Chỉ cần có một vài tiếng động trong trẻo mạnh mẽ, đã có thể hấp dẫn sự chú ý của những quái vật này.
Cộng thêm ánh đèn, đã đủ để thiết kế một cái bẫy xử lý những quái vật này.
“Này, ngươi nhanh nhìn cái này đi!”
Lúc này, Vương Ma Tử vừa cạy mở một rương quân bị, ánh mắt sáng ngời mở miệng gọi Triệu Khách.
Triệu Khách đi tới nhìn, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười: “Ha ha, đây là một thứ tốt!”
Ở một chỗ khác, một đoàn người Tề Lượng cẩn thận men theo một cái hố đi xuống dưới.
Cái cầu thang này được làm hình xoắn ốc theo vách hố.
“Công trình vĩ đại thế này, trên cơ bản đã đào rỗng cả ngọn núi!”
Một tên người đưa thư nhìn vách hố lại còn điêu khắc văn tự tinh mịn, đáng tiếc những văn tự này thật sự quá cổ xưa, trong số bọn họ không có ai biết.
“Bệnh thần kinh mới chôn mình ở chỗ này, thật sự không hiểu nổi đám người Hoa các ngươi nghĩ như thế nào!”
Người nói chuyện không phải người Hoa, mà là một tên người Châu Âu, tóc màu vàng, đôi mắt như bảo thạch màu lam phối hợp với da thịt như sữa bò của nàng, đặc biệt là hai quả đu đủ cao ngất kia tất nhiên đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
Hiển nhiên, nàng không thể hiểu nổi việc chôn người ở nơi thế này, những người còn lại ngại mặt mũi nên không để ý nàng, nhưng Heo mập lại không vui.
“Ngươi biết cái gì! Phải chất đầy khô lâu dưới giáo đường Châu Âu như các ngươi mới được coi là cao thượng?”
Heo mập nói xong nâng la bàn trên tay lên: “Núi này gần giang hà, địa mạch kéo dài, tuy long mạch không được đầy đủ nhưng cũng là một chỗ linh mạch, lại được cao nhân bố trí Bát môn kim tỏa trận, tụ tập sông núi chi linh ở phía trên long mạch, chắc hắn muốn mượn long mạch dưỡng thi, chính là tên Vampire bị bọc thành bánh chưng nhảy nhót ra, kéo các ngươi đánh tơi bời.”
Heo mập nói xong không quên chê bai Ngô Á, khiến khuôn mặt Ngô Á tối đen, suýt không nhịn được đánh nhau với Heo mập.
“Đợi chút, các ngươi xem đi!”
Lúc này, chỉ thấy người đi ở phía trước đột nhiên hét ầm lên.
Mọi người cẩn thận nhìn lên, có người gọi ra một tia sáng mạnh chiếu sáng bóng tối.
Trong chốc lát, tất cả mọi người không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, chỉ thấy một cái bảo tháp cao bảy tầng đứng thẳng ở sâu trong hố.
Heo mập trợn mắt, trong lòng lập tức dao động: “Mả mẹ nó, đây là muốn phát tài, Phù đồ trấn long quan, Bát môn tụ sơn linh, đây không phải muốn dưỡng thi, đây là muốn địa long!”
Trong lòng dao động, suy nghĩ của Heo mập bắt đầu trở nên sinh động, chắc chắn nơi này sẽ có trọng bảo, thậm chí làm không tốt sẽ là con tem hoàng kim.
Quan trọng nhất là mình là thân thể cương thi, nếu có thể đoạt được bảo vật ở nơi này, chắc chắn rất phù hợp với thuộc tính của hắn ta.
Đến lúc đó, biết đâu thực lực của mình có thể tăng lên một cảnh giới hoàn toàn mới.
Vừa nghĩ đến đó, Heo mập đã vứt bỏ việc tìm kiếm Triệu Khách không còn một mảnh.
Theo ý của Heo mập, đã muốn xây dựng đội ngũ mà đội trưởng đoàn đội lại mất tích lâu như vậy, có trời mới biết có phải đã chết rồi không.
Vẫn nên ai về nhà nấy, ai tìm mẹ nấy, gặp được nhau rồi nói sau.
“Đại ca dẫn đầu tỉnh lại!”
Lúc này, chỉ nghe người phía trước hô lên, nhưng lần này là tiếng kêu của Trương Hải Căn.
Nghe được tin tức Tề Lượng đã tỉnh lại, ánh mắt đám người sáng ngời.
Có đại vú bà Tề Lượng ở đây, chắc chắn khiến trong lòng đám người thêm chút lực lượng, muốn tìm kiếm hư thực trong bảo tháp trước mắt.
Ầm ầm…
Tiếng xe lửa ầm ầm xuyên qua cửa sổ đã vỡ tan truyền vào bên trong.
“Ông…”
Chỉ thấy lúc này cửa toa xe nhẹ nhàng đẩy ra một khe hở nhỏ bé, Vương Ma Tử cẩn thận thò nửa đầu ra từ sau cửa.
Quả nhiên, chỉ thấy trong toa xe mà trước đó hắn ta và Triệu Khách chạy trốn có ba cái bóng mơ hồ vòng vo thành một đống, cẩn thận nghe còn có thể nghe được tiếng hơi thở yếu ớt.
Hắn ta quay đầu nhìn Triệu Khách sau lưng: “Không sai, giống với bên trong bút ký của Yamana Ichiro, chỉ cần bọn nó ở trong bóng đêm thời gian quá dài sẽ chìm vào trong giấc ngủ.”
Triệu Khách dùng ngón tay ra dấu cho Vương Ma Tử một chút.
Vương Ma Tử thấy thế gật đầu, nhẹ hít vào một hơi, móc ra một cái vỏ đạn từ trong túi.
Vỏ đạn này đã bị móc sạch, Vương Ma Tử đặt miệng vỏ đạn ở dưới môi mình, thổi thật mạnh: “Tích!”
Trong chốc lát, một tiếng vù vù bén nhọn chói tai khiến ba bốn con quái vật vốn đã rơi vào trạng thái ngủ say ở trong xe giật mình tỉnh lại, tức giận mở ra tròng mắt to lớn.
Vương Ma Tử hoa chân múa tay xoay người, vỗ cái mông tròn vo của mình: “Này, không phải các ngươi rất thích đại gia sao, nơi này!”
Vừa thấy Vương Ma Tử, đồng tử dựng thẳng của ba con quái vật co rụt lại, phát ra tiếng kêu kỳ quái bén ngọn, bò về phía Vương Ma Tử!
Lúc đầu Vương Ma Tử còn chưa để ý, chỉ thấy ba tên này đã sắp xông đến trước mặt mình, hắn ta thay đổi sắc mặt nhanh chân bỏ chạy.
Đừng thấy ba tên này có kích cỡ to lớn mạnh mẽ, nhưng tốc độ hành động lại vượt xa người thường.
“Ầm!!”
Theo tiếng va chạm trong trẻo sau lưng.