Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1622 - Chương 1622 - Tiến Vào Thần Bí Chi Địa (3)

Chương 1622 - Tiến vào thần bí chi địa (3)
Chương 1622 - Tiến vào thần bí chi địa (3)

Bên trong thần bí chi địa càng giống với không gian khủng bố vỡ vụn, thậm chí những không gian khủng bố này sẽ xuất hiện rồi ghép lại với nhau, điều này sẽ sinh ra rất nhiều biến số không định tính.

Ví dụ chân trước ngươi bước vào sa mạc, chân sau đã trực tiếp bước vào trong hải dương.

Loại biến số không xác định này sẽ khiến tình huống bên trong càng thêm phức tạp.

Nhưng loại tình huống này rất hiếm gặp, hiện tại bối cảnh của mỗi một vết nứt không giống nhau.

Chỉ có thể nói, tế phẩm tám mươi vạn điểm bưu điện lần này đã mở ra thần bí chi địa vô cùng lớn.

“Nhớ kỹ, không phải ngươi đi mạo hiểm, chỉ cần dựa theo chỉ dẫn của ngọc bài để tìm ra sư mẫu của ngươi là được, lần này nàng sẽ đứng chờ ngươi ở biên giới thần bí chi địa, tuyệt đối đừng mạo hiểm.”

Kẻ nghiện thuốc mở miệng nhắc nhở Triệu Khách, trong suy nghĩ của hắn ta, Triệu Khách là người chuyên đi gây họa, đi vào đây mà không làm ra chút chuyện gì đó cho ngươi, cũng có lỗi với biệt danh người đưa thư nhân sâm của hắn.

Chẳng may Triệu Khách chết đi, chẳng phải hắn ta sẽ bị nhốt ở nơi không có cả cứt chim này cả một đời sao.

“Còn có, tuyệt đối đừng tin tưởng bất kỳ kẻ nào ở bên trong, không! Không phải người cũng không được tin!” Vương Ma Tử nhắc lại câu châm ngôn, tiếp tục nhắc nhở Triệu Khách.

Những lời này là chân lý dùng máu để đổi lấy.

Triệu Khách gật đầu, ghi nhớ câu này ở trong lòng.

Đúng vào lúc này lại có một vết nứt xuất hiện, một đoàn người nhanh chóng chạy tới xem xét.

Xuyên qua vết nứt, chỉ thấy dường như sau vết nứt là một nghĩa trang.

“Nghĩa trang, nơi này tốt, chọn nơi này đi!” Ánh mắt kẻ nghiện thuốc sáng ngời, vỗ đùi nói với Triệu Khách: “Nơi này nhiều nhất chỉ gặp cương thi bánh chưng gì đó, ngươi cẩn thận một chút là được.”

Vương Ma Tử suy nghĩ, dường như nghĩa trang cũng rất ít xuất hiện chuyện quỷ dị gì đó, quỷ dị nhất cũng chỉ là một số cương thi, lệ quỷ, gật đầu nói: “Cũng được, chỉ cần không phải nơi nhiều người là được, dù sao… Lòng dạ con người còn độc hơn quỷ.”

Thật ra Triệu Khách không quan tâm những điều này, nhưng lúc nhìn thấy nghĩa trang ánh mắt hắn cũng sáng ngời, đã bắt đầu dao động, có nghĩa trang thì có quan tài, hình như đã rất lâu rồi hắn không ngủ trong quan tài.

Vương Ma Tử và kẻ nghiện thuốc đều không phản đối, Triệu Khách cũng không lo lắng quá nhiều, cất bước đi vào trong vết rách, còn không quên quay đầu nhìn thoáng quá kẻ nghiện thuốc: “Đúng rồi, nếu ta không về được, nhớ nhắc nhở sư nương ta, cho ta…”

Triệu Khách còn chưa nói hết câu, đột nhiên Vương Ma Tử thay đổi sắc mặt, lao thẳng về phía Triệu Khách.

“Cẩn thận đằng sau!”

Trong lòng Triệu Khách run lên vô thức cúi đầu, nhưng trong nháy mắt cúi đầu lại thấy một đôi tay hư thối đang túm lấy cổ chân của hắn, kéo mạnh một cái, một tay kéo Triệu Khách vào sâu trong vết nứt.

Vương Ma Tử đưa tay túm lấy Triệu Khách, lại không ngờ lực lượng của đối phương lớn đến kinh người, cả người lảo đảo, không kịp buông tay đều bị cuốn vào trong vết rách.

Nhìn bóng dáng hai người biến mất, sắc mặt Y Nữ đứng phía sau trở nên nặng nề, muốn xông vào theo nhưng vết rách xuất hiện nhanh biến mất cũng nhanh, lúc Y Nữ muốn xông tới, vết rách cũng biến mất không thấy gì nữa khiến nàng vồ hụt.

Kẻ nghiện thuốc đứng phía sau thấy thế, vẻ mặt ngơ ngác, nói thầm: “Mả mẹ nó, con hàng này thật sự là một sao chổi, sau này lão tử vẫn nên tránh xa một chút thì tốt hơn. Ừ, nếu hắn có thể còn sống trở về.”

“Phù…”

Trong nháy mắt thân thể bị kéo vào trong vết nứt, sau lưng có một cơn gió lạnh thổi đến, chỉ cảm thấy thân thể đang nhanh chóng rơi xuống từ trên không trung.

“Dưới lòng bàn chân của ngươi!”

Triệu Khách ngẩng đầu thấy Vương Ma Tử đang nắm lấy cổ tay của hắn bị kéo theo vào trong vết rách, hắn ta chỉ lòng bàn thân của Triệu Khách nhắc nhở.

Triệu Khách cúi đầu nhìn, không biết từ lúc nào trên cổ chân của hắn đã bị hai bàn tay máu thịt be bét túm lấy, tăng tốc độ rơi xuống.

Nhìn xuống theo huyết thủ, không thấy chủ nhân huyết thủ đâu, dưới lòng bàn chân lại là một khoảng không trung vạn dặm.

Đây là một mảnh sơn dã mờ tối, mơ hồ thấy được một số kiến trúc căn phòng phía dưới nhưng chỉ có kích cỡ như hạt gạo.

Thấy thế, trong lòng Triệu Khách lạnh lẽo, đừng nói bọn họ không có năng lực, dù có thì ngã xuống từ nơi cao như vậy cũng khiến bọn họ ngã thành thịt vụn.

Đôi huyết thủ kia càng giống một đôi dây diều, cánh tay dài nhỏ nhô ra từ trong rừng cây phía dưới, một đường kéo dài đến gót chân của hắn.

Triệu Khách thử gọi ra Vô Tướng kiếm kinh, chỉ thấy kiếm mang lấp lóe trên đầu ngón tay, hung hăng chém vào cổ tay huyết thủ.

Nhưng hai kiếm chém xuống chỉ làm rách lớp da của huyết thủ, cánh tay lại cứng rắn như là kim cương.

Thấy thế, Triệu Khách đột nhiên hít sâu một hơi, tình cảnh hiện tại vô cùng hung hiểm, hai người ở trên không trung hơn mười ngàn mét, cặp huyết thủ dưới chân càng tăng tốc độ rơi cho hắn.

Chỉ dựa vào tình huống hiện tại của bọn họ, nếu không nghĩ cách, chờ đến khi rơi xuống đất chỉ có thể biến thành thịt nát.

Cũng may hai người Triệu Khách và Vương Ma Tử đều không phải người không đủ sức ứng biến.

Bình Luận (0)
Comment