Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1845 - Chương 1845 - Tiền Có Thể Thông Thần

Chương 1845 - Tiền có thể thông thần
Chương 1845 - Tiền có thể thông thần

Triệu Khách hiểu rõ thực lực của Lộ Hạo, nếu thật sự muốn ra tay với hai người bọn họ, hiện tại bọn họ đã trúng chiêu, cần gì phải nói nhảm nhiều như vậy.

Huống hồ nói cho cùng, cuối cùng đều là người quen cũ, cũng chưa đến mức phải làm căng như thế.

Thấy Triệu Khách không phản đối, Vương Ma Tử cũng không nhắc lại ý kiến này nữa.

Đi về phía trước hai bước, Lộ Hạo quay đầu nhìn về phía góc tường như đang nói chuyện với không khí: “Ngươi ngồi xổm ở đó lâu như vậy, nếu không ngại chân tê thì cứ tiếp tục ngồi xổm ở đó đi.”

Triệu Khách và Vương Ma Tử ngạc nhiên, tinh thần đầy đề phòng quay đầu nhìn góc tường.

Cách một đường đi, không biết có người lặng lẽ trốn ở chỗ đó từ lúc nào.

Triệu Khách và Vương Ma Tử quá chú ý đến Lộ Hạo đột nhiên xuất hiện, lại không hề phát hiện bất kỳ điều gì.

Chỉ thấy Lộ Hạo nói xong, sau một lúc lâu có một bóng người dần đi ra từ trong góc tường.

“Là nàng!”

Triệu Khách và Vương Ma Tử nhìn nhau, lại là Vương Linh Linh.

“Các ngươi quen biết à?”

Lộ Hạo nhíu chặt hàng lông mày, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách.

“Không quen, nhưng nàng là đồng đội của Tề Lượng, trước đó ta từng gặp nàng một lần.”

Nghe được lời giải thích của Triệu Khách, lúc này Lộ Hạo mới giãn hàng lông mày.

Vương Linh Linh cất bước đi lên phía trước, nhưng lúc đi đến ngã rẽ đột nhiên có một bàn tay thò ra từ trong hẻm nhỏ bên cạnh, bàn tay lớn kia tóm lấy cổ tay Vương Linh Linh.

“Đừng đi!”

Ở dưới góc tường, vẻ mặt Heo mập lạnh lùng nghiêm túc túm lấy tay Vương Linh Linh: “Kéo ta một cái, chân tê.”

“Ông…”

Cửa phòng bị đẩy ra, một mùi thơm ngát không diễn tả được đập vào mặt, mùi thơm cũng không gay mũi lại khiến Triệu Khách nhíu mày, hiển nhiên không quá thích mùi thơm này.

“Tất cả vào đi, sân nhà này là sản nghiệp của ta, tạm thời vẫn được tính là an toàn.”

Lộ Hạo đi vào, ra hiệu đám người Triệu Khách ngồi xuống.

Sau khi Triệu Khách liếc mắt đánh giá căn phòng một chút, chú ý tới bố cục trong phòng cũng ngồi xuống theo.

Heo mập và Vương Ma Tử đi theo sau lưng Triệu Khách, Vương Linh Linh thì nghiêng người dựa vào cạnh cửa, không định đi vào trong phòng.

“Lợi hại, nhanh như vậy đã có thể đặt mua sản nghiệp ở chỗ này, xem ra ngươi đã đến nơi này rất lâu.”

Heo mập ngồi xuống bên cạnh Triệu Khách dò hỏi, đồng thời đánh giá căn phòng này, lầu nhỏ ba tầng, cửa riêng sân vườn, thật sự có chút hương vị vùng sông nước Giang Nam.

“Ừm, cũng không bao lâu, chắc khoảng mười bảy ngày đi, dù sao muốn để một lão đầu chết bất đắc kỳ tử cũng không thể chết quá đột ngột.”

Lộ Hạo nghiêm túc tính toán thời gian.

“Lão đầu chết bất đắc kỳ tử??”

Heo mập hơi ngơ ngác, nhưng Triệu Khách và Vương Ma Tử lập tức hiểu rõ ý của Lộ Hạo.

Nhìn cách trang trí ngoài sân và trong phòng liền biết nơi này có một nam chủ nhân cẩn thận trang trí, tám chín phần mười là Lộ Hạo dựa vào sắc đẹp khiến lão đầu kia… Tóm lại quá trình không cách nào nói tỉ mỉ, dù sao Triệu Khách và Vương Ma Tử cũng có thể nghĩ ra được.

“Được rồi, đừng nói chuyện tào lao nữa, ta nói lại tình huống trước đã.”

Lộ Hạo vỗ tay ngồi xuống trước mặt ba người Triệu Khách: “Sau khi thần bí chi địa mở ra được khoảng ba ngày, đã có người treo một tấm treo thưởng ở trong Quỷ thị, mục tiêu của treo giải là ngươi.”

Lộ Hạo chỉ vào Triệu Khách tiếp tục nói.

“Ba đoàn đội lâu năm Băng Tiếu, Mân Côi, Tri Chu đã sớm tập trung lại ở chỗ này sau ngày thứ hai mở ra thần bí chi địa, ba đám liên thủ lại, trên cơ bản đã phong tỏa đường rời khỏi nơi này, hiện tại chỗ này chỉ có thể vào không thể ra.”

“Không thể ra?”

Triệu Khách cau mày thành một đoàn, thậm chí trong mắt đã sinh ra một luồng lệ khí.

So sánh với việc rời khỏi nơi này, Triệu Khách không quan tâm truy nã gì đó, treo thưởng gì đó.

Hắn chỉ một lòng muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, lại không ngờ Lộ Hạo nói cho hắn biết đường ra đã bị phong tỏa, không cách nào rời đi!

“Ngươi không hỏi treo thưởng gì sao?”

“Treo thưởng?”

Triệu Khách hơi nhướn mày: “Treo thưởng lớn đến mức nào??”

Lộ Hạo suy nghĩ một chút, chỉ duỗi ra bốn ngón tay: “Tiền, có thể, thông, thần.”

Tâm trạng Triệu Khách hơi trầm xuống, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị, tuy không nói con số, nhưng bốn chữ này đã cho thấy con số này đã không chỉ đơn giản là một dãy số.

Làm một cách so sánh đơn giản, ngươi nói cái gì mạnh hơn quyền lợi và tài phú?

Phần lớn mọi người đều có khuynh hướng quyền lợi, nhưng trên thực tế khi tài phú đạt tới trình độ nào đó, tiền chẳng khác nào quyền lợi, nhưng quyền lợi chưa chắc tương đương với tiền.

Thậm chí ở trong hiện thực, nơi nào cũng có ví dụ như vậy, điển hình nhất là nước Mỹ, sau lưng một tổng thống liên quan đến một, thậm chí mấy tập đoàn tài chính lớn chống đỡ.

Thậm chí những tập đoàn tài chính này có năng lực khống chế một số chính sách của tổng thống.

Afghanistan, Iraq, Nga, không một cái nào không có bóng dáng của tập đoàn tài chính.

Không nói đến những quốc gia lớn này, chỉ nói đến Oscar, cho dù là phim điện ảnh cực tốt cũng cần dùng tiền bỏ phiếu, đây gần như là bí mật công khai.

Ở trong thế giới người đưa thư tất nhiên không tàn khốc như hiện thực, tuy nơi này không coi trọng văn minh nhưng mọi người coi trọng quy tắc.

Bình Luận (0)
Comment