Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1906 - Chương 1906 - Thiên Tài A Lãng (2)

Chương 1906 - Thiên tài A Lãng (2)
Chương 1906 - Thiên tài A Lãng (2)

Rốt cuộc trên tay có bao nhiêu con tem cường đại, không ai biết rõ.

Đi vào cùng với Dương Vạn Tài còn có người thần bí che kín cả người dưới áo bào đen.

Trong khoảng thời gian này, hắn ta như biến mất vào hư không, về phần đang làm cái gì thì không ai biết rõ, nhưng đoán trước cũng có liên quan đến kế hoạch của Dương Vạn Tài.

Ánh mắt Dương Vạn Tài nhìn chằm chằm vào mây lửa ở đằng xa.

“Tem năng lực hoàng kim là ngũ giai, trừ khi trên tay có tem hoàng kim, nếu không chẳng ai có thể phát huy ra lực lượng ngũ giai.”

Nhắc tới ngũ giai, dù là trong lòng đám người Cam Hoa cũng không nhịn được mong chờ, nhưng không có tem hoàng kim, bọn họ chỉ có thể dừng bước ở tứ giai.

Một khi đạt tới ngũ giai, đã có đủ vốn liếng khiêu chiến những nhân vật lớn kia.

Về phần lục giai thì chỉ là truyền thuyết, cũng giống như nhân vật lớn người đưa thư cao cấp kia.

Một địa vị mà bọn họ chỉ có thể ngửa đầu lên nhìn, không dám mơ tưởng.

Dương Vạn Tài quay đầu, ánh mắt nhìn về phía Cam Hoa: “A Lãng còn trẻ đã có thực lực như vậy thật khiến người ta hâm mộ, nếu tương lai có duyên, có lẽ cũng có tư cách trở thành người đưa thư cao cấp.”

Cam Hoa ngạc nhiên, chợt gật đầu cười rộ lên.

Đúng vậy, A Lãng là một thiên tài, trong hiện thực cũng là một học bá.

Tuyệt đối đừng cảm thấy kiến thức học tập trong hiện thực không có tác dụng trong không gian khủng bố.

A Lãng cũng là một người lợi dụng kiến thức hiện thực, phát huy một con tem bình thường đến uy lực của con tem cấp bạch ngân, vậy mới bị Cam Hoa một phát nhìn trúng mời làm trợ thủ đắc lực.

Ngay lúc Cam Hoa đang đắc ý, Dương Vạn Tài đột nhiên nói sang chuyện khác, trong hai con ngươi dưới hàng mày kiếm thoáng qua sự lo lắng; “Nếu ta đoán không nhầm, tuy A Lãng có thể phát huy ra năng lực chuẩn ngũ giai, nhưng khuyết điểm của hắn rất trí mạng, vật cực tất phản.”

Dương Vạn Tài nói đến chỗ này thì không nói tiếp nữa.

Cho dù như vậy, vẻ mặt Cam Hoa cũng không dễ nhìn lắm, dù sao trong lúc vô tình Dương Vạn Tài đã để lộ ra rất nhiều bí mật của A Lãng.

Trên thực tế, cũng như Dương Vạn Tài đã nói, loại năng lực Dẫn lôi thuật của A Lãng là do hắn ta tự tạo ra.

Ai có thể ngờ, Dẫn lôi thuật có uy lực hung hãn chỉ là hai con tem bình thường, cộng thêm phối hợp một thanh lôi kích cấp bạch ngân lại tạo ra uy lực này.

Còn Hỏa Phượng liệu nguyên cũng là năng lực do A Lãng tự mình tạo ra, năng lực rất cường đại, chuẩn ngũ giai, thậm chí tiêu hao ít đến đáng sợ.

Nhưng cái giá phải trả cũng khiến thân thể A Lãng không thể nào tiếp nhận gánh nặng của con tem khác.

Hắn ta thôn phệ hơn mười loại tem cải thiện thân thể đặc chất, hoàn toàn từ bỏ bất kỳ con tem mang theo tính công kích, tính phụ trợ gì.

Chỉ có làm vậy mới có thể bảo đảm thân thể của hắn ta có thể duy trì được trạng thái siêu phụ tải này.

Nói một cách khác, A Lãng từ rất nhiều hệ tem, tự mình tổ hợp một loại riêng, không ai có thể bắt chước, cũng không phải ai cũng có thể vượt qua.

Vì ngoại trừ A Lãng, cũng chỉ có thiên tài khác hẳn những người bình thường bọn họ mới có cách tổ hợp con tem này.

“Ồ!”

Lúc này, vẻ mặt Dương Vạn Tài đột nhiên trở nên cổ quái: “Không đúng!”

Ánh mắt mọi người không nhịn được nhìn về phía Dương Vạn Tài.

Vẻ mặt Dương Vạn Tài trở nên rất cổ quái, quay đầu nhìn về phía Cam Hoa: “Quỷ thị không gửi cho ta bất kỳ nhắc nhở gì về việc hoàn thành điều kiện treo thưởng, nói cách khác có lẽ Vương Cẩu Tử chưa chết.”

“Không thể nào!”

Đôi mắt Cam Hoa trợn tròn, nhảy dựng lên từ trên ghế như gắn mô tơ vào đít.

Năng lực chuẩn ngũ giai, dù là người đưa thư trung cấp cũng có thể miếu sát, Vương Cẩu Tử không thể không chết.

“Tài thần, ngài xác định không nhận được bất kỳ nhắc nhở gì từ Quỷ thị? Có phải sách tem của ngài có quá nhiều tin tức? Không chú ý đến không?”

Thiệu Băng cau mày dò hỏi.

Vẻ mặt Dương Vạn Tài cứng đờ, trên mặt xuất hiện ba phần không vui: “Cần ta mở sách tem của ta ra cho ngươi xem không?”

Dương Vạn Tài vừa nói xong lời này, người áo đen thần bí sau lưng đã im hơi lặng tiếng che chắn Dương Vạn Tài sau lưng.

“Điều này…”

Sắc mặt Thiệu Băng lạnh băng, hắn ta chỉ nhân cơ hội thăm dò một chút, không ngờ Dương Vạn Tài lại nhạy cảm phát hiện được ý đồ của mình.

Cũng may Đại Mi kịp thời tiến lên, hòa giải: “Tài thần, sao ngài có thể nghĩ như vậy, có ai không biết tiền có thể thông thần, e rằng chúng ta sống hết đời cũng không được thấy đồ tốt trong sách tem của ngài, cũng không dám ao ước, ngài nghĩ nhiều rồi.”

“Hừ!”

Dương Vạn Tài phát ra tiếng hừ lạnh từ trong lỗ mũi, chợt nhíu mày, trong mắt hiện ra tia sáng lạnh: “Tiểu tử này không chết chắc chắn đã có biến cố gì đó, chúng ta phải đẩy nhanh kế hoạch, sớm chiếm lấy quyền khống chế Phù Vân thành, đến lúc đó bóp chết hắn chỉ như bóp chết một con kiến.”

Nói đến kế hoạch này, vẻ mặt ba người Cam Hoa trở nên nghiêm túc, trong lòng bọn họ cũng rất thèm muốn bảo vật trong bí địa của Phù Vân thành.

Đặc biệt là Dương Vạn Tài đã suy đoán, có khả năng bảo tàng này không thua gì con tem hoàng kim.

Bình Luận (0)
Comment