Nếu không biết cách giải trừ, chắc chắn sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này.
Nhưng tên to con không ngờ sẽ có một ngày mình thê thảm đến cấp độ hôm nay, bị ép tiến vào trong hộp nhạc mới có thể miễn cưỡng giữ mạng.
Đương nhiên hắn ta biết cách rời đi, nhưng vấn đề là nên làm thế nào mới có thể nói với tên khốn khiến hắn ta vừa hận, vừa oán niệm lại không thể giết chết trước mặt.
Điều duy nhất khiến trong lòng hắn ta thấy may mắn, là cái hộp nhạc này có thể điều chỉnh vũ đạo, hoặc phải nói không chỉ có vũ đạo.
Tuyệt đối đừng xem thường trò đùa quái đản của nữ vu thấp kém đến mức nào.
Thậm chí khiêu vũ là phong cách hài hòa nhất mà hắn ta có thể điều chỉnh tốt trong thời gian ngắn.
Nếu đổi lại là một người khác bị giam vào với Vương Cẩu Tử, hắn chắc chắn sẽ dùng cách ác độc nhất khiến tên này cảm nhận được cái gì gọi là biết rõ nam vẫn lên, làm loạn mở rộng, đến lúc nam trên nam, cuối cùng thiết bổng thành châm.
Chỉ thấy con mắt duy nhất của tên to con không ngừng liếc lên trên, dường như đang ra hiệu Triệu Khách nhìn lên.
Đáng tiếc, sau khi mặt của hắn ta trải qua thiêu đốt đã hoàn toàn biến dạng, góc độ mà tròng mắt có thể chuyển động không giống với người thường.
Cho nên sau nhiều lần ám hiệu, cuối cùng Triệu Khách mới để ý đến con mắt của tên to con.
“Phía trên?”
Trong lòng Triệu Khách suy đoán, ánh mắt nhìn lên, nhưng trên đỉnh đầu bọn họ ngoại trừ kính thủy tinh trong suốt, căn bản không có thứ gì khác.
“Đợi chút, đó là cái gì??”
Lúc này, Triệu Khách lại để ý đến cái gì đó, ánh mắt nhìn thật kỹ, chỉ thấy trên mặt hộp có một chiếc gương rất đặc biệt.
Triệu Khách nhìn kỹ, dường như trên tấm gương mơ hồ lộ ra hai tia sáng màu xanh nhạt.
Nếu không nhìn kỹ, e rằng căn bản không thấy rõ lắm.
Triệu Khách tỉ mỉ quan sát hai tia sáng này, phát hiện một tia trong đó đang không ngừng nhảy lên, nhưng một tia khác vẫn luôn giữ trạng thái bất động.
“Ô ô ô!”
Sau khi tên to con thấy Triệu Khách chú ý đến tia sáng này, lại mở miệng thu hút sự chú ý của Triệu Khách.
Triệu Khách bắt đầu không hiểu, rốt cuộc tên to con muốn biểu đạt ý gì.
Ánh mắt nhìn về phía tên to con một lát, Triệu Khách ngạc nhiên, hắn vốn là người có suy nghĩ nhạy bén, sau khi quan sát tên to con một khoảng thời gian ngắn, đã phát hiện rõ ràng hành động của tên to con không giống mình.
Điệu nhảy của hắn ta càng tự nhiên hơn hắn, chứ không phải cứng ngắc như thế này, dường như có một sức mạnh lớn lao cứng rắn ép Triệu Khách nhảy như thế.
Có nhiều lúc Triệu Khách phát lực không đúng, suýt nữa vặn gãy eo của hắn.
“Ý của ngươi là, để ta phối hợp nhảy với ngươi??”
Dường như Triệu Khách đã hơi hiểu ý của tên to con, thử dò hỏi.
Ánh mắt tên to con sáng ngời, điên cuồng nháy mắt với Triệu Khách mấy cái.
Sau khi Triệu Khách suy nghĩ một lúc, cố gắng gật đầu.
Triệu Khách chậm rãi nhắm mắt lại, đồng thời kích hoạt nhân cách Cao ngạo, bàn về khiêu vũ bản thân Triệu Khách không được, nhưng Cao ngạo tuyệt đối là người trong nghề.
Chỉ có điều tư duy của nhân cách Cao ngạo đã bị hắn cắn nuốt hết, Triệu Khách chỉ có thể dùng một cách ngu đần đó là khiến suy nghĩ của hắn trở nên buông thả, kích phát nhân cách Cao ngạo đến mãnh liệt nhất.
Tên to con thấy Triệu Khách đột nhiên nhắm mắt lại không khỏi ngạc nhiên, không biết tên Vương Cẩu Tử này đang giở trò gì.
Ngay lúc tên to con đang ngạc nhiên, Triệu Khách lại mở choàng mí mắt ra.
Trong đôi mắt đen trắng rõ ràng kia càng ngày càng trống rỗng vô thần, quái dị như một người đang ngơ ngẩn.
Tuy ánh mắt Triệu Khách trống rỗng, nhưng trên khuôn mặt gầy gò lại không khỏi sinh ra một nụ cười rất quỷ dị.
Hắn nháy mắt với mình, vẻ mặt yêu mị kỳ lạ, thậm chí hắn ta có thể cảm giác vốn vòng eo của Triệu Khách cứng ngắc, nhưng theo đó lại trở nên mềm mại hơn.
“Tên này???”
Đột nhiên, trong lòng tên to con lại sinh ra một dự cảm vô cùng không tốt.
“Tạp gia đã đến!”
Triệu Khách mỉm cười bắt niêm hoa chỉ, giọng nói dài nhỏ the thé hoàn toàn như biến thành người khác, khiến tên to con cảm thấy da đầu tê dại, thân thể run lên, không khỏi nổi đầy da gà.
…
Cùng lúc đó, A Lãng đứng ở giữa không trung cau mày, vững vàng hạ xuống đất.
Tất cả mọi thứ trước mắt biến thành tro tàn, chỉ có một món đồ lông tóc không tổn hao gì trong ngọn lửa, đó là một cái hộp.
“Là đạo cụ??”
A Lãng chưa bao giờ thấy món đạo cụ này, rút lôi kích gọi ra một tia chớp bổ vào cái hộp.
“Ầm ầm…”
Ánh sáng mạnh chói mắt khiến xung quanh biến thành ban ngày trong nháy mắt.
Một đạo hồ quang điện thiêu đốt trong không khí nhắm đánh vào cái hộp, nhưng cái hộp vẫn bình yên vô sự.
Đây cũng không phải điều bất ngờ với A Lãng, Hỏa Phương liệu nguyên của hắn ta có lực sát thương chuẩn ngũ giai cũng không thể phá hủy cái hộp này.
Lôi thuật gọi ra có uy lực cao nhất cũng chỉ là tứ giai, càng không có khả năng phá hủy cái hộp này, chỉ là A Lãng muốn xác nhận một chút mà thôi.
“Trạng thái vô địch!”
Thấy thế, trong lòng A Lãng cảm thấy nặng nề, hắn ta biết trong không gian khủng bố luôn có một vài loại đạo cụ rất quái dị, có thể sinh ra trạng thái vô địch.