Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1846 - Chương 1846 - Tiền Có Thể Thông Thần (2)

Chương 1846 - Tiền có thể thông thần (2)
Chương 1846 - Tiền có thể thông thần (2)

Số lượng điểm bưu điện chưa chắc đại diện cho thực lực, nhưng đạt đến trình độ “tiền có thể thông thần”, đủ để tưởng tượng đây là một khoản tài phú to lớn như thế nào.

Lúc này, Lộ Hạo tiếp tục nói.

“Còn có một tin tức xấu phải nói cho ngươi biết, trước khi ngươi xuất hiện ở thế giới này, hiệp hội xem bói và tất cả dược thương Quỷ thị đã công bố treo thưởng bắt ngươi, thậm chí công bố tin tức ngươi chắc chắn sẽ xuất hiện ở nơi này. Đây cũng là nguyên nhân ba đoàn đội kia sớm chiếm cứ nơi này, ta nghĩ sau đó sẽ có càng nhiều người đưa thư tập trung ở chỗ này.”

“Cái đó… Hiện tại ta xuống thuyền còn kịp không? Đại huynh đệ, Đường Tăng cũng không bị người ta hận như ngươi!”

Heo mập ngồi bên cạnh nghe đến nghiến răng, ôi chao, đây thật sự là kẻ địch chung của toàn dân.

Dù Ngao Liệp của Liệp Cẩu đoàn còn sống, dẫn dắt toàn bộ Liệp Cẩu đoàn cũng chưa chắc có thể giữ được cái mạng chó của Triệu Khách.

Triệu Khách không để ý đến lời càu nhàu của Heo mập, càng là lúc này hắn càng phải tỉnh táo.

Nhưng trong ánh mắt thỉnh thoảng lóe ra lệ khí, nghiễm nhiên đã để lộ ra lúc này trong lòng Triệu Khách nóng nảy giận dữ như thế nào.

“Là Dương Vạn Tài đúng không.”

Im lặng một lát, cuối cùng Triệu Khách mở miệng.

Ngoại trừ hắn ta, Triệu Khách không nghĩ ra được người khác, có thể làm lớn chuyện như vậy, tốn tài lực khủng bố như thế, Triệu Khách cũng chỉ nghĩ đến Dương Vạn Tài tự xưng đệ nhất dược thương Quỷ thị mới có thể làm được.

Tên này dựa vào Bánh bao hoàng kim dược kiếm bộn tiền, cộng thêm vốn liếng của bản thân hắn ta, Triệu Khách đoán ngoại trừ chủ nhân Hồng Yên quán, bàn về tài phú Quỷ thị, chỉ có Dương Vạn Tài mới đứng thứ nhất.

Hơn nữa cũng chỉ có hắn ta lại hận hắn đến thấu xương.

“Đúng vậy, ngoại trừ hắn còn ai chứ, ngươi không chỉ cắt đứt con đường tiền tài của hắn, Quỷ thị còn nhân cơ hội này xóa bỏ tất cả sản nghiệp của hắn, hắn không hận chết ngươi mới là gặp quỷ.”

Vẻ mặt Lộ Hạo bất đắc dĩ, ánh mắt chợt lóe lên, giọng điệu thần bí: “Lần này ngươi chết chắc, trừ khi… Lão bà ngươi chạy tới, đúng, các ngươi không chia tay chứ?”

“Lão bà!!”

Hai người Vương Ma Tử và Heo mập đều ngạc nhiên, dù Triệu Khách vẫn nói mình có lão bà nhưng hai người căn bản không tin, nghe ý của Lộ Hạo, Triệu Khách thật sự có lão bà, nghe có vẻ rất lợi hại.

“Các ngươi không biết??”

Nhìn vẻ mặt của Vương Ma Tử và Heo mập, Lộ Hạo không nhịn được cảm thấy hơi cổ quái, một người ngoài như mình còn biết, hai tên đồng đội này của Triệu Khách lại không biết!

