Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1844 - Chương 1844 - Thật Trùng Hợp (2)

Chương 1844 - Thật trùng hợp (2)
Chương 1844 - Thật trùng hợp (2)

Chỉ không ngờ lại gặp được ở nơi này, vừa bắt đầu đã thấy hình ảnh Lộ Hạo làm việc.

Lúc này điều duy nhất khiến Triệu Khách cảm thấy may mắn, đó là người muốn anh hùng cứu mỹ nhân không phải hắn.

Thử nghĩ mà xem, sau khi hắn xông vào trong, hai người nhìn vào mắt nhau, vẫn là tình cảnh ban đầu, vẫn là hình ảnh ban đầu, chỉ có điều từ hầm ngầm biến thành hẻm nhỏ, từ người bị hại biến thành người thực hiện.

Chỉ nghĩ đến hình ảnh đó thôi cũng khiến cả người Triệu Khách nổi da gà.

Đã không tránh được, Triệu Khách cũng chỉ có thể miễn cưỡng mỉm cười quay đầu lại, ánh mắt cẩn thận nhìn lên.

Dáng người của Lộ Hạo không cao, không hề trang điểm đậm như một vài lão đại nữ trang, người lại trông rất thanh tú tự nhiên.

Khuôn mặt như trứng ngỗng, mắt to mi dài, mũi xinh xắn, nhìn có phong tình của con gái rượu.

Huống hồ, lúc này còn mặc quần áo nữ nhân, tuy mộc mạc nhưng lại làm nổi bật da thịt như mỡ đông.

Thần bí chi địa lần này không có công năng ngụy trang như không gian khủng bố, có thể nói tất cả mọi người đều thể hiện ra khuôn mặt thật ở trong hiện thực.

Cũng không có khả năng xuất hiện việc nam nhân biến thành nữ nhân, nữ nhân biến thành nam nhân.

Nhưng lúc này Lộ Hạo đứng ở trước mặt hắn, sau khi Triệu Khách cẩn thận quan sát một hồi lâu, ngạc nhiên không hề nhận ra nữ nhân trước mắt là nam mặc nữ trang.

Đặc biệt là Vương Ma Tử còn nói thứ đồ chơi kia to hơn hắn ta.

Nhưng đặt ở trên người Lộ Hạo này, nếu không phải Triệu Khách biết được thân phận của Lộ Hạo, e rằng thật sự không thể tin được.

“Ha ha, trùng hợp, thật sự trùng hợp!”

Triệu Khách cười ha hả, che giấu vẻ xấu hổ trên mặt, nhưng lại không biết nên nói cái gì nên chỉ có thể tùy ý nói sang chuyện khác.

“Sao ngươi lại nhận ra ta, ta không nhớ ngươi từng thấy bộ mặt thật của ta mới đúng, đặc biệt là dáng vẻ hiện tại của ta.”

Triệu Khách nói xong lại chỉ cái đầu trọc của mình, với dáng vẻ hiện tại của hắn, dù là Tề Lượng cũng chưa chắc có thể lập tức nhận ra hắn.

Nhưng dường như mỗi lần Lộ Hạo gặp được hắn, đều có thể nhanh chóng phát hiện ra thân phận thật của hắn, sự nghi ngờ này đã quấy nhiễu Triệu Khách rất lâu.

“Ta vốn là người đưa thư hệ linh hồn, phân biệt tìm người đều là bản lĩnh giữ nhà của ta, chúng ta lại là người quen biết đã lâu, chúng ta còn quen thuộc như vậy, ta lại nhìn nhầm cả linh hồn của ngươi mới gọi là kỳ quái.”

Lộ Hạo vừa nói như vậy, Triệu Khách mới nhớ đến, không sai, nhớ kỹ lúc ở Đại Hạ, hắn còn nhờ Lộ Hạo tìm nữ khoa học gia kia giúp hắn.

Đúng như hắn ta đã nói, nếu Lộ Hạo muốn tìm một người sẽ dễ dàng hơn người khác rất nhiều.

“Rất quen??”

Dường như Vương Ma Tử đứng bên cạnh đã bắt được trọng điểm gì đó, hắn ta nhìn Triệu Khách, trong đầu đã không nhịn được bắt đầu vẽ lên một vở kịch có nội dung cốt truyện to lớn.

Ánh mắt Lộ Hạo đánh giá Triệu Khách từ trên xuống dưới, đặc biệt sau khi chú ý đến cái còng chân ở trên chân Triệu Khách, không nhịn được trêu chọc: “Vì sao mỗi lần ta nhìn thấy ngươi, ngươi luôn chật vật như vậy.”

Triệu Khách: “Ây…”

Triệu Khách nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Không có cách nào, ngươi luôn chạy đến lúc ta chật vật nhất, không phải sao.”

Lộ Hạo nghe vậy lại nhìn về phía Vương Ma Tử, đôi mắt sáng ngời, đôi môi màu hồng cong lên mỉm cười, khuôn mặt như hoa đào, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Vương Ma Tử.

“Vừa rồi ngươi đi vào, không phải… Muốn cứu ta chứ.”

Nếu đổi lại là người khác nói giọng điệu nũng nịu như thế, chắc chắn lúc này Vương Ma Tử sẽ sung sướng tung bay.

Nhưng đổi lại là Lộ Hạo, Vương Ma Tử chỉ cảm thấy lông tơ trên người dựng đứng, đầu như trống lúc lắc: “Không không không, không phải, không phải.”

“Không phải?”

Lộ Hạo ngây người một lúc, vẻ mặt cổ quái nói: “Chẳng lẽ… Ngươi muốn đi vào thêm chân?”

Khuôn mặt Vương Ma Tử lại càng đen hơn, thêm một chân?

Nếu không phải hắn ta biết trạng thái hiện tại của mình không đánh lại Lộ Hạo, e rằng cũng không nhịn được muốn xông lên đấm cho Lộ Hạo một cái, trong lòng mắng to: “Thêm một chân con bà ngươi.”

Tuy trong lòng mắng to, nhưng ngoài miệng lại vội vàng phủ nhận: “Không không không, ta đi nhầm, đúng, đi, đi, đi nhầm.”

“Hừ, nam nhân, nói một đằng nghĩ một nẻo!”

Đối mặt với lời giải thích gượng gạo của Vương Ma Tử, Lộ Hạo thu lại nụ cười, khinh thường so đo cùng Vương Ma Tử.

Hắn ta vẫy tay ra hiệu đám người Triệu Khách đi theo hắn ta: “Đi thôi, nơi này không phải chỗ nói chuyện, chuyển sang chỗ khác tâm sự!”

Vương Ma Tử đứng bên cạnh cẩn thận kéo Triệu Khách lại, nháy mắt mấy cái, ánh mắt đầy nghi ngờ nhìn về phía Triệu Khách.

Dù sao đối phương là người đưa thư trung cấp, còn là người đưa thư hệ linh hồn quỷ dị hiếm thấy, đơn giản là khắc tinh của người đưa thư hệ cận chiến.

Cho dù là thời kỳ toàn thịnh của hắn ta, cũng phải vô cùng cẩn thận.

Chẳng may ra tay, chỉ dựa vào trạng thái hiện tại của hai người, e rằng không có cả tư cách để ra tay.

Vương Ma Tử cũng không muốn trình diễn hình ảnh thảm thiết như man lực sĩ vừa rồi.

Đối mặt với sự lo lắng của Vương Ma Tử, Triệu Khách gật đầu tỏ vẻ không cần.

Bình Luận (0)
Comment