Heo mập đi một mình ở phía sau cùng, vừa đi vừa khẽ lẩm bẩm: “Phi! Một đám ngu, bị người ta bán sạch đến cả cái mông, còn kiếm tiền giúp hắn??”
Heo mập nói xong đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, bốn chữ xuất hiện sau lưng Heo mập.
“Hắn có sai sao?”
Triệu Khách buông tay xuống, dạo bước đi theo bên cạnh Heo mập, giữa hai người cách nhau giới hạn của một vị diện, chỉ có thể thông qua cách này để trò chuyện.
“Ây…”
Câu nói này khiến Heo mập khẽ giật mình, sau khi ngạc nhiên một lúc trên khuôn mặt mập ú nở nụ cười tự giễu.
“Đúng vậy, hắn ta có sai sao?
Là bọn họ đã quen với một tên Tề Lượng từ trên xuống dưới đều tốt bụng, trong đầu vô thức định hình cho Tề Lượng.
Chẳng lẽ, người tốt nên ngoan ngoãn tùy ý cho bọn họ sắp xếp, mọi người tôn trọng Tề Lượng là vì điều gì, Heo mập không dám nói những người khác, nhưng không phải mình cũng ôm suy nghĩ trước lợi dụng, sau giết hại sao!
Dù sao, Tề Lượng xếp thứ hai trong Huyền Thưởng Bảng, là người dẫn đầu làm loạn Quỷ thị lần này, giết chết hắn ta không chỉ có treo thưởng.
Tin tưởng những lão đại Quỷ thị kia cũng không chút keo kiệt bỏ ra tài nguyên quý giá làm khen thưởng, chỉ vì lấy được đầu của Tề Lượng.
Tề Lượng làm vậy chỉ vì tự vệ, hắn ta đã làm sai điều gì?
“Cũng đúng, ha ha, chó chê mèo lắm lông, không phải chúng ta đều là như thế sao.” Lời nói của Heo mập không nhận được sự đồng ý của Triệu Khách.
Hắn tiếp tục viết lên lưng Heo mập: “Không! Hắn vẫn là hắn, chỉ là không còn ngây thơ nữa.”
Heo mập suy nghĩ, đại khái hiểu được ý của Triệu Khách, ngây thơ hoặc tốt bụng là một loại biểu hiện, nhưng tốt bụng tuyệt đối không phải ngây thơ.
Nếu đổi lại là Triệu Khách, lúc này Tề Lượng đã chiếm được ưu thế trên mặt chữ tín vô cùng cường đại, hoàn toàn có thể khiến tình thế tiến thêm một bước nữa.
Hắn ta chỉ cần cho thấy mình bằng lòng đứng ở phe chính nghĩa, dùng lý do khế ước liên minh trước đó để ép những người đưa thư kia lấy ra Định hồn châu.
Sau khi những người cầm Định hồn châu trong tay bị ép đến con đường cùng, sẽ làm hao mòn thực lực của những người đưa thư này từng chút một.
Những người không phục Tề Lượng sẽ bị đào thải hoàn toàn, những người còn lại sẽ vô thức đi theo tiết tấu của Tề Lượng, trở thành khẩu súng và pháo hôi trên tay Tề Lượng.
Dựa vào tình thế thăng cấp, Tề Lượng có thể lấy được càng nhiều chỗ tốt hơn từ bên trong.
Nhưng Tề Lượng không làm vậy, nói cho cùng vẫn là lòng dạ tên tiểu tử này không đủ ngoan độc, ít nhất vẫn chưa hèn hạ!
“Đệt! Ý tưởng ác độc như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra được.”
Heo mập từ từ đọc xong những chữ mà Triệu Khách viết xuống, không nhịn được chửi bậy một câu.
Một đoàn người nói cười vui vẻ, cất bước đi vào tứ hợp viện có gốc cây lựu.
Tứ hợp viện này nhỏ bé tinh xảo, dù ở trong mắt đám người Heo mập căn tứ hợp viện này đã rách nát, nhưng có thể nhìn ra tứ hợp viện thiết kế rất tinh xảo.
“Ha ha, nếu đặt khu nhà nhỏ này ở kinh thành, ít nhất có thể bán được chín tỷ.” Có người mở miệng trêu chọc.
Nhưng chẳng mấy chốc đã có người phản bác.
“Thôi đi, nếu thật sự đáng giá như vậy, sao đám kỵ binh này lại dựng thêm doanh kỵ binh!”
Mọi người ngạc nhiên, chợt hiểu ý cười ha hả.
Hiển nhiên, sau khi tìm được cách đã khiến tâm trạng đám người này thả lỏng hơn nhiều, đôi bên bắt đầu trêu chọc nhau.
Triệu Khách không đi vào mà kích hoạt Sắc dục, dựa vào năng lực ẩn nấp của Sắc dục để thân thể ẩn nấp vào bóng đêm, ánh mắt nhìn thoáng qua lại không thấy đám người Kiều Tam gia và Ngô Khôi.
“Trốn đi?”
Trong lòng Triệu Khách suy nghĩ, chắc chắn đám người Kiều Tam có kế hoạch sau đó, chỉ là hắn không biết mà thôi.
Điều này cũng bình thường, dù hắn biết kế hoạch, nhưng Triệu Khách hoàn toàn không rõ hành động cụ thể như thế nào.
“Ừm!”
Lúc này, ánh mắt Triệu Khách đột nhiên thấy một ký hiệu mơ hồ trên một cục gạch ở góc tường, hơi nhíu mày.
Triệu Khách lặng lẽ đi qua, đưa tay nhẹ nhàng lục lọi ký hiệu kia một chút: “Ma Tử!”
Ký hiệu này rất không đáng chú ý, thậm chí không có đầu mũi tên, nhưng Triệu Khách lại rất quen thuộc, vì lúc trước bọn họ đi xuống xe lửa cũng để lại ký hiệu giống vậy trên tảng đá bên đường, một dài hai ngắn.
Hiển nhiên, lúc Vương Ma Tử rời đi đã cố gắng lặng lẽ để lại.
Thấy thế, Triệu Khách trở lại bên cạnh Heo mập, sau khi chào hỏi một câu ở trên người Heo mập, Triệu Khách im hơi lặng tiếng nhét Định hồn châu của Quỷ Đồng vào tay Heo mập.
Hắn mặc kệ người khác, nhưng Bát Giới là đồng đội được hắn định ra, tên này không thể chết ở đây.
Nếu không, hắn muốn đi tìm một đồng đội vừa lòng cũng khó.
Heo mập bình tĩnh thu lại Định hồn châu, trên mặt nở nụ cười rực rỡ, đột nhiên cảm thấy có đôi khi tên Vương Cẩu Tử Triệu Khách này cũng không tệ lắm.
Sau khi tách ra với Heo mập, Triệu Khách lần theo ký hiệu, đi ra ngoài từ cửa nhỏ bên cạnh.
Đi về phía trước theo con đường nhỏ, trong trí nhớ của hắn hình như nơi này cũng không có bất kỳ cơ quan gì.
Triệu Khách có thể chắc chắn điều này, đám người Kiều Tam trốn ở chỗ này làm gì?