Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1676 - Chương 1676 - Phú Bà Khoái Lạc Cầu

Chương 1676 - Phú bà khoái lạc cầu
Chương 1676 - Phú bà khoái lạc cầu

“A!”

Trong chốc lát, hai tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên.

Chỉ thấy mây đen cuốn một cái, bóng dáng Vương lão thái lộ ra, trên mặt nổi lên gân xanh dữ tợn, ngay cả hồn thể cũng trở nên cực kỳ suy yếu.

Nàng vốn là một lệ quỷ, dù là người đưa thư hạ cấp, chỉ cần tìm đúng cơ hội cũng có thể đánh nàng bị trọng thương.

Hơn nữa Triệu Khách kiên nhẫn lâu như vậy mới ra tay, cũng nhìn chuẩn cơ hội lúc nàng nhập xác.

Nhưng lúc này Triệu Khách lại không thể ra tay thêm một lần nữa, vì ngay lúc Vương lão thái rơi xuống đất, một cái đầu người máu me đầm đìa đập ầm ầm về phía Triệu Khách từ giữa không trung.

Triệu Khách nghiêng người né tránh, đầu người rơi xuống đất lại như lựu đạn nổ tung thành mảnh nhỏ.

Giây tiếp theo đã thấy xác chết không đầu của Triệu Hưng rơi xuống từ giữa không trung.

Vương Khải lạnh lùng ôm Vương lão thái, ánh mắt hung ác nham hiểm như một con rắn độc nhìn chằm chằm Triệu Khách.

“Hòa thượng, ta thật sự coi thường ngươi!”

Hắn ta và Vương lão thái cùng một nhịp thở, lần này Vương lão thái suýt nữa hồn phi phách tán, tất nhiên mình cũng không tốt hơn là bao.

Trong sách tem không ngừng truyền đến tiếng nhắc nhở khiến sắc mặt Vương Khải càng ngày càng ác độc.

Ngàn tính vạn tính lại quên mất tên hòa thượng này, nghĩ đến đây Vương Khải cố chịu đựng phản phệ, vẫy tay một cái, lại thấy Vương lão thái nhập vào xác hắn ta.

“Vốn dự định bớt chút sức lực, vốn định coi tên này là thể xác của lão thái bà, bây giờ nhìn lại là ta nghĩ nhiều!”

Triệu Khách không nói chuyện, đưa tay đỡ Trương Hùng lên, hiện tại tình huống của tên này đã tệ đến cực điểm.

Triệu Khách túm lấy cánh tay của hắn ta, cũng có thể cảm giác được cơ bắp không tự chủ được run lên.

Nhìn xác chết không đầu của Triệu Hưng dưới đất, trong lòng Trương Hùng rét run từng cơn, ánh mắt nhìn về phía Vương Khải lại đầy sợ hãi.

Triệu Hưng vừa hiến tế một con tem bạch ngân, cộng thêm lấy hai mươi năm thọ mệnh của bản thân làm cái giá, để Lôi thần nhập xác một khoảng thời gian ngắn.

Hắn ta cũng muốn tránh nẽ mũi nhọn, thậm chí chật vật chạy trốn, nhưng Vương Khải lại nhẹ nhàng chém giết Triệu Hưng.

Nếu không phải tên hòa thượng bên cạnh đánh Vương lão thái bị trọng thương, e rằng Vương Khải chưa chắc đã bị thương.

Sự chênh lệch này như một ngọn núi cao mà Trương Hùng không thể với tới, khiến hắn ta cảm thấy tuyệt vọng.

Không biết lúc tên này còn sống là một người đưa thư cường đại đến như thế nào, mới có thể làm đến mức kinh khủng như thế.

“Hòa thượng, ngươi chọc giận ta, ta sẽ không để ngươi chết thoải mái!”

Vương Khải vẫy tay một cái, chỉ thấy cái bóng dưới đất lắc lư, một tên ảnh tử cầm trường thương trong tay lặng yên xuất hiện bên cạnh Vương Khải.

“Triệu Hưng! Không thể nào, Vương Khải đã từng nói, điều này căn bản không có khả năng mới đúng!”

Nhìn cái bóng này, sắc mặt Trương Hùng lập tức trở nên khó coi, đối phương lại có thể cướp bóc cái bóng của người đưa thư.

Tuy không biết kế thừa bao nhiêu thực lực của Triệu Hưng, nhưng bản thân điều này đã là một năng lực nghịch thiên.

Hắn ta nhớ kỹ trước đó Vương Khải nói đã từng thử việc này, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mỗi lần thử đều không thành công, còn không hiểu sao bị trừ rất nhiều điểm bưu điện.

“Đó là hắn ngu, từng có lúc hệ ảnh tử xưng bá khắp nơi, cũng là vì có người khai phá ra cách làm thế nào cướp bóc cái bóng của người đưa thư, nhưng sau này hệ thánh quang đến sau lại ở trên cao vừa hay khắc chế hệ ảnh tử, cũng vì vậy hệ ảnh tử xong đời, các ngươi không biết những điều này à?”

Mặc dù Vương Khải đang nói chuyện với Trương Hùng, nhưng ánh mắt vẫn khóa chặt Triệu Khách.

Thật ra trong lòng Triệu Khách cũng thấy rất hứng thú với việc mà Vương Khải đang nhắc đến, nghe như liên quan đến việc rất xa xưa, Triệu Khách rất ngạc nhiên, rốt cuộc đó là một thời đại như thế nào, người đưa thư lại đóng vai trò gì ở trong thời đại này.

Nhưng sau khi những suy nghĩ này thoáng qua trong đầu Triệu Khách, lại bị Triệu Khách kìm nén ở trong lòng, vẻ mặt mờ mịt như hoàn toàn không nghe hiểu Vương Khải đang nói gì.

“Làm sao bây giờ!”

Trương Hùng không tự chủ được lùi lại một bước, đối phương để lộ ra càng nhiều tin tức càng khiến Trương Hùng dự cảm tai họa lớn sắp rơi xuống đầu, không biết cuối cùng là một quái vật như thế nào.

Thậm chí Trương Hùng thấy hối hận, bản thân ăn no rảnh rỗi đến thần bí chi địa làm gì?

Nhưng có hối hận cũng vô dụng, với trạng thái hiện tại của mình, e rằng thực lực còn chưa tới 20% trước đó.

Trong trạng thái suy yếu, thậm chí hiện tại hắn ta chưa chắc là đối thủ của người đưa thư hạ cấp.

“Kéo!”

Ngay lúc trong lòng Trương Hùng thấy tuyệt vọng, bên tai đột nhiên vang lên giọng Triệu Khách.

“Hả??”

Trương Hùng ngạc nhiên quay đầu nhìn về phía Triệu Khách, chỉ thấy Triệu Khách chắp tay trước ngực, đột nhiên bước tới nói: “Đợi chút nữa thí chủ không cần ra tay, chẳng lẽ ngươi không muốn biết cỗ quan tài kia ở chỗ nào?”

Vương Khải hơi ngạc nhiên, trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, đưa tay chỉ xuống mắt đất, không khỏi cười lạnh nói: “Không cần, ta đã sớm khóa chặt khí tức của chiếc quan tài kia, ngươi ngu xuẩn chôn quan tài xuống, tưởng có thể lừa được ai.”

Bình Luận (0)
Comment