Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1878 - Chương 1878 - Canh Xương Hầm (2)

Chương 1878 - Canh xương hầm (2)
Chương 1878 - Canh xương hầm (2)

Lời nói của Cam Hoa khiến hai tên đầu bếp đứng bên cạnh Triệu Khách thay đổi sắc mặt, vẻ mặt trở nên khó coi.

Sở Hương Vân nhìn thoáng qua Âu Dương Xu, thấy Âu Dương Xu không nói gì lại xua tay: “Hiếm khi nào khách quý đến nhà, vậy cứ làm thế đi, ta tin tưởng trù nghệ của hai vị đại sư phụ này.”

Lời nói của Sở Hương Vân lại khiến trong lòng hai vị đầu bếp lạnh lẽo, dù sao mình cũng nấu ăn trong phủ thành chủ nhiều năm như vậy, tận tâm tận lực, không có công lao cũng có khổ lao.

Lại không ngờ, mạng của mình còn không bằng một câu nói thiếu suy nghĩ của những kẻ ngoại lai này.

Triệu Khách cau mày, ánh mắt nhìn về phía Dương Vạn Tài và mấy người Cam Hoa, sau khi thấy biểu cảm vô tình hay cố ý trên mặt bọn họ, lập tức hiểu rõ suy nghĩ của đám người này.

Đây rõ ràng muốn đào hố cho hắn, sợ hắn không dốc hết sức đối phó?

Nếu không, đây là một mũi tên bắn hai con chim, nếu hắn làm tốt chứng minh được tạo nghệ trên mặt trù nghệ của hắn, gián tiếp chứng minh thân phận của hắn.

Tiếp theo, ăn có ngon hay không, bọn họ có nhiều người như vậy, nói hai vị đầu bếp còn lại nấu ngon hơn hắn, vậy hắn có thể nói cái gì?

Nếu quá nửa người ngồi ở đây đều nói khó ăn, những người còn lại sẽ vì một tên đầu bếp, đi đắc tội mấy vị khách quý ngồi đây sao??

Tin tưởng, nếu có thể mượn tay Sở Hương Vân giết hắn, mặc kệ hắn có phải Vương Cẩu Tử hay không, đều là trăm lợi không có một hại.

“Ha ha, chỉ chút thủ đoạn này, không phải quá coi thường ta rồi sao.” Triệu Khách cười lạnh trong lòng.

“Một canh giờ, chuẩn bị bắt đầu đi.”

Sở Hương Vân nói xong lời này, chỉ thấy bên ngoài đại điện cũng đã chuẩn bị xong ba cái bếp lò, trên cơ bản đã chuẩn bị đầy đủ tất cả tài liệu.

Quản sự nhận lấy nén hương dài từ trên tay người hầu, cắm vào trong lư hương.

Nén hương dài này rất đặc biệt, sau khi đốt hết là thời gian một nén nhang.

Một canh giờ bằng hai tiếng, đối với một vị đầu bếp đủ tiêu chuẩn, nấu một món trong hai tiếng đã là thời gian đầy đủ.

Nhưng Triệu Khách còn chưa hành động, hai vị đại sư phụ bên cạnh đã vội vàng đi đến trước bếp lò, bắt đầu bận rộn.

Dù sao việc này liên quan đến mạng nhỏ của bọn họ, không ai dám qua loa sơ suất.

Triệu Khách lại không vội vàng ra tay, xoay người đi đến trước những nguyên liệu nấu ăn kia cẩn thận nghiên cứu một lượt, tiện tay chọn lựa một số nguyên liệu nấu ăn.

“Ồ!”

Thấy Triệu Khách chọn lựa nguyên liệu nấu ăn, vẻ mặt một vài người hơi khác lạ.

“Xương??”

Cho dù là người không hiểu về trù nghệ, thấy Triệu Khách lựa chọn nguyên liệu nấu ăn này cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.

Một con gà già, hai cây xương trâu, nguyên liệu mà Triệu Khách chọn lựa lại đơn giản như vậy??

Vẻ mặt đám người Cam Hoa lập tức trở nên kỳ quái, Âu Dương Xu không nhịn được siết chặt nắm đấm, trong lòng cũng trở nên căng thẳng, nếu không phải vì không cho phép, hắn ta cũng muốn xông lên đánh Triệu Khách một cái.

Đây là việc liên quan đến đồ đệ ngoan của mình có thể hoàn thành tu tập Thanh Dao phú hay không, tên ngốc này lại làm ẩu như thế.

“Ha ha ha, ngươi dự định nấu canh? E rằng thời gian không đủ.”

Vị đại sư phụ trong phủ thành chủ không chút kiêng dè mỉa mai Triệu Khách.

“Con gà mái này cũng không tệ, ta cũng muốn đề nghị ngươi làm gà ăn mày, biết đâu thời gian cũng còn kịp, cũng phù hợp với thân phận của ngươi.”

Thấy Triệu Khách lại chọn lựa nguyên liệu nấu ăn đơn giản như vậy, trên mặt hai người không khỏi lộ ra nụ cười.

Lần này có thể tỷ thí trước mặt đông đảo khách quý, tất nhiên phủ thành chủ đã chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu nấu ăn trân quý.

Nhưng Triệu Khách lại lựa chọn nguyên liệu nấu ăn bình thường nhất, thật sự khiến người ta thấy hơi bất ngờ.

“Cố lên!”

Tiểu Gia Ngọc đứng cách đó không xa vung bàn tay lên với Triệu Khách, so sánh với vẻ mặt nặng nề của Camilleri, Gia Ngọc căn bản không có bất kỳ lo lắng gì.

Dường như đối với nàng, trên thế giới này không có ai nấu ăn ngon hơn Triệu Khách.

“Hắc hắc!”

Triệu Khách vẫy tay với Gia Ngọc, nhấc con dao thái trên bàn lên.

Trong nháy mắt con dao nằm trong tay, ánh mắt Triệu Khách lập tức trở nên sắc bén, một dao cắt dọc theo xương ngực nhô ra, con dao thái này lại không rời khỏi phần thịt.

Cắt bỏ phần xương ngực, thịt gà và xương cốt cũng dần tách ra.

Dường như thứ nằm trên tay Triệu Khách không phải một con dao thái, mà là một cây bút lông, con gà trên bàn lại hóa thành trang giấy.

Tài dùng dao nước chảy mây trôi, bay bổng khó lường, tùy ý tự nhiên ở trên trang giấy, lại còn là một nét mà thành.

Tuy cách chọn lựa nguyên liệu nấu ăn của Triệu Khách khiến cả đám người thấy buồn cười, nhưng lại thần không biết quỷ không hay, không tự chủ được tập trung ánh mắt vào lưỡi dao trên tay Triệu Khách.

Dường như quá trình này là đang nhìn điệu múa trên mũi dao.

So sánh ra, hai vị đầu bếp khác bận rộn đến khí thế ngất trời, mặc dù hành động có thứ tự nhưng bọn họ đứng cùng một chỗ với Triệu Khách lại có vẻ tay chân vụng về.

Xem Triệu Khách lại xem bọn họ, luôn cảm thấy càng xem càng khó chịu.

Ngay cả tiếng động mà bọn họ tạo ra lúc chặt thịt cũng cảm thấy chói tai, không có so sánh thì không có tổn thương, trèo cao đạp thấp là thiên tính của con người.

Bình Luận (0)
Comment