Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1913 - Chương 1913 - Ai Đang Mạo Danh Ta (2)

Chương 1913 - Ai đang mạo danh ta (2)
Chương 1913 - Ai đang mạo danh ta (2)

Heo mập càng muốn nói chuyện lại càng nói không lên lời, gấp đến độ ho khan nhiều hơn.

Thấy thế, trong lòng Triệu Khách khẽ dao động, vung Nhiếp nguyên thủ vồ một cái vào cổ họng Heo mập, lấy ra một ngụm nước bọt đang kẹt trong khí quản.

Trong chốc lát, cổ họng Heo mập thông thuận, cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều, dù cương thi không sợ bị sặc chết nhưng ho khan dữ dội vẫn thấy rất khó chịu.

“Ngươi nhận ra hắn?” Triệu Khách vặn hỏi.

Đồng thời ánh mắt nhìn về phía tên to con, chỉ thấy trong con mắt duy nhất của tên to con lộ ra chút hoang mang, nhưng cùng lúc cũng im hơi lặng tiếng lùi lại nửa bước, cẩn thận đề phòng.

Nhưng không biết Vương Ma Tử đã đứng bên trái tên to con từ lúc nào, chặn kín đường lùi của tên to con.

Mặc dù hai người không hề trao đổi điều gì, nhưng lúc này ai cũng có thể cảm nhận được giữa đôi bên càng giống cây kim so với sợi râu.

“Nhận ra, nhận ra! Dù hắn có hóa thành tro thì lão tử cũng nhận ra hắn.”

Đôi mắt Heo mập tỏa sáng, kích động đứng lên, đôi mắt nhìn chằm chằm vào vết sẹo trên người tên to con, ánh mắt kia hưng phấn như là Mori Kogoro(1) tìm được hung thủ.

(1) Là một nhân vật phổ biến trong loạt anime và manga Thám tử lừng danh Conan.

Trên khuôn mặt gầy còm nở nụ cười nhe răng, khiến người ta cảm thấy dường như cuối cùng tên này cũng nở mày nở mặt.

Heo mập dùng ngón tay nâng cằm của mình: “Chân tướng chỉ có một.”

Hắn ta chỉ tay về phía tên to con: “Tên này chính là tên khốn ăn một phát hai cái Bánh bao hoàng kim dược, chạy trốn từ trong tay Liệp Cẩu đoàn chúng ta.”

Nói xong lời này, Triệu Khách không khỏi ngạc nhiên, hiển nhiên tên to con càng hơi không kịp trở tay: “???”

Con mắt duy nhất kia nhìn chằm chằm Heo mập, hoang mang, ngạc nhiên, nghi ngờ vô căn cứ, cùng đủ loại cảm xúc thoáng qua từ trong con mắt duy nhất kia rồi biến mất.

Đối mặt với vẻ ngạc nhiên trên mặt tên to con, trên mặt Heo mập nở nụ cười đúng là như thế.

“Không sai, đừng giả vờ, lão tử chỉ nhìn thoáng qua vết thương trên người ngươi đã nhận ra, đặc biệt là vết sẹo thập tự giao nhau ở sau lưng ngươi, lão tử tuyệt đối từng gặp là không quên được.”

Lúc trước, Liệp Cẩu đoàn gần như liều toàn bộ lực lượng của đoàn đội trong không gian khủng bố đó, thấy đã sắp đoạt được một món bí bảo, kết quả một tên Trình Giảo Kim giết ra giữa đường.

Thực lực của tên này thật sự biến thái.

Lúc đó Liệp Cẩu đoàn đang trong trạng thái hưng thịnh tăng lên, lại không giữ được đối phương, ngược lại bị đối phương đánh đến không thở nổi.

Cuối cùng rơi vào tình huống Ngao Liệp lấy ra hết át chủ bài, đối phương lại một hơi nuốt hai cái Bánh bao hoàng kim dược, ung dung phóng khoáng trốn đi thật xa.

Ngao Liệp tức giận một thời gian dài, lúc nào cũng bày ra vẻ mặt đưa đám.

Sau này quay về Quỷ thị tìm hiểu, mới biết được tin tức Bánh bao hoàng kim dược ra đời.

Lúc đó Ngao Liệp vỗ đùi, hận không thể ngửa mặt lên trời hét dài.

Nếu bọn họ có thể sớm biết về cái Bánh bao hoàng kim dược này, tuyệt đối không để tên này ung dung rời đi.

Chuyện này từng lan truyền trong Quỷ thị, rất nhiều người biết Liệp Cẩu đoàn phải chịu thiệt thòi, cũng là chuyện này khiến giá trị của Bánh bao hoàng kim dược tăng vọt.

Tuy tên to con xấu xí trước mặt đã bị hủy hoại khuôn mặt, trên người lại có thêm rất nhiều vết sẹo.

Nhưng Heo mập nhớ rõ lúc tên này giao thủ với Liệp Cẩu đoàn đã bị đánh vỡ quần áo, để lộ ra vết sẹo dữ tợn trên người.

Trong đó vết đao chữ thập ở sau lưng là kiệt tác của lão Lục, một đao khủng bố trảm kim đoạn ngọc, nhưng chỉ cắt ra một vết thương rất nông ở trên người đối phương, trong nháy mắt vết thương đã khôi phục để lại một vết đao chữ thập ở sau lưng.

Đây cũng là lý do vì sao Heo mập vừa mở mắt ra, lần đầu tiên nhìn thấy sau lưng tên to con đã muốn hoảng hốt la lên.

“Ha ha ha, không nhận ra đại gia à.”

Heo mập nhìn nét mặt kỳ quái của tên to con, con mắt duy nhất kia đánh giá từ trên xuống dưới người mình, rất đắc ý lấy ra lệnh truy nã vẻ dáng vẻ lúc trước của mình.

Mở ra nhìn, hô hấp của tên to con không khỏi trở nên dồn dập, con mắt căm tức nhìn Heo mập, hắn ta nhận ra là tên này trộm đi vận khí của mình, mới khiến mình liên tục thất thủ bị cuốn vào thần bí chi địa, rơi vào kết cục ngày hôm nay.

Trong chốc lát, hai kẻ thù lớn Vương Cẩu Tử và Heo mập đang đứng ngay trước mặt.

Trong lòng tên to con hận không thể ngàn đao băm xác bọn họ, chỉ vì tạo hóa trêu người, hiện tại hắn ta không chỉ không thể trở mặt với hai tên này, ngược lại còn cần dựa vào bọn họ.

Bởi vì hắn ta còn có một vấn đề càng khó giải quyết hơn, rốt cuộc là ai… Đang mạo danh ta?

“Ngươi xác định là hắn?” Vẻ mặt Triệu Khách đầy nghi ngờ, liên tục xác nhận với Heo mập.

Heo mập lại gật đầu thật mạnh: “Không sai, chắc chắn là hắn, thể chất của tên này dễ để lại sẹo, cho dù sức khôi phục của thân thể cường đại đến đâu, một khi bị thương thì vết sẹo sẽ không thể xóa sạch như hình xăm.”

Đối mặt với vẻ mặt chắc chắn của Heo mập, Triệu Khách khẽ nhíu mày, trong lòng có rất nhiều điểm nghi ngờ chưa được giải đáp.

Bình Luận (0)
Comment