Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1773 - Chương 1773 - Đừng Hỏi Vì Sao, Nhiệt Huyết!

Chương 1773 - Đừng hỏi vì sao, nhiệt huyết!
Chương 1773 - Đừng hỏi vì sao, nhiệt huyết!

“Ha ha ha, ép người quá đáng! Bây giờ ngươi còn là người?”

Quỷ Đồng cười ha hả, từng bước một đến gần chọc tay vào ngực Triệu Khách: “Này, ta ép ngươi quá đáng đấy, ngươi đánh ta đi, ngươi đánh ta đi!”

Triệu Khách bị chọc một cái lại lùi một bước, cúi đầu nhìn Quỷ Đồng từng bước một tới gần, sáu người còn lại đã im hơi lặng tiếp chặn đứng đường lui của bọn họ, làm thành một vòng tròn không ngừng ép bọn họ vào giữa.

“Ha ha ha, loại rác rưởi như ngươi, cho dù chết biến thành quỷ, ngươi cũng là một rác…”

Chữ “rưởi” sau cùng còn kẹt trong miệng Quỷ Đồng chưa nói ra được, chỉ thấy Triệu Khách ngẩng phắt đầu lên, trên khuôn mặt gầy gò nở một nụ cười nhe răng: “Được!”

“Cái gì?” Quỷ Đồng ngạc nhiên, không hiểu Triệu Khách đột nhiên nói một câu được là có ý gì.

Chỉ nghe trong không khí đột nhiên bộc phát ra một tiếng xé gió bén nhọn, quyền phong kinh khủng gào thét trong không khí, chỉ thấy nắm đấm to như nồi đất nện thẳng một quyền vào mặt Quỷ Đồng.

Thiết quyền này như đại chùy trong tiết mục cuối những năm 80, khiến khuôn mặt Quỷ Đồng nhanh chóng vặn vẹo biến dạng dưới thiết quyền, bên tai loáng thoáng nghe được tiếng rống của Triệu Khách: “Đánh vào chỗ chết cho ta!”

Trong lúc vội vàng không kịp chuẩn bị, chỉ thấy khuôn mặt Quỷ Đồng biến dạng, thân thể không bị khống chế ngã ngửa ra sau, đập xuống đất.

“Oanh” một tiếng thật lớn, bàn đá màu trắng kiên cố trong đình viện vỡ ra vết rách như mạng nhện.

Người trung niên đằng sau thấy thế, rít lên một tiếng: “Ngươi dám!”

Vừa nói xong, chỉ thấy Triệu Khách nghiêng người áp sát, khuôn mặt lạnh lùng nở một nụ cười nhe răng.

“Có gì không dám!”

Không biết trong tay phải đã cầm một cục gạch từ chỗ nào, cục gạch đen sì cũng không phải đạo cụ dùng để biểu diễn, mặt gạch màu nâu xanh thật sự là cục gạch lâu năm, một tảng nặng hơn ba cân!

Triệu Khách vung tay lên, đập thẳng vào gáy người trung niên ở phía đối diện.

Người trung niên ngạc nhiên quay đầu, sở dĩ bọn họ có can đảm gây chuyện với ba người Triệu Khách, cũng vì trên người hai tên Ải Cước Hổ và Vương Ma Tử này bị dán đầy biệt danh tiêu cực, đặc biệt là tên phế vật Ải Cước Hổ này, có thể nâng cốc nói cười vui vẻ với hắn ta, thực lực có thể cao đến mức nào?

Hơn nữa, vừa rồi Triệu Khách và Vương Ma Tử có kỹ năng diễn ác liệt, rõ ràng đã sớm thiết kế tốt vở hai người hát bè, thấy tình huống không ổn lập tức một người mặt trắng một người mặt đỏ, tìm một bậc thang cho mình, cũng muốn nhân cơ hội này thuận lợi rút đi.

Hắn ta đoán ba người Triệu Khách sẽ phản kháng, nhưng không ngờ lại phản kháng đến mức quyết tuyệt tàn khốc như thế!

Đúng là không chút sợ hãi, đầy hung tàn.

Đối mặt với viên gạch đập đến, người trung niên hú lên quái dị vội vàng ngã ngửa ra sau, nhưng khoảng cách giữa hắn ta và Triệu Khách thật sự quá gần.

Sau khi chật vật trốn tránh, chỉ thấy cục gạch sượt qua đầu hắn ta, nhưng cạnh góc của cục gạch lại đập ầm ầm vào ngực.

Trong nháy mắt đã nghe một tiếng động nặng nề, khiến người trung niên cảm giác lồng ngực cũng bị đập nát, nếu còn sống, có lẽ lần này đủ khiến hắn ta nôn ra máu.

Triệu Khách theo sát phía sau đá một phát vào khớp gối chân trái của hắn ta.

Tên này kêu thảm một tiếng lại thuận thế ngã lăn xuống, vội vàng muốn kéo giãn khoảng cách giữa đôi bên.

Nhưng từ trước đến nay Triệu Khách luôn ra tay tàn nhẫn, trong tích tắc nhìn như nhào tới không có kết cấu gì, cục gạch nặng ba cân trên tay lại rơi vào trán tên này cạch cạch mấy lần, đập đối phương oa oa kêu thảm.

Nếu không phải vì bây giờ bọn họ là quỷ hồn, lại có Định hồn châu gia trì hồn thể, có lẽ lần này đã đập đối phương đến đầu rơi máu chảy, đủ tiễn hắn ta vào bệnh viện hưởng thụ một phần ăn xa hoa trong phòng ICU.

Dù là thế, Triệu Khách đập cục gạch xuống mấy lần, người trung niên bị Triệu Khách đè dưới người cũng kêu khổ thấu trời.

Đầu óc bị nện đến choáng váng nặng nề, không có chút ý thức chủ quan nào, đã quên sau khi mình hấp thu Định hồn châu, hồn thể sẽ kích phát ra năng lực đặc thù, lại chỉ dựa vào bản năng muốn tránh khỏi dưới người Triệu Khách.

Bên Triệu Khách đánh rất dữ dội nhưng còn chưa đến mức khiến năm người kia kiêng dè, tình huống bên Quỷ Đồng lại khác.

“Chẳng lẽ ngươi cũng không biết lý lẽ ba bước cận chiến, sinh tử một đường.”

Thiết quyền của Vương Ma Tử như pháo, từng đấm như chùy, một bộ Hồng quyền cơ sở lại bị Vương Ma Tử múa đến uy vũ mạnh mẽ.

Đầu tiên là áp sát, quét, đập, ngã, ném, lại là một bộ quyền, chưởng, chỉ, trảo.

Quỷ Đồng đối mặt với Vương Ma Tử như một con búp bê vải tùy ý điều khiển, bị đánh đến đầu óc choáng váng.

Quỷ Đồng bị thương nặng, phát ra một tiếng rú thảm đầy thê lương!

Hắn ta đột nhiên ý thức được một điều, lúc trước mình đứng gần tên này như vậy là một chuyện ngu xuẩn đến mức nào!

Ngay từ đầu, hắn ta căn bản không cảm nhận được tên Vương Ma Tử này có gì khác biệt, chỉ cảm thấy tên này khá cường tráng mà thôi.

Nhưng vậy thì sao?

Nếu mọi người còn sống, Quỷ Đồng đối mặt với tên này chắc chắn sẽ không tùy tiện đến gần đối phương.

Ai cũng biết, một khi cao thủ hệ cận chiến bắt đầu ra tay.

Bình Luận (0)
Comment