Thấy mấy “người” này xoay đánh thành một đống, bên cạnh cũng không thiếu quỷ hồn có đầu óc còn giữ được lý trí, đứng bên cạnh liếc nhìn hoàn cảnh xa lạ xung quanh, dường như đang suy nghĩ tương lai nên làm gì.
Hoặc phải nói, hiện tại nên làm gì.
Bọn họ đã chết, đột nhiên phát hiện linh hồn của mình vẫn còn tồn tại, hiển nhiên hai chữ tương lai có ý nghĩa không giống bình thường với bọn họ.
Không gian khủng bố lớn như vậy, nơi đây lại là thần bí chi địa, việc sống lại không phải không có khả năng.
Hơn nữa, Triệu Khách và Vương Ma Tử đã tận mắt thấy án lệ một cái đầu người đoạt xác thành công.
Vương Ma Tử nhìn một đám người hỗn loạn này, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, quay đầu nói nhỏ bên tai Triệu Khách: “Này, đám người này đột nhiên xuất hiện ở đây, không phải là…”
Vấn đề mà Vương Ma Tử nhắc đến, thật ra cũng là điều mà Triệu Khách đang tự hỏi.
Vốn việc nhiều người đưa thư như vậy chết đi đã không bình thường, tất cả linh hồn những người đưa thư này còn xuất hiện ở nơi này, đây tuyệt đối không thể là hiện tượng ngẫu nhiên gì.
“Xem đi!”
Triệu Khách trả lời rất đơn giản, cảm giác lần này vương phủ chiêu tế cũng không phải ý tưởng đột nhiên xuất hiện, có lẽ có liên quan đến cái chết của những người đưa thư này.
“Đáng chết, sớm biết vậy lão tử đã không đi theo tên khốn Tề Lượng kia, vốn muốn vơ vét chút canh, lần này hay lắm lại mất cả mạng.”
Lúc này, lỗ tai Triệu Khách khẽ động đậy, mặc dù đối phương nói không lớn, lại trong hoàn cảnh hỗn loạn thế này, nhưng Triệu Khách đặc biệt nhạy cảm với hai chữ Tề Lượng này.
Nhìn theo hướng của giọng nói đang phàn nàn, chỉ thấy một người lùn ngồi xổm ở góc tường, thân thể béo lùn chắc nịch, trên mặt có hai túm râu cá trê thưa thớt, đúng là phiên bản của lão bản Ải Cước Hổ trong truyện Thủy Hử.
Thấy tên kia cúi đầu khẽ thầm thì, trong lòng Triệu Khách khẽ dao động, đi lên trước dò hỏi: “Ngươi vừa nhắc đến Tề Lượng, là vị đại ca dẫn đầu kia? Hắn đi với các ngươi?”
“Ha ha, nể mặt gọi hắn là đại ca dẫn đầu, không nể mặt thì gọi hắn là đại ca ngu xuẩn đi, các ngươi rất quen thuộc à?”
Ải Cước Hổ ngẩng đầu, cười như không cười đánh giá từ trên xuống dưới Triệu Khách một chút.
“Ừm, tên này nợ ta rất nhiều tiền.”
Sau khi nghe Triệu Khách nói vậy, Ải Cước Hổ lại bật cười, đều là người từng trải sao lại nghe không hiểu ý trong lời nói của Triệu Khách.
“Ha ha, vậy ngươi cứ đợi đi!” Ải Cước Hổ nói xong khoanh tay trước ngực, không để ý đến Triệu Khách nữa.
Triệu Khách cũng không hỏi thăm nữa, mà đánh giá Ải Cước Hổ từ đầu đến chân.
Ánh mắt nhìn thoáng qua Camilleri, thấy hình như Camilleri bị tình huống trước mắt dọa cho choáng váng, lo lắng tình huống xuất hiện biến hóa nên lôi kéo Gia Ngọc trốn ở phía sau.
Thấy thế, Triệu Khách xoay người đứng ở bên cạnh Ải Cước Hổ, ngồi xổm dưới đất giống với Ải Cước Hổ.
Nhưng điều khác biệt là, Triệu Khách lại lặng lẽ lấy ra tẩu thuốc của hắn.
Thuốc lá sợi đã xoa thành quả cầu, phía dưới bị nhét vào ống thuốc, phía trên dùng thuốc lá sợi nhét đầy, hành động lão luyện đủ để chứng minh Triệu Khách đã có đủ tư lịch trên mặt phẩm thuốc giống với kẻ nghiện thuốc.
“Xì xì…”
Theo thuốc lá sợi bị đốt thành than tản ra mùi thơm ngập tràn, vừa rồi Ải Cước Hổ còn thờ ơ với Triệu Khách, ngửi được mùi thơm lại không nhịn được híp mắt, không tự chủ được hít vào một hơi thật sâu.
“Hít…”
Theo làn khói xanh bay ra khỏi mũi, dường như toàn bộ thế giới lại trở nên đầy sức sống.
“Phù!”
Một sợi khói xanh bay ra từ trong mũi miệng của Triệu Khách, mùi khói tràn ngập xung quanh thật lâu không mất đi.
Thuốc tẩu khác với thuốc lá, thuốc lá phải trải qua phổi, nhưng thuốc tẩu lại không qua phổi, nói một cách chính xác sau khi nhả khói, mùi khói bay hơi trong không khí mới là một loại hưởng thụ đặc thù.
Trong mùi khói dày đặc mang theo vị đắng của cam quýt đầy kích thích.
“Hít hít!”
Ải Cước Hổ ngồi bên cạnh nhắm mắt lại, hít sâu một cái, cả người cũng trở nên có tinh thần hơn.
“Ngươi vừa nói ta hãy chờ đợi, là có ý gì?”
Triệu Khách ngồi xổm bên cạnh hưởng thụ cảm giác cay độc đặc biệt trong miệng, hơi híp mắt lại, tiếp tục mở miệng hỏi.
Ải Cước Hổ nhắm mắt lại, tinh thần cả người đều bình tĩnh lại, sau khi nghe được câu hỏi thăm của Triệu Khách cũng không giấu giếm, đơn giản kể lại việc bọn họ gặp phải cho Triệu Khách.
Có lúc mối quan hệ của nam nhân cũng vi diệu như vậy, một điếu thuốc, một ngụm rượu có thể khiến hai người mỗi người một ngả sinh ra sự ăn ý đồng cảm.
Sự ăn ý này với hai người là kẻ nghiện, chắc chắn càng thân thiết hơn.
Về điểm này, nữ nhân không cách nào hiểu được.
Vì các nàng cần một hảo hữu có thể làm nổi bật sự quyến rũ của các nàng, làm nổi bật khuôn mặt của các nàng khi chụp ảnh, làm nổi bật sự hạnh phúc của các nàng, nếu không làm nổi bật được, vậy không phải một hảo hữu đủ tư cách.
“Mộ cổ!”
Triệu Khách hút tẩu thuốc trên tay, trong lòng suy nghĩ về tương lai, không ngờ Tề Lượng lại ở gần hắn như vậy.
Thậm chí rất có thể bây giờ hai người đang ở cùng một vị trí, chỉ là một người ở dương gian, một người ở U Minh.