Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1752 - Chương 1752 - Không Thể Tưởng Tượng (2)

Chương 1752 - Không thể tưởng tượng (2)
Chương 1752 - Không thể tưởng tượng (2)

“Mời chư vị công tử xem, đây là bản đồ tiền viện của Mộc vương phủ, chỗ màu đỏ là cơ quan mà bất kỳ kẻ nào rơi vào cũng phải chết, bốn chỗ màu xanh trong đó là đường sống duy nhất, nhưng nhất định phải có Định hồn châu hộ thể mới có thể tiến vào, nếu không cơ quan mở rộng, người sống tuyệt đối không có đường sống!”

La quản sự chỉ dẫn mỗi một cơ quan vào sinh môn được bố trí bốn phía ở trên bản đồ, nhưng La quản sự nói rất nhanh, có người nghe hiểu, có người vẫn còn trong sương mù.

Điều này giống như học sinh cùng học một lớp, lão sư giảng bài tất nhiên không thể mỗi một học sinh đều nhanh chóng hiểu được.

Nhưng trong đầu tất cả mọi người đều có một nghi ngờ, không phải nói là chiêu tế sao?

Vì sao đột nhiên giảng bài cho bọn họ làm gì?

“Không phải muốn chúng ta vượt qua cơ quan chứ?”

Có người đột nhiên cắt ngang La quản sự, nhắc đến cơ quan khiến vẻ mặt của mọi người trở nên hơi khó coi.

Bọn họ chết oan uổng cũng vì trải nghiệm sự lợi hại của cơ quan, căn bản là khó lòng đề phòng, khi bọn họ còn sống đã như vậy chứ đừng nói đến hiện tại.

“Ha ha ha, hiểu lầm rồi, hiểu lầm rồi, giảng giải cơ quan là sợ các ngươi không biết bố trí cơ quan, hơn nữa những cơ quan này có hiệu quả rất kém với hồn thể, nếu chư vị cẩn thận một chút, dù có phát động cơ quan thì có Định hồn châu hộ thể cũng không làm tổn thương đến chư vị.”

Lời nói của La quản sự chắc chắn như một viên thuốc an thần, khiến sự lo lắng trong lòng mọi người thả lỏng hơn nhiều.

Vương Ma Tử dùng cùi chỏ đẩy Triệu Khách, nháy mắt mấy cái, ra hiệu với Triệu Khách: “Không có hiệu quả lớn với hồn thể nhưng hắn và Triệu Khách là người sống có máu có thịt, dù cũng có Định hồn châu nhưng khó đảm bảo sẽ không gây ra nguy hại gì cho bọn họ.”

Triệu Khách không trả lời vấn đề của Vương Ma Tử, vì hắn cũng không hiểu Mộc vương phủ đã muốn chiêu tế, cần gì rắc rối như vậy.

Lượn quanh một vòng lớn, rốt cuộc bọn họ đang muốn làm gì?

Nghĩ đến đây, ánh mắt Triệu Khách nhìn về phía tấm bản đồ trên tấm bình phong, muốn tìm ra được một vài đáp án từ đó.

“Thời gian không còn sớm, chư vị ăn no uống tốt, giờ ngọ ba khắc ngày mai mọi người sẽ được gặp vương gia nhà ta, à, còn có quân chủ nữa, chúc chưa quân may mắn!”

La quản sự chắp tay nói xong lời cuối cùng, cố sức kéo giọng lớn hơn cho người ta cảm giác ý tứ sâu xa.

Nói xong lời này cũng không chờ đám người mở miệng, dẫn theo đám thị vệ nhanh chóng rời đi.

“Ta còn tưởng là muốn tỷ võ chọn rể, cứ vậy là xong??”

Ải Cước Hổ ngồi bên cạnh bưng chén rượu ngon trên bàn lên uống một hơi cạn sạch, khỏi phải nói hương vị cũng không tệ lắm, chỉ là đãi ngộ này khiến bọn họ cũng thấy hơi khó hiểu.

Luôn cảm thấy mọi việc sẽ không đơn giản như vậy mới đúng.

“Ha ha, thật sự muốn chúng ta đánh một trận, vậy phải làm thế nào mới tốt, đơn giản thô bạo kẻ thắng làm vua, thua cũng không lỗ, nhưng hết lần này tới lần khác cũng không nói cái gì, khiến lão tử cảm giác như đao cùn cắt thịt, cả người khó chịu!”

Vương Ma Tử thấy Triệu Khách không để ý đến hắn ta cũng cảm thấy không thú vị, dứt khoát không làm phiền Triệu Khách, xoay người trò chuyện với Ải Cước Hổ.

Tính cách hai người lại khá hợp ý, Ải Cước Hổ nghe Vương Ma Tử nói xong, vỗ đùi: “Ai nói không đúng, nếu không tại sao nói người có tiền cũng làm một đống việc rách nát, sống không vui vẻ bằng lão tử.”

Hai tên Vương Ma Tử và Ải Cước Hổ càng nói càng vui vẻ, những người còn lại đều mơ hồ lôi kéo nhau tạo thành một vòng, hoặc chuyên tâm nghiên cứu bố cục cơ quan trên tấm bản đồ ở bình phong giống Triệu Khách.

Chỉ có hai người này càng nói càng không đáng tin cậy.

Lúc đầu còn có thể khống chế, nhưng sau đó cũng không biết Ải Cước Hổ uống quá nhiều hay là như thế nào, hai người đổi đề tài, lại ngồi bên cạnh nói chuyện đồi trụy tục không chịu được, vừa cười ha ha khiến xung quanh khinh thường một trận.

Nhưng hai người cũng không quan tâm, dường như đã quyết tâm làm mấy tên học sinh cá biệt trong lớp học này.

Nhưng mặc kệ bọn họ nghĩ đến nát đầu như thế nào, cũng không thể nghĩ rõ ràng rốt cuộc vương phủ này muốn làm trò quỷ gì.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, không lâu sau Triệu Khách cũng từ bỏ, sau khi hắn nhìn toàn bộ bản đồ một lượt, kết luận duy nhất là tiền viện chỉ có hai cánh cửa ra vào.

Một khi đóng cửa lại, bọn họ muốn chạy cũng chỉ có leo tường.

Nhưng… Tường dễ leo như vậy sao?

Triệu Khách liếc nhìn tường cao bên ngoài, một loại trực giác nói cho hắn biết tốt nhất đừng có suy nghĩ đi thử.

Hắn đã có thể nghĩ ra được, chẳng lẽ chủ nhân nơi này không nghĩ ra cách đối phó chuyện này sao?

“Này, ta vẫn có một vấn đề chưa nghĩ rõ ràng, không phải nói để đám người Camilleri đi xem lễ sao? Sao đến bây giờ cũng không thấy các nàng đâu?”

Trong lòng Vương Ma Tử vẫn còn nhớ đến Đại Dương Mã.

Về điểm này, Triệu Khách cũng không thể giải thích, nhưng đã nhắc nhở hắn một việc.

“Đi!”

Chỉ thấy Triệu Khách đột nhiên đứng lên đi ra ngoài cửa.

“Đi đâu?”

Bình Luận (0)
Comment