Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1848 - Chương 1848 - Heo Mập Quy Phục (2)

Chương 1848 - Heo mập quy phục (2)
Chương 1848 - Heo mập quy phục (2)

Nếu Triệu Khách đã đồng ý chuyện gì, chắc chắn sẽ nghĩ cách làm được.

Điều này đã được chứng minh trong không gian khủng bố lần trước, mặc dù có phần lợi dụng nhưng hắn ta thật sự hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, nhiệm vụ chi nhánh, thuận lợi hoàn thành hết nhiệm vụ rời đi.

Nếu không với tình huống lúc đó, hắn ta có thể còn sống rời đi hay không cũng là một ẩn số.

Chỉ với điều này, Heo mập rất tin tưởng Triệu Khách.

Đây cũng là lý do vì sao biết Triệu Khách là Vương Cẩu Tử bị đặt trên hạng nhất Huyền Thưởng Bảng cùng Dương Vạn Tài.

Hơn nữa, lúc này còn là thịt Đường Tăng trong mắt mọi người, lại vẫn lăn lộn chung với Triệu Khách.

Heo mập không giấu giếm nói rõ ràng mọi chuyện.

Ngay cả Vương Ma Tử đứng bên cạnh cũng cảm thấy ngạc nhiên, cương thi cũng có thể trở thành người đưa thư?

Quả nhiên, bí mật ẩn trong người đưa thư thật sự khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên.

“Hừ, con đàn bà bên cạnh Tề Lượng cũng không phải là người.”

Heo mập nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Vương Ma Tử, vẻ mặt ghét bỏ nói.

Triệu Khách suy nghĩ một chút, vung tay ném đi.

Heo mập vô thức cảm giác có thứ gì bị ném qua, vội vàng đưa tay nhận lấy, lại ngẩn ngơ nhìn.

“Ngươi…”

Heo mập cầm thứ kia trong tay lập tức có thể cảm nhận được trên người mình có sự dao động không giống bình thường, không cần thu vào sách tem, Heo mập cũng có thể phán đoán ra thứ này chắc chắn là tinh hoa long mạch.

“Ngươi cứ cho ta như vậy??”

Vốn tưởng tính cách Triệu Khách xảo trá, chắc chắn phải đưa ra rất nhiều hiệp nghị bá vương, hoặc phải khiến hắn ta trả giá rất nhiều mới được.

Không ngờ, Triệu Khách lại đã cho mình?

Ngay cả cái rắm cũng không thả??

Đây là Vương Cẩu Tử hèn hạ vô sỉ, hạ lưu không từ thủ đoạn mà mình quen biết?

“Cho ngươi, tránh để ngươi nhớ mong.”

Triệu Khách nói xong, dường như căn bản không coi tinh hoa long mạch kia ra gì, cất bước tiếp tục đi về phía trước.

“Này, ngươi biết đây là thứ gì không? Không phải cải trắng đâu.”

Heo mập lại ngơ ngác đuổi theo, giữ chặt cánh tay Triệu Khách nói nhỏ: “Ngươi đưa ra điều kiện đi, nếu ngươi cứ cho ta như vậy, trong lòng ta không yên được.”

Nếu đổi lại là người khác, Heo mập sẽ không nói hai lời, xoay người bỏ chạy, có lợi mà không chiếm mới là kẻ ngu.

Nhưng Heo mập nói thật, hắn ta hơi sợ lợi ích của Vương Cẩu Tử.

Thật ra người với người chính là như vậy, hiếp yếu sợ mạnh là thiên tính, ở trong không gian khủng bố phần thiên tính này càng không kiêng nể gì cả.

Nếu người này còn mạnh hơn ngươi, thậm chí ngươi biết được thủ đoạn tàn nhẫn vô tình của người này.

Cho ngươi chiếm lợi ích, ngươi chưa chắc đã bằng lòng.

“Điều kiện!”

Triệu Khách nhíu mày, cười như không cười nói: “Xem ra ngươi không định làm đồng đội với ta?”

Heo mập: “Ầy… Không phải, ta…”

“Ta cho ngươi thứ này, ngươi bằng lòng thì liều mạng với ta một lần, nếu ngươi không bằng lòng, có thể rời đi bất cứ lúc nào.”

Tên Heo mập này, nói hắn ta là cỏ đầu tường cũng là cất nhắc hắn ta.

Người khác không biết, sao Triệu Khách lại không rõ con lợn này là một khối u ác tính.

Ngược chiều gió đâm ngươi một đao có tính là gì, dù hắn ta thuận theo cũng có thể đứng sau lưng chơi ngáng chân ngươi.

Hiện tại Triệu Khách cũng không phải người đưa thư, không có cách nào ký kết khế ước đoàn đội với Heo mập.

Hắn căn bản không dùng được tinh hoa long mạch, không phải Triệu Khách chưa thử thứ đồ chơi này, nhưng con mắt trước ngực hắn căn bản không có bất kỳ phản ứng gì, Nhiếp nguyên thủ cũng không có cách nào rút ra năng lượng gì.

Huống hồ, Heo mập đã tự thừa nhận tầm quan trọng của thứ này với hắn ta không thua gì một con tem hoàng kim.

Nếu ngươi là Heo mập, phát hiện Triệu Khách đã biến thành con thú bị nhốt lại, hy vọng chạy trốn càng ngày càng xa vời, trên tay còn cầm thứ mà mình nhất định phải có được, ngươi sẽ làm thế nào?

Đổi vị trí suy nghĩ một cách đơn giản thật ra không khó hiểu ra, bây giờ Heo mập không trở mặt với hắn là vì hắn còn chưa đi đến một bước kia.

Thật sự đến lúc đó, thanh Sát trư đao Heo mập này sẽ đâm hắn một cái từ sau lưng.

Hết lần này đến lần khác, hiện tại Triệu Khách còn cần dùng Heo mập, đừng nói một cái tinh hoa long mạch, dù là tem hoàng kim thì Triệu Khách cũng bỏ được.

Tinh hoa long mạch cái gì, tem hoàng kim cái gì, nếu Triệu Khách quan tâm những thứ này, sao có thể tự phế tem bản mệnh, lựa chọn bí quá hóa liều.

Triệu Khách chỉ có một mục đích là giết ra ngoài, rời khỏi nơi này, dẫn theo nữ nhân mà lão đầu tử đau khổ tìm kiếm cả đời trở về!

Về phần người cản trước mặt hắn, là ngươi hay quỷ, dù là thần tiên, chỉ cần những người này dám cản đường đều… Giết!

Một vòng lệ khí tuôn ra từ sâu trong con ngươi Triệu Khách, lạnh nhạt nhìn chằm chằm Heo mập.

Heo mập đã gặp nhiều ánh mắt hung ác dữ tợn như rắn độc, trong không gian khủng bố chưa bao giờ thiếu người tàn nhẫn.

Cho dù là Ngao Liệp đoàn trưởng Liệp Cẩu đoàn, Heo mập cũng không sợ.

Nhưng không có một đôi mắt nào kiên quyết và cứng cỏi như Triệu Khách, khiến Heo mập càng ngày càng cảm thấy lo lắng và sợ hãi.

“Ngươi đã cầm đồ, không muốn thì ngươi cứ đi, nhưng nếu dám đâm đao sau lưng…”

Bình Luận (0)
Comment