Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1616 - Chương 1616 - Tiến Bộ Thần Tốc

Chương 1616 - Tiến bộ thần tốc
Chương 1616 - Tiến bộ thần tốc

“Thật ra vùng đất bỏ đi này là một chỗ tránh nạn, lúc trước Ngô Cửu là một con hắc mã trong số người đưa thư trung cấp, Thái Cực chưởng và Thái Cực quyền đều bị hắn dung nhập vào năng lực của mình, chỉ nói về tốc độ khi cận chiến, tên này hoàn toàn xứng đáng đứng trong top ba.”

Nhắc đến Ngô Cửu, tuy kẻ nghiện thuốc không quá quen thuộc nhưng trong bảng danh sách ghi chép rất kỹ càng.

Ngô Cửu không chỉ có thủ đoạn cận chiến cao siêu, quan trọng nhất là Ngô Cửu đã mở ra một mạch suy nghĩ đặc biệt cho rất nhiều cao thủ cận chiến phía sau.

Đó chính là Quyền cương ngoại phát và Quyền cương ngưng thuẫn, lấy lực lượng cường đại ép ra cơn gió mạnh, tuyệt đối không hề kém hơn một số năng lực đặc thù, quan trọng là thứ đồ chơi này rất nhanh chóng.

Đối phó với kẻ địch trong khoảng cách nhất định, tuyệt đối là số một.

Ngô Cửu lại phát huy thứ này đến cực điểm, thậm chí cũng không tính là một loại năng lực mới, lại mở ra một tầng thứ mới.

Thậm chí có rất nhiều cao thủ cận chiến đều học tập thứ này.

Có thể thấy, lúc ấy tên Ngô Cửu này đã được người ta bàn tán nhiều như thế nào.

Sau đó lại thấy kẻ nghiện thuốc dùng ngón tay chấm nước bọt lật bản danh sách, không khỏi nhíu mày: “Hình như tên này đã chọc phải rắc rối lớn nào đó, đã chủ động phế bỏ tem bản mệnh của mình, trốn vào nơi đây, vì vậy hắn ta nợ đại lão bản một nhân tình!”

“Rắc rối lớn gì??”

Y Nữ không nhịn được tò mò.

Kẻ nghiện thuốc lại lật sang trang sau của bảng danh sách, tìm được một đoạn ngắn miêu tả trong phần cuối ghi chép có liên quan tới Ngô Cửu.

Sau khi cân nhắc tỉ mỉ hai lần, hắn ta kỳ quái nói với Y Nữ: “Thật kỳ quái, hình như tên này bị kẻ thù nào đó quấn lấy nhưng không biết cụ thể về kẻ thù kia, ở đây chỉ có một cái tên Cừu Bách Lăng, không còn điều gì khác nữa.”

Có thể khiến một cao thủ như Ngô Cửu không thể không trốn vào nơi này, e rằng thực lực của đối phương không thể coi thường.

“Ra rồi!”

Đúng lúc này, đôi mắt Y Nữ sáng ngời, đã thấy hai người Triệu Khách và Vương Ma Tử đi ra từ trong rừng cây.

Cẩn thận nhìn lại, có thể thấy mặt mũi hai người đều bầm dập, trên người không phải vết bầm tím cũng là sưng đỏ.

Đặc biệt là Triệu Khách, khuôn mặt kia đã bị đánh đến sắp hủy dung, vành mắt sưng lên thật cao như bị ong vò vẽ đốt.

Thật ra những vết thương bề ngoài này không quá nghiêm trọng, trong lúc hai người giao thủ, có rất nhiều lần Vương Ma Tử suýt làm thịt Triệu Khách.

Có hai năng lực Nhiếp nguyên thủ và Vô Tướng kiếm kinh này trong tay, lúc đầu Triệu Khách vẫn rất tự tin, nhưng chẳng mấy chốc Triệu Khách đã hiểu rõ sự chênh lệch giữa chuyện nghiệp và nghiệp dư lớn đến mức nào.

Mặc dù Vương Ma Tử không có năng lực gì nhưng cũng như kẻ nghiện thuốc đã nhắc đến, con hàng này đã khai sáng một loại kỹ xảo Quyền cương ngoại phát, đánh Triệu Khách đến mức không thể lấy lại tinh thần.

Nếu gặp được cao thủ cận chiến ở trong không gian khủng bố, có lẽ Triệu Khách cũng chỉ có thể chạy trối chết.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cách mà kẻ nghiện thuốc nghĩ ra thật sự là cách nhanh nhất để tăng cường cho hắn.

Trong vòng tám ngày, gần như Vương Ma Tử không cần phải ra sức trình bày bí quyết gì cho Triệu Khách, chỉ đơn giản một chữ đánh.

Đánh rồi lại đánh, Triệu Khách nhanh chóng kích hoạt Tham ăn, cộng thêm Bánh bao hoàng kim dược, tốc độ khôi phục thật sự khiến người ta phải tặc lưỡi.

Về phần lĩnh ngộ kỹ xảo của Vương Ma Tử, bản thân Triệu Khách cũng không quá để ý đến nhiệm vụ này, hoàn toàn giao nhiệm vụ này cho nhân cách Tức giận của hắn.

Cũng như lão gia tử đã nói, thật ra thiên phú của Triệu Khách ở các mặt không cao, nhưng Tức giận lại có thiên phú chiến đấu cực cao.

Lúc đầu Vương Ma Tử hoàn toàn ngược đánh Triệu Khách, nhưng bắt đầu từ ngày thứ hai đã phát hiện sự khác biệt của Triệu Khách.

Từ lúc ban đầu là hai quyền đánh ngã, đến ba quyền, bốn quyền, thậm chí thời gian dần trôi qua Triệu Khách càng ngày càng cứng cỏi, khiến Vương Ma Tử không thể không nhìn thẳng vào người trước mặt.

Tiến bộ quá nhanh!

Mỗi lần hắn ta đánh ngã Triệu Khách, chỉ cần giải thích đơn giản một chút, sau đó sẽ phát hiện dường như sự hiểu biết của tên này với cận chiến đã tăng lên một bậc thang.

Phần thiên phú này khiến Vương Ma Tử cũng cảm thấy ngạc nhiên.

Vương Ma Tử cũng không biết Triệu Khách không có thiên phú rắm chó gì hết, nhưng nhân cách Tức giận của hắn lại có thiên phú cực cao ở phương diện này.

Chỉ là lúc trước Triệu Khách không có cơ hội tiếp nhận sự dạy bảo chính thống như Vương Ma Tử mà thôi.

Thời gian tám ngày, sự lĩnh ngộ của Tức giận ở phương diện cận chiến đơn giản như cưỡi tên lửa tăng lên vùn vụt.

Dù là cách vận dụng Nhiếp nguyên thủ hay Vô Tướng kiếm kinh, chắc chắn đã trở nên càng vững chắc, càng linh hoạt.

Dù là, trên thực tế Vương Ma Tử cũng không thật sự dạy Triệu Khách điều gì.

“Thua lỗ, thua lỗ, thua lỗ nặng rồi!”

Đi ra rừng cây, Vương Ma Tử xoa mặt, trong lòng cẩn thận nghĩ lại, vốn hắn ta chỉ cần chỉ điểm Triệu Khách mấy lần là đủ.

Kết quả lại phát hiện việc này hoàn toàn không giống với suy nghĩ của hắn ta, Triệu Khách không chỉ tiến bộ thần tốc, còn đặc biệt kháng đánh.

Bình Luận (0)
Comment