” Kẻ nghiện thuốc còn muốn khuyên tiếp, nhưng Triệu Khách đã không định trò chuyện với hắn ta nữa.
“Ta mặc kệ là ai để ngươi đến, có mục đích gì, muốn ta rời đi cũng được, ta phải tìm được nữ đầu bếp kia cùng rời đi.”
“Ngươi…” Nhìn theo bóng lưng Triệu Khách, kẻ nghiện thuốc thật sự hơi phát điên.
Triệu Khách không chịu rời đi, hắn ta trở về biết ăn nói thế nào?
Cứ vậy mặt dày trở về, nói cho Hồng bà bà biết còn hàng này chết sống không chịu đi ra ngoài, làm sao bây giờ?
Hắn ta còn cần một quả thận còn lại không?
“Các ngươi nói xong rồi hả?”
Y Nữ thấy Triệu Khách quay về, ánh mắt tò mò nhìn thoáng qua đằng sau, ủ rũ đứng dậy rời khỏi chỗ kẻ nghiện thuốc.
“Ừm!”
Triệu Khách gật đầu, không tiếp tục nói về chuyện này nữa, ánh mắt nhìn thoáng qua thấy Y Nữ ôm một bộ chăn bông mới tinh trong ngực.