Dựa theo phương hướng trong trí nhớ, sau khi đi xuyên qua một căn phòng lớn ở phía trước, từ xa đã thấy một gốc cây lựu đứng thẳng trong tứ hợp viện vuông vức.
Nhìn kỹ, quả lựu trên cây đã nứt ra, để lộ ra từng hạt lựu giống như hồng bảo thạch ở bên trong.
Thấy thế, Triệu Khách buông Vương Ma Tử và Ải Cước Hổ, để Định hồn châu trên tay hai người dần khôi phục bình thường.
Hắn thì rút ra một phần nhỏ sương đen trên Định hồn châu của Vương Ma Tử, một phần rất nhỏ đủ để Định hồn châu của hắn duy trì phát ra ánh sáng.
Nhưng điều kiện tiên quyết là hắn cần phải không ngừng dùng sức áp chế hình xăm thần bí trên ngực mình, bảo đảm Định hồn châu trên tay có thể sáng lên bình thường.
Tuy áp chế hình xăm thần bí cũng không dễ dàng, nhưng đây là chỗ dựa lớn nhất của Triệu Khách, cũng là vương bài sau cùng của mình, quyết không thể tùy tiện lộ ra ngoài.
“Đi thôi!”
Nhìn Định hồn châu trên lòng bàn tay của mình lại hiện ra ánh sáng, Triệu Khách híp mắt lại, dẫn theo Vương Ma Tử và Ải Cước Hổ cất bước đi vào trạch viện trước mặt, đẩy cửa lớn trạch viện trước mặt ra.
“Phanh” một tiếng vang dội, chỉ thấy đã có bảy “người” lặng lẽ chờ đợi dưới gốc cây trong trạch viện, trong đó bao gồm cả kẻ gây tai họa Quỷ Đồng!
Sau khi thấy Quỷ Đồng, ánh mắt Triệu Khách nhìn thoáng qua sáu người còn lại, chợt nghĩ đến: “Quả nhiên là đám người này muốn lợi dụng sinh môn để giở trò!”
Triệu Khách đã thuộc nằm lòng những cơ quan được bố trí trong tiền viện vương phủ, không chỉ thuộc nằm lòng, dựa vào trí nhớ kinh khủng và năng lực suy luận của Lười biếng.
Thậm chí Triệu Khách đã nghiên cứu từng cơ quan vô cùng kỹ càng, bao gồm cả gốc cây lựu trước mặt là một trong số hai sinh môn lớn ở tiền viện.
Dựa theo lời nói của La quản sự, nhất định phải là người có Định hồn châu mới có thể tiến vào sinh môn.
Hơn nữa số lượng Định hồn châu càng nhiều, lực lượng của sinh môn càng cường địa, nếu có người sống nắm giữ Định hồn châu tiến vào, vậy người sống nhất định phải phối hợp với Định hồn châu khác, nếu không sẽ bị bài xích ra ngoài, chỉ có một con đường chết.
Cho nên, điều này cũng thử thách một việc, đó là số lượng Định hồn châu do đôi bên nắm giữ quyết định quyền chủ đạo nắm giữ sinh môn cuối cùng.
Đã không có ưu thế trên mặt sức mạnh, vậy cuối cùng cũng chỉ có thể liều về ưu thế số lượng.
Nhưng hiện tại chỉ có bảy người, ngược lại khiến Triệu Khách cảm giác hơi bất ngờ, xem ra kế hoạch của đám người này không chỉ như vậy.
Nghĩ tới đây, sắc mặt Triệu Khách lập tức trở nên đầy tức giận: “Ngươi mẹ nó hố lão tử!”
Lúc nói chuyện, Triệu Khách đã đi lên một bước.
Quỷ Đồng thấy ba người Triệu Khách cũng ngạc nhiên, không ngờ ba tên này còn sống.
Nhưng Quỷ Đồng là người giỏi nhìn mặt nói chuyện, cũng nhận ra giọng điệu của Triệu Khách là ngoài mạnh trong yếu, dường như dẫn theo hai người trợ giúp khí thế hùng hổ tìm mình tính sổ, lại không ngờ nơi này có bảy người.
Hắn ta cười lạnh nói: “Ngươi nói ta hố ngươi, ngươi nói lý được không, ai bảo ngươi trốn ở chỗ đó! Nhưng ba người các ngươi lại sống tiếp được, ha ha đúng là kỳ tích, đặc biệt là hai người sau lưng ngươi!”
Quỷ Đồng vừa nói xong câu này, sáu người còn lại lập tức cười rộ lên.
Nếu hai người đi theo trợ giúp Triệu Khách là người khác, có lẽ Quỷ Đồng cũng không nói chuyện không chút kiêng dè như vậy.
Nhưng Ải Cước Hổ có tài năng gì, sao đám người Quỷ Đồng lại không biết chứ?
Cho dù là người đưa thư trung cấp cũng phân chia tam lục cửu đẳng, loại như Ải Cước Hổ nhiều nhất chỉ là loại người dựa vào lăn lộn qua ngày để bò lên trên.
Về phần Vương Ma Tử, tuy bọn họ thấy lạ mắt, nhưng bọn họ đã không có chút ấn tượng nào vậy càng không để trong lòng.
Đặc biệt là trước đó Vương Ma Tử và Ải Cước Hổ ngồi ở tiền viện, dáng vẻ uống chút rượu lại cười to ồn ào kia, không biết đã chọc bao nhiêu người khó chịu.
Ở trong mắt đám người Quỷ Đồng, đã dán nhãn học sinh kém, gánh nặng cũng đủ loại biệt danh cho Ải Cước Hổ và Vương Ma Tử, thấy chướng mắt bọn họ cũng bình thường.
“Ngươi!”
Sắc mặt Triệu Khách đỏ bừng như đã tức đến phát điên, muốn xông lên liều mạng với Quỷ Đồng.
Nhưng lại thấy lúc này Vương Ma Tử một phát túm lấy cánh tay Triệu Khách: “Được, được, mọi người hòa khí sinh tài, hòa khí sinh tài!”
Ánh mắt Triệu Khách nhìn thoáng qua, trong bảy người có một người trung niên nhét tay phải vào trong túi, đôi mắt nhỏ đen sì không có ý tốt nhìn sang.
Người trung niên thấy Vương Ma Tử vội vàng lôi kéo Triệu Khách, hai người kỹ năng diễn thấp kém, kẻ bè người hát hỏng bét, thật sự có thể so sánh với những tiểu thịt tươi đặc sản quốc gia, ồ, điều kiện tiên quyết là bọn họ cần một người chỉ dẫn.
Hắn ta nghiêng người che ở trước mặt Triệu Khách: “Ha ha, thằng ngu ngươi đã tới đây, vừa hay giúp đỡ một chút càng tốt, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, chỗ chúng ta vừa hay thiếu mấy người hầu!”
Quỷ Đồng bước tới từ phía sau người trung niên, cười nói: “Đúng vậy, làm người hầu cho chúng ta, yên tâm sẽ không đối xử tệ với ngươi!!”
Triệu Khách thấy thế, khóe miệng giật giật mấy cái, một phát tránh khỏi tay Vương Ma Tử, hung ác nói: “Các ngươi đừng ép người quá đáng!”