“Ta vẫn nói với bọn họ, bọn họ lại không tin.” Triệu Khách bất đắc dĩ nhún vai.

Khóe miệng Lộ Hạo giật một cái, nhưng nghĩ lại cũng đúng, trước đó mình cũng không tin nhưng…

Lộ Hạo không tự chủ được nghĩ đến thời khắc cuối cùng Đại Hạ dốc hết sức chiến một trận, dáng vẻ một thân hồng y, một đôi mắt lạnh lùng sắc bén, sự sợ hãi không cách nào hình dung, sự chênh lệch giữa cả hai như thần linh và con kiến hôi không thể vượt qua.

“Vậy lúc nào lão bà ngươi đến?”

Lộ Hạo lắc đầu, mở miệng vặn hỏi.

Triệu Khách nghe vậy cười thần bí, đứng lên đưa tay đặt ở dây lưng quần, kéo ra nhìn xuống dưới.

Vương Ma Tử: “???”

Heo mập: “Hắn đang nhìn cái gì?”

Vương Linh Linh nhắm mắt lại: “Phi, lưu manh!”

Lộ Hạo lại kiễng chân, muốn đến gần nhìn một cái, lại thấy Triệu Khách nhanh chóng kéo chặt dây lưng quần, ngẩng đầu nhìn mọi người.

Thấy đám người lẳng lặng chờ đợi đáp án của mình, hắn dương dương đắc ý nói: “Hôm nay… Không đến!”

Mọi người: “Dừng!”

“Dù sao hôm nay không đến, ngày mai không đến, ngày kia cũng không đến, tạm thời không trông cậy vào.”

Triệu Khách nói xong đứng lên, đặt chân trên đùi Vương Ma Tử, đồng thời đặt tay lên vai Heo mập: “Thời gian không còn sớm, chúng ta còn một đống lệnh truy nã phải dán, không dán hết không được về nghỉ ngơi. Bát Giới, ngươi đến giúp đỡ!”

Triệu Khách nói xong đứng dậy muốn đi.

“Đi ngay lúc này?? Ngươi không sợ bị lộ sao?” Lộ Hạo trở tay không kịp với quyết định muốn rời đi của Triệu Khách.

Nhưng Triệu Khách lại không để ý, hắn đã hiểu rõ mọi việc còn ở lại nơi này làm gì? Ngắm lão đại nữ trang?

Huống hồ, dù Lộ Hạo có chịu giúp hắn, Triệu Khách đối với hắn ta luôn là xin thứ cho kẻ bất tài.

Tiền có thể thông thần, Lộ Hạo dựa vào cái gì giúp hắn.

Ngoại trừ Vương Ma Tử, Triệu Khách không tin bất kỳ người nào, bao gồm cả Bát Giới chưa chính thức nhập đội.

“Đi!”

Triệu Khách nói xong lôi kéo hai người muốn đi.

Lúc này Vương Linh Linh lại chặn trước cửa, ánh mắt nhìn Triệu Khách và Heo mập: “Đợi chút, hắn là đồng đội của ngươi, ngươi nợ ta một món nợ nhân tình mật báo tin tức.”

Triệu Khách ngạc nhiên, ánh mắt nhìn về phía Heo mập.

“Ầy… Hình như là vậy.”

Heo mập gật đầu coi như thừa nhận.

Trên thực tế, Vương Linh Linh từng tận mắt thấy Triệu Khách, lúc đó nàng không rõ thân phận của Triệu Khách nhưng sau đó đã được xác nhận từ chính Tề Lượng.

Lần này thấy Triệu Khách dán lệnh truy nã, nàng liếc mắt một cái đã nhận ra Triệu Khách, dù sao cái đầu trọc kia thật sự quá nổi bật.

Sở dĩ nàng không nói ra thân phận của Triệu Khách, hoặc trực tiếp đưa Triệu Khách đến chỗ của ba đoàn đội Băng Tiếu, Mân Côi, Tri Chu, đây cũng là điểm thông minh của nàng.

Bình Luận (0)
Comment