Vừa quay đầu lại, chỉ thấy Huyền Xuyên nghiêm mặt, tức đến mức bật cười.
Mọi khi đều là hắn ta cướp của người khác, hôm nay lại bị người khác không coi mình ra gì cướp lại, chẳng trách Huyền Xuyên lại tức đến hổn hển.
Lúc đang nói chuyện, người đã lao đến trước mặt người đưa thư kia, cơn gió mang theo mùi máu tanh nhàn nhạt đập vào mặt, lúc này khí thế của hắn ta đã tích lũy đến điểm cao nhất, rất có cảm giác thần cản giết thần, ma cản giết ma!
“Không phải…”
Không kịp giải thích điều gì đã đối mặt với Huyền Xuyên đánh thẳng tới, người đưa thư này vô thức kích phát lực lượng của bản thân muốn chống lại.
Năng lực nhị giai: Cốt hóa trường mâu
Năng lực đặc thù: Đột thứ
Năng lực đặc thù: Hư không tỏa định
Vì giữ mạng lại liên tiếp kích hoạt ba loại năng lực.
Chỉ thấy một cây trường mâu bằng xương xuất hiện trên cánh tay, đâm về phía Huyền Xuyên như một tia chớp.
Khác với năng lực bình thường, sau khi trường mâu của hắn ta dung hợp đặc tính của vài con tem, trường mâu đã sinh ra hiệu quả đặc thù, Suy bại trớ chú.
Suy bại trớ chú: Sau khi đâm mục tiêu bị thương, mục tiêu sẽ nhanh chóng nhận hiệu quả Suy bại trớ chú trong vòng mười lăm giây tiếp theo, biểu hiện cụ thể là có chứng thiếu máu nặng, sốt cao, cơ thể lạnh lẽo, tay chân tê dại và đủ loại hiệu quả tiêu cực.
Có sự gia trì của hai năng lực đặc thù Đột thứ và Hư không tỏa định này, chỉ thấy trường mâu nhanh chóng đâm vào ngực Huyền Xuyên.
“Buồn cười.”
Đối mặt với trường mâu tấn công tới, Huyền Xuyên hoàn toàn không để ở trong lòng, chiến giáp lấp lánh ánh vàng bao trùm cả người.
Một quyền giơ cao lên trời, sau đó đập một quyền này xuống, quyền áp màu vàng khiến bầu không khí xung quanh phát ra tiếng khí bạo kinh khủng.
“Phanh!”
Chịu một quyền này, trường mâu phát ra một tiếng “choang” giòn vang, cốt mâu vỡ nát từng khúc.
Năng lực tam giai và nhị giai có sự chênh lệch to lớn, hoàn toàn không cần suy nghĩ nhiều, hắn ta một quyền đập thủng tim người đưa thư kia trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người.
“Thoải mái!”
Cách một vị diện, trong lòng Triệu Khách thấy ngạc nhiên với thực lực của Huyền Xuyên, nhưng vẫn vui sướng nhanh chóng thu lại linh hồn của người đưa thư kia.
Triệu Khách híp mắt lại, ánh mắt nhìn về một phía khác, lại trở tay đẩy viên Định hồn châu này ra.
“Ồ!”
Huyền Xuyên ngạc nhiên, thấy Định hồn châu chạy về phía một người đưa thư khác lại thay đổi sắc mặt, hiểu ra không phải người khác cướp của hắn ta, mà là viên Định hồn châu đang né tránh hắn ta.
Điều này khiến khóe miệng Huyền Xuyên giật giật mấy lần, không nhịn được mở miệng mắng: “Hôm nay cha gia bắt được ngươi sẽ lắp cho ngươi một cái động cơ nhỏ, xuyên ở đầu của Tu tu cầu!!”
Lúc nói chuyện, chỉ thấy Huyền Xuyên đã đuổi theo, lúc này Định hồn châu lại biến thành củ khoai nóng bỏng tay, nhìn thân thể như ma thần của Huyền Xuyên chém giết tới.
Tên người đưa thư kia nhìn viên Định hồn châu trước mặt không nhịn được rít lên một tiếng, chật vật tránh sang một bên như đang tránh quỷ.
Nhưng mặc kệ hắn ta né tránh thế nào, Triệu Khách vẫn thao túng Nhiếp nguyên thủ đuổi theo sau lưng đối phương.
Nhưng ngoại trừ khống chế Định hồn châu mượn đao giết người, thỉnh thoảng bóng dáng Triệu Khách lại di chuyển ở những nơi đánh nhau dữ dội khác, thu hoạch linh hồn của những người đưa thư khác.
Trong lúc một lòng nhiều việc, Triệu Khách cũng không thể không kích phát nhân cách Cao ngạo ra.
Một lúc sau, hành động của Triệu Khách khó tránh khỏi bị ảnh hưởng, nắm niêm hoa chỉ còn chính tông hơn Huyền Xuyên mấy phần.
Nhưng có Cao ngạo phụ trợ, Triệu Khách lại rất thành thạo trong trận hỗn chiến này, không ngừng hút linh hồn những người đưa thư khiến hình xăm thần bí trước ngực hắn bắt đầu xuất hiện một số thay đổi nhỏ bé.
Triệu Khách cũng không thể nói rõ rốt cuộc sự thay đổi này là cái gì, nhưng hắn có thể cảm nhận rõ ràng đoàn năng lượng trước ngực hắn đang nhanh chóng tích góp lại, như đang dựng dục thứ gì đó.
Loại thay đổi này không khỏi khiến trong lòng Triệu Khách mong đợi.
Triệu Khách thao túng Định hồn châu trái xông phải tránh, trực tiếp lao về phía ba tên người đưa thư cách đó không xa, ba người muốn tránh cũng không tránh thoát, lại muốn bàn bạc giải quyết trong hòa bình với Huyền Xuyên.
Nhưng Huyền Xuyên căn bản không có tâm trạng nói nhảm với đám người này.
Hắn ta vốn không phải thành viên trong nhóm người Tề Lượng, hắn ta căn bản không ký kết cái gọi là ước định đồng minh.
Ở trong lòng hắn ta, sao sư tử có thể làm bạn với những con cừu non này.
Huồng hồ, hắn ta đã cướp bóc nhiều dược vật và tài nguyên ở Quỷ thị, trong lòng đã sớm không kiêng dè gì cả.
Ở trong mắt Huyền Xuyên, ngoại trừ nắm đấm, nói đạo lý với hắn ta chỉ là vô nghĩa.
Hắn ta mặc kệ ngươi là thứ gì, chỉ cần cầm được Định hồn châu rời khỏi nơi này là được, cách thức rất đơn giản thô bạo.
Lúc đầu những người đưa thư này chia thành hai phái, kết quả con hàng Huyền Xuyên này đuổi theo Định hồn châu đông xông tây đụng, hắn ta cũng không cố ý muốn giết người, mà cảm thấy Định hồn châu cứ xoay quanh bọn họ, ngại những người này vướng víu.
Điều này khiến vòng chiến đấu càng đánh càng loạn.
“Tên này không phải người của chúng ta, biết đâu hắn là người đánh lén Tề Lượng, xử lý hắn trước!”